Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Tác giả: An Tình

Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015

Lượt xem: 134754

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/754 lượt.

on gái bảo bối của tôi cũng không có lỗi, bà làm gì lại đi mắng nó!\'\'. Nhìn con gái bảo bối khóc, ba Diêu nhịn không được nhảy ra. Con gái lớn bây giờ không thể đứng quá lâu, ông nhẹ nhàng kéo con gái nhỏ vào trong ngực, cũng ám chỉ Manh Thu ngồi xuống nghỉ ngơi.
\'\'Ba......\'\'. Diệu Thì Đông tiến sát vào trong ngực ba Điều, khóc đến đáng thương khiến cho ba người còn lại đau lòng không thôi.
\'\'Con gái ngốc, khóc cái gì? Mẹ không phải bởi vì lo lắng cho con sao?\'\'. Thanh âm mẹ Diêu mềm xuống, đoạt lấy con gái từ tay chồng mình.
\'\'Con ở nhà chị con lâu như vậy, ba mẹ cũng cảm thấy nhàm chán. Còn nữa, chị con sắp sinh rồi còn làm phiền chị con mỗi ngày phải gọi điện. Chẳng lẽ con lại để chị con phải lo lắng cho con sao? Hơn nữa, con cũng không muốn về nhà sao?\'\'
Trơ mắt nhìn con gái bị cướp đi, ba Diêu chỉ có thể tay không đứng ở bên cạnh nói giúp \'\'Đúng vậy! Bảo bối, ba khó khăn lắm mới được nghỉ lễ dài ngày. Con phải ở nhà với ba chứ! Ba rất cô đơn đó!\'\'. Đây cũng chính là lí do ông không muốn cho con gái đi lấy chồng sớm.
\'\'Con không có ở nhà, có rất nhiều người gọi điện thoại đến tìm con. Mẹ cũng không thể nói cho bọn họ số điện thoại của chị con. Con còn không về nhà, ai cũng nghĩ là con đã mất tích\'\'
\'\'Điện thoại?\'\'. Đôi mắt ngấn nước của Diêu Thì Đông ngước lên, trong lòng có một tia chờ đợi \'\'Mẹ, có......có ai là con trai gọi điện thoại đến tìm con không?\'\'
\'\'Có! Là em họ của con đó!\'\'
\'\'À............\'\'. Diêu Thì Đông khó nén thất vọng, càng nghĩ càng thấy mình ngu ngốc. Anh biết số điện thoại và địa chỉ nhà cô nhưng anh đi du học ba năm nay lại chưa bao giờ gọi một cuộc điện thoại, gửi một bức thư. Cô còn ngu ngốc hi vọng anh có chút quan tâm mình? Ngày đó, anh nhất định là đùa giỡn cô, từ đầu đến cuối cô cũng chỉ là đồ chơi của anh mà thôi.
\'\'Đông Đông! Con đang đợi điện thoại của ai sao?\'\'. Mẹ Diêu hỏi.
\'\'Không có\'\'. Cô miễn cưỡng cười, trên mặt không giấu được sự mất mác.
Cô có tư cách gì mà mong đợi? Anh cũng không muốn cô chờ anh chỉ trách cô đơn phương thích anh. Mà anh chưa từng cho cô tư cách để chờ đợi………. Ngày tốt nghiệp càng ngày càng gần, thế nhưng lại không có thời gian để cùng bạn bè tụ tập một chút. Tất cả mọi người đang bận làm luận văn, vội vàng tìm đường đi trong tương lai, vội vàng nhìn thấy hiện thực tàn khốc của xã hội. Hình như chỉ có Diêu Thì Đông là không vội vàng.
Cho đến khi sắp tốt nghiệp Đại học, cô mới nhận ra tình cảm của mình. Cô không giống như người bình thường hạnh phúc ngọt ngào chỉ cảm thấy đầy phiền muộn.
Cho tới bây giờ cô luôn cho rằng Đường Ẩn Khiêm nếu không phải vô cùng ghét cô thì là vô cùng thích cô. Bây giờ cô mới phát hiện, trong trường hợp nào đi nữa thì cô đã đánh giá bản thân quá cao rồi. Thậm chí để cho anh ghét cô cũng không được.
Sau khi hết giờ học, cô nói dối với người nhà là đang đi chơi với bạn trong lớp. Thật ra căn bản là không có ai rãnh rỗi mà đi chơi với cô, tất cả mọi người đang chuẩn bị cho tương lai. Mà cô bởi vì không muốn nhìn thấy ba mẹ lo lắng nên mới nói dối. Cô giống như một hồn ma đi lang thang trên đường. Cô đi tìm Tiểu Mộc, trực giác cô cho là Tiểu Mộc nhất định sẽ làm cô vui vẻ lên một chút. Nhưng khi cô đến cửa hàng tiện lợi mới biết Tiểu Mộc đã nghỉ việc rồi.
Đứng ở đầu đường, cô đột nhiên có xúc động muốn gào khóc. Cô đang buồn vì bị bạn bè vứt bỏ……….
\'\'Thì Đông?\'\'
Nghe thấy có người gọi, cô quay đầu lại, thấy người kia cô cảm thấy hình như đã trải qua mấy kiếp.
\'\'Sao lại ngơ ngác như vậy?\'\'. Theo thói quen anh vỗ vỗ mặt của cô.
\'\'Học……….Học trưởng. Sao anh lại ở đây?\'\'. Cô mở to mắt. Cô cảm thấy vui vẻ khi vô tình gặp anh.
\'\'Thì ra là em chưa biêt!\'\'. Đường Ẩn Khiêm nhìn cô đầy ẩn ý.
\'\'Biết chuyện gì?\'\'. Cô giống như sống lại, tức giận hỏi anh.
\'\'Anh……\'\'. Anh còn chưa kịp trả lời, phía sau đang có người gọi anh, một người phụ nữ đang ngồi trong xe gọi anh.
\'\'Ẩn Khiêm! Anh nói chuyện xong chưa? Dừng xe lâu quá sẽ bị xử phạt đấy!\'\'
Diêu Thì Đông quay đầu, thấy trong chiếc xe anh đưa cô về ngày đó có một người phụ nữ rất xinh đẹp---người phụ nữ này rất xứng đôi với anh.
Một chút vui vẻ ở trong lòng bị màn trước mắt này phá vỡ.
\'\'Đến ngay!\'\'. Anh quay đầu lại khẽ mỉm cười với người phụ nữ đó sau đó quay đầu nhìn cô, hỏi \'\'Em đi ăn cơm với bọn anh không?\'\'
Diêu Thì Đông không tự chủ lui ra sau một bước, lòng cô co rút đau đớn, thật bội phục cô còn cười được \'\'Không được. Em không muốn làm phiền hai người\'\'. Cô lắc đầu, trên khuôn mặt treo lên nụ cười vui vẻ.
\'\'Không sao. Bạn của anh cũng không ngại. Em không cần cảm thấy ngại\'\'. Đường Ẩn Khiêm đưa tay ra muốn kéo cô, cô lại lui một bước.
\'\'Không được đâu. Nhà em hôm nay có chút chuyện\'\'. Anh và bạn gái anh không ngại nhưng cô lại để ý. Mặc dù anh nói cô không càn phải ngại nhưng cô không có cách nào mà không để ý được. Từ đầu đến cuối, trong lòng anh cô chỉ là một học muội. Nhưng cô lại không xem anh là


XtGem Forum catalog