
Tác giả: Từ Liễm
Ngày cập nhật: 04:19 22/12/2015
Lượt xem: 134896
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/896 lượt.
ậy nha….cũng đừng giả bộ.”
Hạ thấp giọng: “Tổng tài đối với em rất tốt, chẳng lẽ em một chút cũng không có phát hiện?”
“Có sao?” Thiên Thiên nỗ lực nhớ lại, tổng tài khi nào thì đối với nàng để tâm qua? Đơn giản là tại lúc làm khó dễ có điểm ngon ngọt, làm cái suy luận cái loại cảm giác này giống vậy mua cho nàng vé máy bay hạng nhất sau đó khi nàng bước vào cabin khoảng cách một bước sẽ đem nàng từ trên phi cơ ném xuống, rồi nói một câu:
“Bye bye.” Cảm giác là như thế.
“Lần đó lần đó nha…tổng tài đặc biệt gọi điện thoại kêu chị đi mau cháo đó đó, em quên rồi? Tổng tài quan tâm nha.” Chu thư ký vừa say mê nói tiếp:
“Còn có lần đó, khi bụng em có vấn đề ngủ quên khi đó tổng tài rất lo lắng, ôm em liền đi ra ngoài, chị còn là lần đầu tiên chứng kiến.” Không nói gì trừng mắt nhìn vẻ mặt mờ mịt Thiên Thiên:
“Sẽ không, ..em…. đều quên đi? !”
“Ách…” Thiên Thiên suy nghĩ một chút, hình như là có có chuyện như vậy, bất quá:
“Về sau tổng tài còn muốn lấy em tiền chữa trị đây, không phải là tiền…” Đáng quý đó, hơn nửa tháng tiền lương nha!
“Tốt lắm tốt lắm!” Chu thư ký đại khái là bị Thiên Thiên trì độn khiến cho hoàn toàn không biết nói gì:
“Em có chuyện đi trước…. nếu không trong chốc lát tổng tài phát hiện chị ở chỗ này nói chuyện phiếm liền thảm, chốc lát còn có mấy khách hàng tới, chị đi đây~” nhanh chóng biến mất tại trước mặt Thiên Thiên.
“Ừ, nha. Ha ha, Chu tỷ hôm nay thật đáng yêu.”
Tại khúc quanh thật xa truyền đến giọng Chu thư ký cố làm ra vẻ nũng nịu: “Đó là bởi vì người ta đang yêu ~ “
“…”
Bình thường tư thế nghiêm túc, đối ngoại trên mặt luôn mỉm cười chuyên nghiệp, chú trọng chi tiết cẩn thận tỉ mỉ mà trong nháy mắt Chu thư ký liền trở nên như một tiểu cô nương.
Tình yêu, thật sự làm cho người sinh ra chuyển biến ba trăm sáu mươi độ vậy sao…
“Sở tiểu thư, em còn muốn tại cửa đứng bao lâu.” Giọng không mang theo bất kỳ tâm tình nào bay tới.
Thiên Thiên ngẩn ra “Tổng tài!”
Lễ phép tính gõ cửa, sau đó đẩy ra cửa kiến đi vào, đem cặp văn kiện đặt ở trên bàn làm việc:
“Tổng tài, đây là thứ muốn.”
Lăng Phong nhíu mày nhìn thoáng tài liệu ở bên cạnh:
“Cái tôi muốn chính là bản word…. Sở tiểu thư cứ như vậy đưa cho tôi, là muốn chính mình lại đưa số liệu vào sao?”
“Không phải vậy tổng tài…” Chủ quản rõ ràng nói tổng tài muốn xem bản này mà…
“Không cần nói nhiều.. ” Lăng Phong hướng máy tính bên cạnh hơi hất càm:
“Hiện tại liền làm, một canh giờ sau hoàn thành giao cho anh, có vấn đề hay không.”
Mặt lão bản mặc dù giống như là đang trưng cầu ý kiến của nàng nhưng trên mặt hắn hoàn toàn không có ý này, rõ ràng vô luận bạn có dám ý kiến gì hay không đều phải như thế!
“Dạ,không có vấn đề.” Muốn cùng tổng tài chung sống trong một phòng một canh giờ, đó là một vấn đề thật lớn!
Nhưng, dù sao, công việc chính là công việc…. vô luận cái nào trình tự xảy ra chuyện không may, vô luận là chủ quản lầm hay là lao bản cố ý làm khó dễ thì mình…. đều phải vô điều kiện tiếp nhận tiếp nhận!
Một canh giờ sau.
“Tổng tài, đây là cái ngài muốn.” Thiên Thiên đặt USB ở trước mặt Lăng Phong.
Lăng Phong vẫn vội vàng chuyện gì đó, cũng không có nhìn Thiên Thiên, chỉ là gật gật đầu thuận miệng đáp ứng:
“Ừ.”
10 s sau vẫn không thấy tổng tài phân phó chỉ thị gì.
“Kia..tổng tài…em có thể đi xuống được chưa ạ?”
Lăng Phong nhìn thời gian, sau đó đứng dậy cầm lấy điện thoại di động vừa đi ra ngoài vừa nói: “đến giờ cơm trưa, cùng nhau đi.”
Thiên Thiên vội vàng giơ tay.
“Không không không, tổng tài ngài đi đi, em hẹn đồng nghiệp cùng nhau ăn.” Nàng cũng không muốn ăn yến tiệc kiểu kia đâu. ~~~~ ( _ )~~~~
Thiên Thiên lại nghĩ tới trong phòng kia cái áo kia…nhớ luôn trong giấc mộng bị nước miếng nàng bao phủ a bao phủ…
Nhìn xem sắc mặt thay đổi trong nháy mắt của Thiên Thiên, Lăng Phong nắm tay vội ho một tiếng, cúi đầu nhẹ nhàng cười một chút. Thiên Thiên rất ít khi chứng kiến lão bản có một mặt như vậy, nhịn không được nhìn nhiều thêm mấy giây, kết quả là bị bắt quả tang .
“Như thế nào, trên mặt anh có gì đó sao?”
Nhanh chóng hoàn hồn:
“Không có… Không có.” Xong rồi, tổng tài nhất định cho rằng nàng vừa ý hắn.
“Vậy em nhìn chằm chằm tôi là nhìn cái gì, nếu để cho nhân viên khác trông thấy ảnh hưởng thật không tốt.” Lời lẽ chính nghĩa:
“Sở tiểu thư về sau muốn nhìn vẫn là lưu tâm một chút xem quanh có những người khác ở đây hay không.”
Ngụ ý, không có người ở đây có thể tùy tiện nhìn sao?
Một chút, những người khác…
Thiên Thiên mãnh liệt vừa quay đầu lại, cửa phòng làm việc tổng tài không ngoài sở liệu đứng có một đám người, đều đặc biệt có ăn ý không có mở miệng nói chuyện, đồng dạng nhìn nhìn xem nàng cùng tổng tài, còn có thêm nữ nhân kim cương Vu Tại Tĩnh nữa…..
“Tại tiểu thư tới đây như thế nào lại không lên tiếng chào hỏi, chiêu đãi không chu toàn, mong thứ lỗi.” Lăng Phong vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, mặc dù như thế khuôn mặt tươi tắn kia vẫn có thể làm cho không ít cô nương bị