
Bùn Loãng Cũng Có Thể Trát Tường
Tác giả: An Tình
Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015
Lượt xem: 134753
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/753 lượt.
một học trưởng. Anh không thẹn với lương tâm nhưng cô lại cực kỳ xấu hổ.
\'\'Chuyện gì?\'\'. Anh nhíu mày, ôm ngực, lạnh nhạt nhìn cô. Bởi vì cô đang lấy cớ.
Cô cười cười \'\'Hôm nay là sinh nhật của ba em. Cả nhà em sẽ cùng nhau chúc mừng ba\'\'. Thật ra cô cũng không có nói dối, hôm nay đúng là sinh nhật của ba cô. Nhưng nêu như anh không tin cô thì cô cũng không sao.
\'\'Vậy sao? Gặp lại em sau\'\'. Rất khác thường, anh cũng không làm khó cô.
\'\'Hẹn gặp lại, học trưởng\'\'. Cô xoay người, không quay đầu lại rời đi.
Có thể quên anh rồi. Thật sự! Cô muốn quên anh. Cô lại dám từ chối anh? Cô thế nhưng dám từ chối anh? Thậm chí còn nói dối để từ chối anh!
Chuyện gì đã xảy ra? Không phải cô luôn nghe lời anh nói sao? Tại sao thái độ của cô đột nhiên trở nên xa lánh khách khí như vậy? Một chút cũng không giống cô.
\'\'Ẩn Khiêm. Anh làm sao vậy?\'\'. Nhìn thấy bộ dáng tức giận của anh. Biết anh lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này của anh.
\'\'Không có việc gì\'\'. Anh che giấu suy nghĩ, nhàn nhạt trả lời, trong lòng vẫn còn để ý đến chuyện vừa rồi. Sắc mặt của cô không được tốt lắm, nhất là lúc cô xoay người đi, anh cảm thấy cô hình như sắp khóc. Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay là………..Cô vì chuyện ngày đó anh hôn cô mà tức giận?
Mẹ kiếp! Lúc anh hôn cô sao cô không phản kháng, bây giờ lại tức giận với anh?
\'\'Nhưng mà xem ra anh không giống không có việc gì……….Là bởi vì cô bé kia sao?\'\'. Cô nhìn thấy trong mắt anh có sự tức giận và lo lắng.
\'\'Em đừng có xen vào chuyện của anh, Jenny\'\'. Dù có đúng thì anh cũng sẽ không thừa nhận.
\'\'Có khi nào cô ấy đã hiểu lầm anh rồi không?\'\'. Anh càng khó chịu, cô càng tò mò. Thật là thú vị! Mặt lạnh mà cũng có lúc tức giận.
\'\'Hiểu lầm chuyện gì?\'\'. Anh cho cô một ánh mắt như đang nhìn người………ngốc vậy.
\'\'Hiểu lầm quan hệ của em và anh đó!\'\'. Jenny trả lại cho anh kiểu nhìn đó \'\'Anh không phát hiện ra là lúc cô ấy nhìn thấy em cả người trở nên ngớ ngẩn\'\'. A! Đó là một đôi mắt ghen tị nha!
Lông mày Đường Ẩn Khiêm nhăn lại, xua tay ‘’Em nói cái gì vậy? Cô ấy lúc nào cũng ngốc nghếch’’
\'\'Haiz! Thật uổng phí anh ở bên cạnh nhiều phụ nữ như vậy. Chẳng lẽ anh không biết phụ nữ chỉ cần dính dáng đến bạn trai sẽ trở nên vô cùng nhạy cảm\'\'. Jenny cứ niệm như vậy trên suốt đường đi, đến khi đến nhà ăn vẫn còn niệm.
Sau khi ngồi vào chỗ, anh rốt cuộc nhịn không được kêu cô câm miệng. Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, chẳng lẽ Thì Đông đang ghen?
\'\'Ý em muốn nói , cô ấy……..có thể đang ghen?\'\'
Mắt đẹp Jenny trợn to, cô không thể tin được cô gợi ý lâu như vậy, đến bây giờ anh mới hiểu ý của cô. Cô nói rất rõ ràng như vậy mà?
\'\'Không phải là có thể. Cô ấy chính xác là đang ghen!\'\'. Nếu không phải đang ở trong nhà hàng Tây cao cấp, cô rất muốn rống lên. Cái người đàn ông ngu ngốc này!
Nghe vậy, đám mây đen trong lòng Đường Ẩn Khiêm như được vạch ra, nhìn thấy ánh mặt trời sáng lạn.
\'\'Anh không ăn. Em cứ từ từ mà ăn\'\'. Anh giơ tay lên, gọi phục vụ đến tính tiền.
\'\'Haiz! Anh đi đâu vậy?\'\'. Đâu có ai bỏ lại một cô gái xinh đẹp ở lại ăn cơm. Người khác nhìn thấy sẽ cho rằng cô không có nhân phẩm cũng nên.
Anh móc ra thẻ tín dụng giao cho nhân viên phục vụ, cười nói :\'\'Anh đột nhiên nhớ ra hôm nay là sinh nhật của ba vợ tương lai. Anh phải nhanh đi chúc mừng mới được\'\'. Mặc kệ cô có lừa anh hay không. Đi trước rồi nói sau, nêu cô nói dối, về sau sẽ tính toán sổ sách với cô hết một lần.
Jenny ngạc nhiên đến há miệng \'\'Từ khi nào anh có bố vợ tương lai?\'\'. Đừng có nói đùa.
\'\'Từ ngày anh có bạn gái trở đi\'\'. Anh rất phong độ kí hóa đơn nói.
\'\'Bạn gái của anh là ai?\'\'. Logic của cô hình như bị anh làm cho rối lên hết rồi.
\'\'Chính là người mà em vừa thấy\'\'
Jenny nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu \'\'Anh nói bạn gái anh là………..\'\'
\'\'Đúng! Chính là cô bé đó!\'\'. Anh đem hóa đơn đã ký tên đưa cho nhân viên phục vụ, thuận tiện nói \'\'Anh đi trước. Em từ từ mà hưởng thụ\'\'
Đường Ẩn Khiêm chạy như bay đến cửa hàng dụng cụ thể thao của bạn mình, chọn một bộ đánh Gôn hiệu TourStage. Suy nghĩ một chút lại cảm thấy không ổn. Nếu anh nhớ không lầm thì ba Đông hình như thích bộ dụng cụ của Titleist. Anh vuốt ve cằm, khẽ mỉm cười yêu cầu một bộ dụng cụ hạn chế số lượng rất đắt tiền.
\'\'Cậu mở cửa hàng không phải là để buôn bán sao?\'\'. Anh mặc kệ bạn tốt sống chết từ chối, bắt đầu phát huy năng lực thuyết phục của bản thân.
\'\'Nhưng mà mình đã đồng ý bán bộ này cho một người khách quen…………\'\'. Bạn của anh đau thương nói. Toàn thế giới chỉ có 270 bộ! Hắn đi đâu tìm được bộ 271 đây?
\'\'Tôi cũng là khách! Hơn nữa cũng cho cậu kiếm không ít tiền\'\'. Đường Ẩn Khiêm đem phong bì nhét vào tay đối phương.
Bạn bè nhiều chính là tốt ở chỗ này.
Haiz! Nhiều năm trước bạn anh rất gà mẹ đi điều tra Diêu Thì Đông. Nếu như hắn biết được có chỗ dùng được như vậy, có chết cũng sẽ nhắm mắt. \'\'Ai vậy?\'\'. Diêu Thì Đông vừa mở cửa