Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Boss Quá Gian Xảo!

Boss Quá Gian Xảo!

Tác giả: Hàn Tử Dạ

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134513

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/513 lượt.

ông khỏi lạnh run, môi cứ giật đùng đùng, trả lời. “Bạn bè.” Không để anh chàng tiếp tục hỏi vớ vẩn, cô tiếp lời. “Quý Công ty thật quý trọng nhân tài, chỉ là người mới mà cũng tiếp đón long trọng thế này.”
Lăng Tử Tiên vừa nói, Bạch Ngọc, Bạch Dạ cùng Bất Phá sửng sốt, Bạch Ngọc bất đắc dĩ, nói: “Tình huống đặc biệt nên cũng có đối xử khác.”
“Bạch tiên sinh thật thâm thúy.” Lăng Tử Tiên gật đầu đồng tình, ra vẻ nghiêm trang.
“Nếu đã đến đủ, thì mau lên thôi!” Bạch Ngọc lấy chìa khóa từ Bạch Dạ, rồi lấy xem đi tìm chỗ đậu, hỏi Mạc Sầu: “Mạc tiểu thư, không biết đã dùng bữa sáng chưa?”
“Ngọc, anh đáng ghét!” Bạch Dạ không hài lòng, “Đồ ăn anh phải ăn gấp đôi, nếu không… Hừ hừ…”
Bạch Ngọc bất đắc dĩ nhìn túi đựng bữa sáng nhiều gấp đôi trong tay, đáng thương nhìn về phía Bạch Dạ. “Dạ, nhiều lắm rồi…”
“Dạ dày của anh không tốt, phải điều chỉnh chế độ ăn lại.” Bạch Dạ không đồng ý.
Mạc Sầu liếc Lăng Tử Tiên, quan hệ có vấn đề nhá!
Nhận ra thái độ của Mạc Sầu cùng Lăng Tử Tiên, với bộ dạng muỗi bay vo vẽ quanh đầu, Bất Phá lập tức lại gần, Tiết Nhiễm cun cút theo sau, đương nhiên, Tiết Nhiễm cũng không phải cái loại con gái háo sắc mê trai, nhưng lời cô nói khiến Bất Phá bất đắc dĩ, có khi còn thấy sợ nữa.
“Nhìn qua, rõ ràng Tiểu Bạch là anh em ruột, nhưng mà có gì đó hơi quá…” Bất Phá còn chưa dứt lời đã bị 2 anh em Bạch Ngọc, Bạch Dạ trừng.
Bất Phá lập tức ngậm miệng, làm bộ như chẳng liên quan, nghiêng mặt đi chỗ khác.
Vừa đúng lúc đến gần thang máy, không còn ai khác, không khí đầy áp lực.
“Sửu Sửu, cậu đang nghĩ gì thế?” Biết quá rõ tính tình Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên hơi kéo cô bạn, cười tủm tỉm hỏi.
Mạc Sầu một tay khoanh trước ngực, một tay ôm cằm. “Tình cảm anh em … Cuối cùng cũng được tận mắt chứng kiến. Không tồi, không tồi chút nào.”
Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ nhất thời câm nín, ai nói Mạc Sầu là người binhg thường nhất trong đám con gái?
Chỉ chốc lát sau, thang máy “đinh” một tiếng, dừng lại ở tầng 18.
Bất Phá là người bước ra đầu tiên, vừa giới thiệu cho đám Lăng Tử Tiên: “Trên cao ốc này, từ tầng 15 đến 18 đều là Công ty của bọn anh, ở dưới đều là những người liên lạc, tuy không nhiều lắm nhưng tất cả đều là tinh anh.”
“Đại thúc, anh mắc bệnh tự kỷ à!” Tiết Nhiễm thì thào.
“Chẳng phải bọn em mới vào Công ty à? Cho dù chỉ mới thực tập, nhưng cũng phải từ dưới lên chứ?” Lăng Tử Tiên hỏi, tuy cô chưa đi làm bao giờ, nhưng vì Công ty trong nhà, nên cô cũng hiểu đại khái quy tắc tuyển nhân viên.
“Từ khi qua vòng sơ tuyển, các em đã được điều vào bậc cao rồi, không giống các nhân viên khác trong Công ty.” Một giọng nói khác trả lời.
“Đàn anh?!” Tiết Nhiễm, Mạc Sầu nhận ra, đều kinh ngạc, sao ai đi cũng đi làm sớm vậy?
Mà Lăng Tử Tiên cảm thấy, sắc mặt Tiếu Phàm khá mỏi mệt, đôi mắt thâm đen, chắc là đêm qua không về nhà!






“Đàn anh, không sao chứ?” Tiết Nhiễm buồn cười hỏi, anh ấy nhìn y chang gấu trúc.
“Đều tại anh cả hết, bắt anh phải hoàn thành chống tài liệu chỉ trong vòng một đêm.” Tiếu Phàm giơ một xấp tài liệu trên tay, khóc không ra nước mắt.
Bất Phá cầm tập tài liệu, giở lướt qua. “Chỗ này chẳng phải để tuần sau mới dịch mà, sao bắt cậu hoàn thành trong 1 đêm?”
“Tính anh cả… Đới với “ai đó” mới đến…” Bạch Dạ cười, ánh mắt hướng thẳng Lăng Tử Tiên.
Có thể nói, Lăng Tử Tiên không tồi, nhưng cô tức, xem ra ông chủ mới này định dặn mặt cô phải không?
Khi Mạc Sầu gặp sếp trên, cô lại ngán ngẩm.
Âu Dương Thư thấy một cô gái ngồi trước bàn làm việc của anh, một cô gái dù chỉ nhìn sau lưng cũng thấy thú vị, nhìn qua nhìn lại, càng khẳng định thêm.
“Mạc Sầu?” Âu Dương Thư sở hữu lớp da trắng nõn, ngũ quan đoan chính, đeo kính đen, tóc vàng, tai đeo mấy khuyên, quần áo thoải mái, rõ ràng là tên lưu manh, thật xấu hổ cho cái tên đầy nho nhã!
“Âu Dương Thư?” Mạc Sầu cũng hỏi, cảm thấy mình như được gặp Ultraman ấy.
Âu Dương Thư nhíu mày, dẩy nhẹ gọng kính lên cao. “Làm việc với tôi không cần quá khách sáo thế đâu, hơn nữa…” Anh đánh giá cách ăn mặc của Mạc Sầu. “Quá rườm rà, không cần thiết.”
Nghe vậy Mạc Sầu nhướng cao mày, tiện tay lấy chiếc bút màu đen có hình thỏ, hươ tay, thấy Âu Dương Thư khó hiểu, cô giải thích: “Vẽ bậy lên mắt kính, để anh không thấy nữa.”
Âu Dương Thư kinh ngạc, chợt bật cười. “Thật thú vị, khó trách Bất Phá lại đề cử cô như vậy.” Khoanh tay, hai chân gác lên bàn, vuốt căm, ra vẻ tính toán, hỏi cô. “”Mạc Sầu, em có bạn trai chưa?”
“Anh muốn theo đuổi tôi à?” Mạc Sầu thản nhiên hỏi lại, không chút biểu cảm.
“Ukm… Nói như vậy cũng không phải không thể.” Âu Dương Thư cảm thấy thú vị, lúc trước anh cũng chưa từng có thư ký, nhưng mà…
“Anh khẳng định mình theo đuổi phụ nữ?” Mạc Sầu đứng đắn hỏi một câu.
Âu Dương Thư sượng mặt, trừng Mạc Sầu. Đúng vậy, lúc trước anh cũng có trợ lý, mà đa số đều là nam, mà mấy người này, cho dù đã có bạn gái hay không, về sau thể nào cũng tỏ ra một vài “hành động đặc biệt” với anh. Cho nê


XtGem Forum catalog