The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cắn Anh Không Hề Sai

Cắn Anh Không Hề Sai

Tác giả: Ôn Tâm

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134692

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/692 lượt.

ã đi về phía Giang Phong Duệ, nắm bờ vai của anh.
“ Cô làm gì vậy?” Anh sửng sốt.
“Anh nghe đây, tuyệt đối không được rời khỏi tầm mắt của tôi.” Cô nghiêm túc dặn dò. “Đặc biệt là vào buổi tối, nhất định phải để tôi theo sát anh.”
“Tại sao?”
“Bởi vì………Tôi là vệ sĩ của anh!” Cô cười đến ngọt ngào tươi sáng.
“ Thật không hiểu nổi anh ấy muốn gì ở cô ta chứ? Quả thật không hiểu nổi mà!”Thich*Truyen*VN
Trong ánh đèn mờ ảo của vũ trường sau khi đã thấm mệt Đinh Nhược Du mới quay về chỗ ngồi tiếp tục oán trách.
“ Chưa đủ nữa?” Bạn cô cũng nghe đến phát chán. “Cả tối nay hầu như cậu toàn oán trách cô gái đó bộ cậu ghét cô ta đến vậy sao?”
Ghét, ghét, cực kỳ ghét!
Ghét nhất chính là dung mạo xinh đẹp không gì sánh được của cô ta, hơn nữa vẻ đẹp đó còn pha chút quyến rũ của phụ nữ và chút mạnh mẽ của phái mạnh nữa chứ.
Thật sự chưa từng gặp qua người phụ nữ nào lại đặc biệt như thế không biết Duệ ca có đủ sức chống lại lực hấp dẫn của cô ta không nữa?
Vừa nghĩ tới đây, Đinh Nhược Du lại vô cùng buồn bực. “ Mình về đây!”
“ Sớm vậy sao?” Cả đám kinh ngạc. “ Giớ mới mười giờ thời điểm chính thức náo nhiệt còn chưa bắt đầu mà!”
“ Mình đã đáp ứng với Duệ ca là hôm nay về nhà sớm một chút.” Đinh Nhược Du tìm lý do.
“ Thôi đi! Anh cậu lần nào chẳng nói như vậy, cậu nghe lời sao?Chẳng phải còn luôn chơi với bọn mình đến không còn sức mới chịu? Hơn nữa hôm nay là sinh nhật Andy, mọi người nói phải cuồng hoan đến khi trời sáng.”
“ Không được, mình thật sự phải về rồi.” Đinh Nhược Du hiếm khi kiên trì như thế. “ Mình đây tháng nào cũng ăn tiêu quá độ nếu không phải Duệ ca chu cấp hôm nay mình căn bản không có tiền ra ngoài chơi cũng không mua được quà tặng cho Andy.” Nói xong, cô quay sang phía anh chàng công tử đang nằm lười biếng trên góc ghế sa lon. “Này mình có thể đi trước chứ?”Thich*Truyen*VN
“ Cậu muốn trở về làm em gái ngoan, ai dám cản đâu?” Andy cười tà, thuận tay ôm lấy eo thon của cô hôn một cái. “ Hôm nay tha cho cậu, về sau nhớ báo đáp mình đó.”
“Biết rồi!” Đinh Nhược Du khẽ liếc anh ta một cái cười hì hì đẩy anh ta ra đưa tặng ví da hàng hiệu. “Vậy mình đi trước, hôm nào gặp.”
“Bye~~”
Bước ra khỏi quán bar Đinh Nhược Du vẫy một chiếc taxi trực tiếp về nhà, khi đến trước cửa cô cố ý dừng lại hít một hơi thật sâu cho đầu óc thật tỉnh táo nhưng lại phát hiện trên người toàn là mùi rượu cộng với mùi thuốc lá liền có chút phiền não.
Duệ ca mà ngửi thấy nhất định là không vui cô làm thế nào che giấu đây? Xịt nước hoa được không nhỉ?
Đang do dự bỗng một chiếc xe màu đen như tên bắn lao qua ngõ tối thẳng tắp hướng về phía cô. Cô tránh không kịp trơ mắt nhìn chiếc xe sắp đụng vào mình.
“A____” Cô hoảng sợ hét chói tai, sợ tới mức dung hoa thất sắc nghĩ lần này mình chết chắc rồi, may là đúng thời điểm ngàn cân treo sợi tóc bỗng có một đôi tay rắn chắc ôm lấy cô tránh qua một bên, cứu cô thoát khỏi kiếp nạn trong nháy mắt.
Hai người lăn vài vòng trên mặt đất cuối cùng cũng tránh được chiếc xe điên cuồng kia, tiếng rít từ từ đi xa xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có, lúc này Đinh Nhược Du vẫn chưa hoàn hồn vô lực nằm trong lồng ngực người vừa cứu mình không đứng lên nổi.
“ Tiểu thư, cô không sao chứ?” Người nọ hỏi, tiếng anh dễ nghe, trên người toả ra mùi nước hoa nhàn nhạt. “ Có thể đứng dậy không?”
Là đàn ông.
Đinh Nhược Du vội vàng giãy giụa đứng lên, không biết tại sao cô vừa nghe thấy thanh âm kia liền có chút ngượng ngùng. “Đúng, đúng, không đứng lên được, tôi đè lên anh sao?”
“Đau lắm phải không? Chẳng qua là ôm một người phụ nữ mềm mại thế này trong ngực đối với đàn ông mà nói không dễ chịu chút nào.”
Người này nói chuyện sao lại càn rỡ như vậy? Bọn họ vốn không quen nhau mà.
Nhưng dù sao người ta cũng vừa cứu cô một mạng.
“ Cám ơn anh đã cứu tôi.” Đinh Nhược Du nâng tầm mắt, đập vào mắt chính là một khuôn mặt đàn ông tuấn tú tới mức xuất chúng, cô nhìn, giọng điệu không khỏi cao lên. “ Anh____dáng dấp thật giống Duệ ca của tôi.”
Khuôn mặt cơ hồ là giống nhau như đúc, ngũ quan tuấn tú như nhau chỉ khác là tóc anh ta màu vàng và đôi mắt thì màu xanh biết, còn có trên mặt lại không có vết sẹo hoàn mỹ như một kiệt tác của Thượng Đế.Thich*Truyen*VN
“Duệ ca? Là ai?” Hắn trầm giọng hỏi.
“ Anh ấy là người lớn lên từ nhỏ với tôi.” Cô theo phản xạ mà giải thích. “ Anh ấy là người Đài Loan, mắt đen, tóc đen.”
“ Nhưng ngũ quan của tôi và anh ta giống nhau đến vậy sao?” Hăn nhếch môi. “ Như vậy, tôi nghĩ tôi có chút quen biết với anh ta đấy.”
Nhìn nụ cười đầy thâm ý của anh ta, Đinh Nhược Du đỏ mặt, nhịp tim không cách nào khống chế tăng nhanh. “ Thật ra thì hai người……..cũng không giống nhau lắm…….anh so với anh ấy……..đẹp trai hơn nhiều.”
Hắn nhíu mày, gương mặt tuấn tú đến gần cô, tựa như muốn phân tích độ chân thành trong ánh mắt cô. “Tôi so với người anh kia thật sự đẹp trai hơn?”
“Ừ.” Cô gật đầu.
“Thật tốt quá.” Hắn cười. “Được mỹ nữ khen ngợi như vậy, chính là vinh dự lớn nhất của một người đàn ông đấ