
Tác giả: Tân Kỳ
Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015
Lượt xem: 134796
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/796 lượt.
uối cùng, anh nói hết tất cả những gì muốn thông báo với bọn họ, sau khi xác định bọn họ đều nghe được lời nói của mình thì anh lập tức tuyên bố tan họp, trước khi rời khỏi phòng họp, anh còn dùng giọng điệu thản nhiên bình tĩnh nói rằng, nếu ai có ý kiến với sách lược mình vừa đưa ra thì anh cũng sẵn sàng tiếp nhận những bản báo cáo nhận xét nêu rõ ý kiến, anh nhất định sẽ cẩn thận nghiên cứu và tham khảo.
Trước đây cô không hề biết Thường Phong Dịch lại có dáng vẻ nghiêm túc và cẩn trọng thế này, dù sao thì mỗi lần gặp mặt, thái độ của anh đối với cô căn bản là hoàn toàn khác so với ngày hôm nay, thỉnh thoảng lại giễu cợt, trêu chọc, bây giờ thì trước mắt hoàn toàn chẳng còn dáng vẻ cợt nhả ấy nữa, cứ như đã biến thành một người khác vậy.
Vẻ mặt trước sau như một của Thường Phong Dịch làm cô giật mình, đồng thời cô cũng phát hiện ra anh không phải tự đại, mà là một người rất tự tin, anh biết rõ mình muốn gì và định làm gì.
Xem ra, cô cầu xin anh cứu giúp cũng không phải quyết định sai lầm.
Dù sao chưa tới thời hạn hai tháng, Thường Phong Dịch đã đã nghiên cứu rõ tình hình công ty và đưa ra kế hoạch trong tương lai, sau đó hôm nay tuyên bố với các bộ phận chia bè kéo cánh kia, giống như ngầm nói với mọi người sắp tới công ty có biến động lớn, muốn họ chuẩn bị tâm lý trước, đến bây giờ cô vẫn không hiểu anh mở cuộc họp tuyên bố kế hoạch sắp tới của công ty, có phải còn giấu giếm mục đích đặc biệt gì không?
Mà mấy ngày nay, cô thấy anh bận rộn thay cô gánh trách nhiệm gây dựng lại công ty, lúc này mới hiểu rõ, anh không chỉ là một người đàn ông khôn khéo mà còn có suy nghĩ thật phức tạp. Mặc dù không muốn nghi ngờ sự may mắn của bản thân nhưng trong lòng cô vẫn thỉnh thoảng hoài nghi tại sao anh lại dễ dàng bỏ lại công việc tốt ở nước ngoài, đồng ý quay lại giúp cô?
Cô không hiểu anh nhưng lại rất thích anh. Hôm nay anh gần trong gang tấc, có lẽ cô có thể lợi dụng thời gian hai người ở cùng nhau, tốn chút tâm tư là biết ý nghĩ thực chất của anh là gì….
Đột nhiên, tiếng mở cửa thô bạo cắt đứt dòng suy nghĩ, An Lệ Đề hồi hồn, nhìn rõ người vừa xông vào văn phòng, lập tức nụ cười tắt lịm.
Người chưa cho phép đã tự tiện xông vào là quản lý Bành Chí Quân.
“Thật xin lỗi, Chủ tịch, quản lý Bành anh ta……..” Nữ thư ký đi vào sau nói.
“Không sao, cô ra ngoài đi!” An Lệ Đề phất tay với thư ký, sau đó mặt không thay đổi nhìn người đàn ông có vẻ mặt khó chịu đứng trước bàn làm việc.
Bành Chí Quân là cháu của giám đốc Ngô – người tình của mẹ kế cô, một năm trước vào làm trong công ty, rất nhanh sau đó đã có được đội quân ủng hộ mình, sau thái độ ngày càng kiêu ngạo tự đại, cũng không để Chủ tịch là cô ở trong mắt, còn lấy thái độ khiêm tốn bắt đầu quấy nhiễu cô, ngoài mặt nói cho đẹp là “theo đuổi” cô, thật ra thì quấn lấy cô không buông, còn cho rằng anh ta đã “thổ lộ”, cô chính là người của anh, quả thật không thể chịu được!
Anh ta tự cho là đúng khiến cô hết sức nổi giận và bất mãn, làm thế nào cũng không thoát được hành vi quấy nhiễu của anh ta. Bây giờ anh ta lại phách lối xông thẳng vào phòng làm việc của cô, thật khiến người ta không nhịn được nữa!
“Anh có chuyện gì?”
“Cuộc họp sáng nay, em thân là Chủ tịch tại sao không nói gì? Mặc cho tên Thường Phong Dịch không biết từ đâu chui ra nói bừa bãi, tuyên bố một đống quy định mới không hợp lý làm khó dễ bọn anh!” Bành Chí Quân hùng hổ, trong mắt đầy căm giận bất bình, giọng điệu hết sức khó chịu.
Ánh mắt An Lệ Đề lạnh hơn, không hề bị anh ta hù doạ. “Tổng giám đốc Thường do tôi mời đến, tôi đã quyết định giao toàn bộ quyến hành cô ty cho anh ấy xử lý, có bất kỳ vấn đề gì, tôi đề nghị anh đến tìm Tổng giám đốc Thường hỏi.”
“Toàn bộ quyền hành công ty do anh ta nắm giữ, những người cố gắng lâu như bọn anh mặc cho người ngoài không hiểu gì quản lý, có công bằng không?” Lời An Lệ Đề nói làm Bành Chí Quân càng tức giận, mắt trợn lên giận dữ nhìn cô gái ngồi sau bàn làm việc.
Một cô gái không giống Chủ tịch, cũng không đủ tư cách ngồi lên ghế Chủ tịch khiến nhân viên trong công ty như anh ta không thể phục. Nhưng vẻ đẹp của cô lại hấp dẫn anh ta, hơn nữa tài sản của cô rất nhiều khiến anh ta rất nhanh đã quyết định theo đuổi.
Chỉ tiếc về phương diện kinh doanh cô không nhạy bén nhưng về phương diện tình cảm cô lại không bị động như thế, lúc đầu ngoài mấy lần lấy lý do có việc mời cô đi ăn cơm, sau khi hiểu tâm ý của anh ta, cô lại cự tuyệt thẳng thừng, không bao giờ chấp nhận lời mời của anh ta nữa.
Nhưng anh ta vẫn không buông tha, thậm chí chú anh ta – giám đốc Ngô cũng khích lệ anh ta theo đuổi An Lệ Đề, dù sao theo đuổi được cô chứng tỏ sau này nhất định vinh hoa phú quý sẽ chờ đón anh ta, thậm chí có cơ hội tiếp quản Lập Hoa, làm sao anh ta có thể dễ dàng buông tha cơ hội tốt thế này?
“Anh không cảm thấy vấn đề này anh nên hỏi Tổng giám đốc Thường mà không phải tôi sao?” An Lệ Đề lạnh nhạt trả lời.
“Người do em mời, không hỏi em thì hỏi ai?”
“Tôi không cần trả lời anh! Mà một mình quản lý như anh chạy tớ