
Tác giả: Xuân Thập Tam Thiếu
Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015
Lượt xem: 134588
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/588 lượt.
của mình nói : “Tôi chỉ là hy vọng hai người có thể bình thường lui tới, đừng làm cái gì « sex friend », không có tim không có phổi, cũng không nói muốn hai người phải kết thúc a.”
”…”
”Như vậy là tốt rồi, tôi cũng yên lòng.”
”Vậy anh là đang lo lắng cái quỷ gì, tôi không phải là đang rất tốt à?”
”Tốt cái gì ?.” J liếc cô một cái.
”?”
”Cô nghĩ rằng tôi không biết sao, sau khi ly hôn cô vì quá đau khổ mới đi làm những chuyện điên khùng như vậy. Cô cho rằng cô cười thì tôi tin là cô đang vui vẻ sao ? Tôi còn nhìn ra được đáy lòng cô rất bi thương a, như vậy làm sao mà tôi không lo lắng cho được?”
Tinh Tuệ sửng sốt một hồi lâu, sau đó đưa tay ôm cổ J, cảm động nói: “Nếu không có anh, tôi thật sư không biết mình đã như thế nào…”
J bị cô siết đến không thở nổi, đành phải vỗ vỗ lưng cô: “Tiểu thư ơi, cô thật phiền toái, thả tôi ra được rồi. Hơn nữa nơi này có rất nhiều ký giả của các tờ báo, ngày mai tôi bị đăng lên tạp chí bát quái bây giờ… vậy làm sao mà tôi bắt đầu tình yêu mới cho được!”
”…”
”Còn có, nếu như con khỉ kia thấy được, anh ấy không giết tôi mới là lạ.”
”Sẽ không, ” Tinh Tuệ cười hì hì buông J ra, “Bởi vì anh căn bản chính là phụ nữ a.”
”Tôi không phải là phụ nữ…” J nghiến răng nghiến lợi, “Tôi thích đàn ông nhưng không có nghĩa tôi là phụ nữ…”
”Được rồi, được rồi…” Cô qua loa gật đầu.
”Đường Tinh Tuệ!”
”Tốt, anh là đàn ông, đàn ông trăm phần trăm!”
”Nhưng nói lại nè, không trách được làn da cô rất u ám …” J sờ lên cằm nói.
”?”
”Một người phụ nữ quen « ăn » hàng đêm bỗng nhiên nói cấm dục, nội tiết mất cân đối sẽ làm cho làn da mất đi độ sáng bóng.”
”…”
************
Có lẽ là sợ lại bị từ chối, cả một ngày Cao Nguyên cũng không gọi điện thoại đến. Trước khi tan sở, Tinh Tuệ lại nhận được một cuộc điện thoại ngoài ý muốn đó là Kỷ Dần Hạo.
”Buổi tối có rảnh không?”
”Chuyện gì?” Lúc này, nghe giọng Kỷ Dần Hạo, trong lòng Tinh Tuệ có một cảm giác không rõ. Giống như là, vừa chán ghét, vừa sợ hãi, lại cảm giác tất cả đều không có gì.
”Có chuyện muốn gặp em.”
”Trong điện thoại không thể nói sao?”
”Không được, tốt nhất là gặp mặt.”
”…” Nghe Kỷ Dần Hạo nói như vậy, Tinh Tuệ đột nhiên thấy hồi hộp. Anh đã từng hung hăng làm tổn thương cô, miệng vết thương bây giờ hình như đã kết vảy nên không còn đau nữa, nhưng… dù sao đó vẫn là miệng vết thương.
”Anh đã đặt bàn tại nhà hàng XX lúc bảy giờ rưỡi tối nay.” Anh nói như vậy cũng không phải câu hỏi nhưng cũng đang chờ câu trả lời của cô.
”… Được.” Cô đáp ứng, thật ra hơn phân nửa là vì tò mò muốn biết Kỷ Dần Hạo định đề cập đến chuyện gì.
”Vậy, tối gặp.”
”Ừ.”
Cúp điện thoại, Tinh Tuệ bất an đứng dậy đi đến phòng giải khát rót một chén trà bưởi nóng. Ngay khi hương vị ngọt ngào quen thuộc xen lẫn chua xót bay vào mũi cô, cô bỗng thấy hối hận khi nhận lời ăn tối với Kỷ Dần Hạo. Nhưng cô lại là người thích ứng trong mọi hòan cảnh, vì vậy nếu đã đáp ứng, cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đi đi.
Dù vậy, trước khi rời phòng làm việc, cô cũng trang điểm lại. Cô tự an ủi mình, dù sao thì những trang sức trang nhã quá đơn điệu này… cũng không phù hợp lắm dưới ánh đèn của nhà hàng.
Lúc lái xe ra khỏi tầng hầm garage, Cao Nguyên đột nhiên gọi điện thoại cho cô. Nhìn trên màn hình điện thoại hai chữ “Sex friend” đã được đổi trở về tên anh, cô chột dạ dừng lại mấy giây, cuối cùng quyết định nhận cuộc gọi.
”Em hôm nay có làm thêm giờ không?” Anh hỏi.
”Không có.”
”A, vậy em có nghĩ ra đi nơi nào ăn cơm không?”
”Ách… Em buổi tối nay có chuyện.”
”Chuyện gì?”
Tinh Tuệ đem di động chuyển sang chế độ handsfree, để sang một bên, lái xe ra khỏi garage: “Em hẹn ăn cơm với J.”
”A?” giọng Cao Nguyên như đang cười, “Vậy em hỏi J một chút xem thêm một chỗ ngồi được không?”
”Để em hỏi thử…” Cô lấy lại bình tĩnh, quay qua không khí trong xe nói: “J, Cao Nguyên nói muốn cùng nhau ăn cơm? … Được rồi.”
Cô lại dừng một chút, mới trả lời Cao Nguyên: “J cho anh biến, chúng tôi là muốn đi gặp khách hàng.”
Cô cho là anh sẽ cười trừ, sau đó hẹn cô đi ăn khuya hoặc tiếp tục tìm cách lừa gạt cô lên giường, nhưng kỳ quái là, đầu bên kia điện thoại lại rơi vào im lặng.
”Allo?” Cô đánh tay lái cua quẹo, chạy nhanh ra đường chính, “Anh có nghe em nói không?”
”Ừ…” Giọng anh nghe có vẻ lạnh lùng.
”?” Chỉ trong chớp mắt, Tinh Tuệ chợt hoảng hốt, giống như người định ra ngoài ăn ăn trộm lại bị chủ nhà bắt được.
Nhưng Cao Nguyên nói rất nhanh: “Vậy em cơm nước xong gọi cho anh nhe.”
”Được… Tốt.”
Cúp điện thoại, Tinh Tuệ cảm giác dường như có gì đó là lạ nhưng lại không giải thích được. Cuối cùng, cô quyết định đi đến nơi hẹn với Kỷ Dần Hạo trước, mấy chuyện khác tính sau.
Nhà hàng Kỷ Dần Hạo đặt là nhà hàng mà hai người bọn họ trước kia thường xuyên đến ăn. Khi cô vừa mới đi vào, người quản lý đại sảnh quen biết liền mỉm cười nhìn cô chào hỏi, giúp cô cởi áo khoác.
Lúc đi đến bàn ăn, tim cô nhảy thình thịch, cô không dám nhìn Kỷ Dần Hạo, chỉ là phối hợp ngồ