
Tác giả: Từ Liễm
Ngày cập nhật: 04:19 22/12/2015
Lượt xem: 134899
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/899 lượt.
Lăng Phong ôn nhu mắt như vậy trong nháy mắt thất thần, sau đó hận không thể tự sát.
Chuyện cổ tích Cô bé lọ lem cùng hoàng tử liên tục làm bao cô gái hiện đại điên đảo, Sở Thiên Thiên mi nên tỉnh lại!
Đại khái là vừa nghĩ tới cô bé lọ lem đi giày, Thiên Thiên chỉ đi một đôi giày cao gót khi trước Hách Sảng tặng sinh nhật, cho đến khi xuống xe đi vào nhà Hách Sảng từ cửa chính Thiên Thiên mới hối hận.
Giày đẹp thì đẹp mắt, nhưng đi khỏ chân…. trong chốc lát cố mà phát huy. ~~~~ ( _ )~~~~
Thiên Thiên lo lắng là đúng, bi kịch tại ngay một khắc quả nhiên liền xảy ra…
Có đôi khi chuyện chính là sao lại khéo chỗ này …dù cho bạn không thích chuyện cô bé lọ lem cùng hoàng tử, dù cho bạn không tin trên thực tế sẽ tồn tại loại cảnh chỉ có trong mơ này nhưng sự thật nó liền bày ra ngay trước mắt, bạn không tin cũng phải tin.
Đang khi Thiên Thiên cho là mình sắp chạm đất không an toàn trong nháy mắt kia…
Im lặng tuyệt đối là một màn cực kì phim ảnh …..
“Ngài…ngài…” Thiên Thiên cả buổi cũng không nói được hai chữ “tổng tài” nói ra khỏi miệng, thì lão bản giống như một màn Bạch y trong game kịp tới cứu!
Thiên Thiên nhịn không được sửng sốt mấy giây.
một màn đẹp cỡ nào … làm cho người ta phấn chấn, khiếp sợ. Mà một màn này đến người trong cuộc là Sở Thiên Thiên trải qua chuyện này vẫn là tương đối quẫn bách .
Không có ai biết Thiên Thiên đang cực kì ưu thương…
Thiên Thiên cảm thấy nàng hai mươi mấy năm còn không có mất mặt như ngày hôm nay, đều đặt Lăng Phong , tại hắn.
Đèn flash không hề nghi ngờ liên tục vây quanh tuấn nam, nữ nữ vừa rồi, ngọn đèn chói lòa không ngừng làm cho Thiên Thiên cái gì cũng không nhìn thấy, ngay cả nụ cười gần trong gang tấc quỷ dị thế nào cũng không chú ý tới.
Thiên Thiên đã vô lực , từ khi chuyển tới thành phố A nàng đối với các loại báo chí đồn đại truyền thông nhất định chẳng thèm ngó nhìn, giờ thì làm thế nào để sống… cuộc sống này như thế nào qua. ~~~~ ( _ )~~~~
————-
Bạn đang đọc võng du Boss và Thiên Thiên là người lưu manh. Chuyển ngữ Tuyết Liên. Đông sắp tới hãy tìm một trái tim sưởi ấm chúng ta ^^
————-
Khách quan khi Thiên Thiên bất đắc dĩ thì một người khác trong cuộc tựa hồ không có cảm giác gì.
Thiên Thiên quay đầu lại trông thấy Lăng Phong vỗ vỗ áo sơ mi hơi nhăn vẻ mặt như không có việc gì bưng lên trên một ly rượu nhấp một miếng, phát hiện ánh mắt Thiên Thiên quay đầu lại nhìn, nhíu mày:
“Sở tiểu thư có việc gì sao?”
Thiên Thiên vẻ mặt quẫn bách mắt dời đi: “Ách…” Trộm nhìn lén tất cả mọi người bên ngoài, thấy bên cạnh không có người mới lắp bắp nói:
“Vừa rồi… Cảm ơn…cảm ơn tổng tài.”
Lăng Phong cho nàng một cái nụ cười lễ phép:
“Tiện tay mà thôi, Sở tiểu thư không cần phải khách khí.”
Thiên Thiên rất muốn xông tới túm vai của hắn dùng phương thức Hách Sảng thường xuyên đối đãi với nàng lay tỉnh hắn.
Hắn tại sao có thể bình tĩnh như vậy, điềm nhiên như không, thật giống nhưchuyện vừa rồi hắn hoàn toàn không để ở trong lòng chỉ là đi ngang qua một chỗ nhặt được ví tiền sau đó trả lại cho người mất của, và khi người mất của nói lời cảm tạ thì đồng thời nói: “Tiện tay mà thôi, không cần phải khách khí.”
Hắn tại sao có thể…. tại sao có thể…
Thiên Thiên cũng không biết mình là đang rối ren cái gì… không rõ là lạ ở chỗ nào… lại tìm không ra nguyên nhân, loại cảm giác này thật đáng sợ.
Những hành động của hắn Thiên Thiên ánh mắt vẫn luôn như cũ đặt ở trên người Lăng Phong, nàng thề phải tìm ra sơ hở, rõ ràng BOSS đang chơi trò gì đó phải phòng ngừa chu đáo ngăn chặn bi kịch xảy ra.
Nhưng là Thiên Thiên đã quên một chút nếu bạn đối với một người nam nhân quá mức hiếu kỳ vậy hậu quả trực tiếp sẽ chính là đem mình vào trong cạm bẫy nói ra cho oai là : tự chui đầu vào lưới.
Thời gian yến hội tiến hành đã hơn phân nửa.
Thiên Thiên đến nay mới biết được cha của Hách Sảng to lớn như vậy, bao người có khả năng nịnh hót vô địch như vậy quả là thần công cái thế, nghe là sững sờ hoàn toàn, tự đáy lòng tán thưởng những người từng trải này công lực thật thâm hậu … thật sâu!Tổng kết à mình vẫn là quá non!
Trong đại sảnh nhìn như chuyện trò vui vẻ, một đám bạn cũ cụm chén, nghiêm túc nghe cơ hồ ai cũng đều ở phát ra cái lời nịnh hót này, Thiên Thiên vừa mới bắt đầu còn rất hi hữu cảm thấy thật thú vị, nghe nhiều khó tránh khỏi cảm thấy rất nhàm chán.
Bưng khay đựng trái cây len lén hướng trong góc, chờ khi chú Hách nghe chán ngấy cho gọi nàng qua cùng ngài đánh cờ, sau đó thành công viên mãn sẽ hồi phủ, trở về nhà trọ tiếp tục thăng cấp.
Nghĩ đến thăng cấp, Thiên Thiên nhớ tới Bạch y như phong, không biết giờ này Bạch y huynh đang làm gì.
Vùi đầu ăn uống tránh đi đám người kia, Thiên Thiên bỏ quên còn có một người liên tục một bộ mặt cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, một nam nhân bộ dáng ngồi ngay ngắn ở kia.
Hôm nay người đến lòng dạ biết rõ mặc dù đối cha Hách Sảng lần đấu gia này có bao nhiêu tác dụng, bất quá người có t