Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cấm Tình

Cấm Tình

Tác giả: Tử Tử Tú Nhi

Ngày cập nhật: 04:36 22/12/2015

Lượt xem: 1341480

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1480 lượt.

ể đến cầu xin cô… Cầu xin cô giúp tôi!”
Đường Diệc Diễm còn nói với cô ấy những lời đó? Tôi rất hoài nghi, nhưng thấy cô ấy chân tình “thông báo”, tôi không thể không nhắc nhở cô ấy.
“Nếu cô thật sự hiểu được lời nói ấy, cô nên biết, bất luận là ai cũng không làm cho hắn thay đổi quyết định đâu!”
Cô ấy biến sắc, quên cả nức nở, trố mắt nhìn tôi, khó xử!
Trò hề này tôi vốn không nên can dự vào, chỉ là tôi có chút đồng tình với cô ấy, hao hết tâm tư đến đây để nhận lấy kết cục như vậy, là cô ấy quá ngây thơ, hay là Đường Diệc Diễm quá vô tình, tôi không thể hiểu hết!
“Cô nói như vậy… cũng bảo tôi bỏ đứa nhỏ hay sao? Cô cũng là mẹ, sao có thể tàn nhẫn như vậy! Nói tuyệt tình như vậy!” Cô ấy bắt đầu không kiểm soát được cảm xúc, có lẽ, ngay từ đầu, đứa nhỏ này được tạo ra đã mang theo dã tâm của mẹ nó, nó chính là một thủ đoạn, nhưng lúc làm người phụ nữ này mất kiểm soát nhìn tôi, tôi rõ ràng nhìn thấy trong mắt cô ấy lộ ra sự đau khổ, bi thương, một người mẹ bi thương, lần này cô ấy không còn cố ý ôm bụng, mà ôm chặt thân mình, đau thương nhìn tôi.
Tôi cũng là mẹ, tôi đương nhiên hiểu được, chỉ là… cô ấy không rõ, rố cuộc mình đã đối mặt với một người đàn ông như thế nào, một ác ma!
Tôi dường như có thể khẳng định, người phụ nữ này nói dối, cô ấy và Đường Diệc Diễm tuyệt đối không thân mật như cô ấy nói, hắn lại càng không thể kể rõ chuyện của chúng tôi với cô ấy, đó là một vết thương không thể chạm vào, dưới đáy lòng tôi cũng đang xẹt qua một vết thương bén nhọn, đau đớn!
Cô ấy không hiểu! Vì vậy mới ngây thơ đến mức nghĩ rằng có thể lừa dối, thậm chí nhận được sự giúp đỡ của tôi.
“Cô ở đây làm gì?” Một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên trong lúc chúng tôi giằng co, thân mình cô ấy bỗng run lên, xoay người, nhìn Đường Diệc Diễm đang đứng trước mặt, thốt lên: “Đường tổng!” Trước mắt là vẻ mặt lạnh lùng của Đường Diệc Diễm, hắn vốn không nên xuất hiện ở phía sau!
Hơn nữa, sau khi nghe người phụ nữ kia nói như vậy, tôi càng thêm khẳng định phán đoán trong lòng, Đường tổng, một người đàn ông có thể kể nỗi đau trong lòng với người phụ nữ, mà còn để cho cô ấy gọi mình như vậy sao? Đáp án đương nhiên đã quá rõ ràng, người phụ nữ này đang nói dối.
Sắc mặt cô ấy trở nên vô cùng khó coi, nhìn về phía tôi, cầu xin giúp đỡ.
Tôi bất lực nhắm mắt lại, bản thân mình còn khó bảo toàn, lấy đâu ra sức cứu vớt kẻ khác trước mặt ác ma. Nổi loạn chống lại Đường Diệc Diễm, tới đây tìm tôi, đây chính là một nước cờ sai lầm nhất mà cô ấy đã đi.
Bước chân của Đường Diệc Diễm trầm trọng, hắn đi đến bên người tôi, ngồi xuống, thân mình dựa vào lưng ghế, khẽ kéo cổ áo.
“Tôi nói không hiểu à?” Hắn nhíu mi, chân gác lên nhau, ánh mắt hung ác bắn về phía người phụ nữ kia, thân thể của cô ấy run mạnh hơn, nói chuyện cũng ấp úng: “Em… em chỉ là…”
Tôi không đành lòng ở lại nhìn, định đứng dậy, nhưng đầu vai lại bị Đường Diệc Diễm đè chặt: “Không muốn xem kịch vui sao? Bà xã của anh!”
Tôi mím môi, không nói gì, ngồi thẳng người. Người phụ nữ kia rốt cuộc cũng hiểu được tình cảnh của tôi, không còn nhìn tôi xin giúp đỡ nữa, nhưng lúc nghe thấy Đường Diệc Diễm nói trò hay, cô ấy kinh hãi trừng lớn mắt.
Cô ấy đã chọc giận hắn, nên lĩnh giáo kết cục chọc giận ác ma, bây giờ cô ấy chính là miếng thịt nằm trên thớt gỗ, chờ người khác cắt thành từng miếng!
“Bà xã, em cũng nên nói gì đó đi chứ!” Đường Diệc Diễm quay đầu nhìn tôi, khóe miệng cười lạnh, tôi nhìn cổ áo đang mở rộng của hắn, có thể trông thấy vài vết xước, màu đỏ còn chưa biến đi, tất cả đều bày ra trước mắt.
Đó là do tôi cào. Đêm qua, hắn mãnh liệt giữ lấy tôi, ác ý châm ngòi thân thể của tôi, lúc tôi muốn ngừng mà không được, hắn đùa cợt, châm chọc: “Không phải không vui sao? Không thương sao? Tại sao lại rên rỉ như vậy?”
“Thân thể của em so với em còn trung thực hơn, bộ dáng của em so với lúc em giống như xác chết thật phấn khích!”
“Kêu đi, em kêu đi chứ!”
Vì thế… Lúc hắn ngửa đầu kích tình, tôi hung hăng, khuất nhục chộp tới cổ hắn, móng tay bấm sâu vào, trong móng tay tất cả đều là tơ máu của hắn…
Phục hồi lại tinh thần, tôi đem ánh mắt từ trên cổ áo hắn dời đi, ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của hắn: “Cô ấy nói, cầu xin em giúp đỡ cô ấy!”
“Ồ, giúp cái gì?” Đường Diệc Diễm biết rõ còn cố hỏi, liếc tôi một cái, ý cười trên miệng càng sâu sắc.
“Cô ấy mang thai, muốn… giữ lại đứa bé!” Tôi bất an liếc người phụ nữ kia một cái, cô ấy cúi đầu càng thấp.
“Nếu vậy…” Đường Diệc Diễm ý vị thâm trường hừ lạnh, sau đó ngồi thẳng dậy. Đơn giản là thản nhiên thoáng nhìn, vậy mà người phụ nữ vốn đang cúi thấp đầu kia càng thêm cố gắng muốn che giấu khuôn mặt của mình, tay ôm chặt đầu gối, run run.
“Muốn biết tại sao cô ấy mang thai không?” Đường Diệc Diễm bỗng nhiên thay đổi đề tài, tay phải xoa cằm của tôi, chăm chú nhìn vào mắt tôi. “Nếu không phải em rời đi, cô ta sao có khả năng thừa lúc anh say rượu mà leo lên giường của chúng ta, xuất hiện vào lúc thỏa đáng như vậy, lại còn mang thai nữa!”
Giường của chúng ta? C