Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Câu Chuyện Ngày Xuân

Câu Chuyện Ngày Xuân

Tác giả: Vương Thiển

Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015

Lượt xem: 1342260

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2260 lượt.

anh bức họa: “Mặc Trì, đây là bức họa em đã thức cả đêm qua để vẽ, tặng anh đấy”.
Mặc Trì đón lấy bức tranh và mở ra xem. Giang Phinh Đình vẽ rất đẹp, tuy chỉ là vẽ lại theo trí nhớ nhưng đã làm toát lên cả hình hài lẫn thần thái của nhân vật trong tranh. Mặc Trì nhìn một lúc rồi trả lại bức tranh cho cô: “Anh không thể nhận được”.
Đột nhiên giữa chừng Tư Tồn xông ra giành lấy bức tranh và hết lời khen ngợi: “Đẹp thật đấy. Giang Phinh Đình, sau này em chắc chắn sẽ trở thành một họa sĩ lớn”.
Giang Phinh Đình mỉm cười: “Chị Tư Tồn, nếu chị thích em tặng lại cho chị đấy. Em không còn muốn trở thành họa sĩ nữa, đây có lẽ là bức tranh cuối cùng mà em vẽ”.
Tư Tồn không khách khí nhận luôn bức tranh, rồi hỏi lại với vẻ mặt khó hiểu: “Em có thiên phú như thế, tại sao lại quyết định không vẽ nữa?”
Giang Phinh Đình nhìn xuông chân phải cứng đờ của Mặc Trì, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Một lúc sau, cô mới nói lí nhí: “Em muốn trở thành một bác sĩ giỏi giống như mọi người trong gia đình”.
Một tuần sau, kì học mới lại bắt đầu. Tịnh Nhiên và Từ Lan quay lại Bắc Kinh, công việc của vợ chồng Thị trưởng Mặc mỗi lúc một bận rộn, họ thường xuyên phải đi công tác tới Bắc Kinh và các tỉnh thành khác trong nhà chỉ còn lại mỗi Tư Tồn và Mặc Trì.
Ngày đầu tiên khi Tư Tồn trở lại trường học, giáo viên chủ nhiệm lớp đã đến tìm cô để thông báo thành tích học tập của cô cao nhất toàn Khoa. Chỉ có điều do đang dính lỗi phạt nên cô không được nhận học bổng. Thầy chủ nhiệm còn cổ vũ cô hãy nỗ lực hơn nữa, chăm chỉ học tập để học kì này được “xóa án”, năm sau sẽ có cơ hội được nhận học bổng.
Hiển nhiên, sau đó cô trở thành nhân vật nổi tiếng của Đại học Phương Bắc. Tuy không được nhận học bổng, không lọt vào danh sách sinh viên tiên tiến, cũng không được đại diện cho sinh viên cũ phát biểu trong Lễ khai giảng, nhưng cô lại trở thành thần tượng của những sinh viên mới Khóa 1978.
Cuối năm 1977, Tư Tồn tham gia kì thi đại học đầu tiên của cả nước sau Cách mạng văn hóa, cho tới mùa xuân năm 1978 cô nhập học. Đến tháng Bảy năm 1978, Bộ giáo dục lại tổ chức kì thi đại học vào mùa thu, sinh viên mới nhập học vào tháng Chín năm đó. Lúc này Tư Tồn đã trở thành sinh viên năm thứ hai.
Sinh viên mới chủ yếu là những người mới tốt nghiệp cấp ba, rất trẻ trung sôi nổi, tuy chỉ học sau Tư Tồn một khóa nhưng họ nhiệt tình cởi mở, hăng say học hành hơn hẳn Khóa 1977. Nghe nói Khóa 1977 có Chung Tư Tồn là sinh viên nhỏ tuổi nhất, xinh đẹp nhất, thành tích học tập cũng tốt nhất nên họ chọn thủ khoa Khóa 1978 Khoa Trung văn là Lưu Sâm đến mời Tư Tồn tham gia bữa tiệc đón sinh viên mới để cô có thể chia sẻ kinh nghiệm, truyền đạt bí quyết.
Tư Tồn vội vã từ chối: “Chị làm gì có bí quyết gì chứ!”.
Lưu Sâm đeo kính cận, nom vẻ rất thông minh, giỏi giang. “Những sinh viên giỏi đều có bí quyết, chị không cùng khóa với bọn em thì có gì mà phải giấu?”
“Thật sự là không có bí quyết gì mà, trước khi thi cuối kì, chị còn bỏ lỡ một tuần không ôn tập được gì!”, Tư Tồn đỏ mặt nói.
“Sư tỉ, sao chị lại bỏ lỡ một tuần vậy? Đã xảy ra chuyện gì thế?”, một cô gái béo tròn nhao vào hỏi. Phản ứng nhanh nhạy như cô bé này, học Khoa Truyền thông thì có lẽ sẽ hợp hơn.
“Cái đó à, nhà chị có việc”, Tư Tồn giấu nhẹm chuyện mình bị đình chỉ học một tuần.
“Sư tỉ, em biết rồi nhé, chị tham gia vũ hội nên bị nhà trường phạt, còn bị bắt vào đồn cảnh sát nữa”, một nam sinh to lớn cười nói.
Tư Tồn toát mồ hôi hột. Sao tự dưng lại biến thành đại hội phê phán cô thế này? “Sao em biết cả chuyện đó?”
“Chuyện của các chị đã lên hẳn nhật báo thành phố X, ở dưới còn có bình luận của biên tập viên nữa cơ”.
“Có chuyện đấy sao?”, Tư Tồn hận một nỗi không thể tìm được lỗ nẻ nào để chui xuống. Mới nửa năm trôi qua, cô đã lên báo hai lần. Lần đầu tiên là chuyện cô bị ngất trong ngày thi đại học, bị họ viết thành kì thi vô cùng khốc liệt khiến thí sinh không đủ sức chống chọi, cô trở thành điển hình của những thí sinh cá biệt có tô" chất tâm lí yếu kém. Lần thứ hai là việc cô tham gia vũ hội, nhưng mới nhảy được năm phút đã bị lên báo rồi.
Không ngờ chuyện ấy khiến đám sinh viên mới sôi nổi hẳn lên, họ nhao nhao đòi Tư Tồn dạy khiêu vũ. Tư Tồn sợ toát mồ hôi, nếu còn nhảy nữa thì chẳng phải cô sẽ phải chịu oan ức hay sao? “Nói cho các em biết, Khoa Địa chất có một người tên là Giang Thiên Nam khiêu vũ cực kì giỏi, các em nên tìm anh ấy mà học hỏi”.
Một người âm thầm lặng lẽ như Tư Tồn đạt thành tích cao nhất Khoa khiến phòng 302 cũng có chút thay đổi nhỏ. Chị cả Lưu Anh - người luôn luôn cần mẫn nhất phòng bắt đầu có ý xa lánh Tư Tồn. Mỗi sáng, chị không cùng mọi người đọc tiếng Anh nữa, mà một mình dậy sớm ôm sách đến giảng đường tự học.
Vu Tiểu Xuân nói với Tư Tồn: “Lưu Anh học ngày học đêm những mong đỗ đầu toàn Khoa, ai dè ba vị trí đầu tiên đều không có tên chị ta nên nhất định chị ta ghen tị với cậu đấy”.
“Chị Lưu Anh không phải là người như thế đâu”, Tư Tồn lạnh nhạt nỏi.
Tư Tồn vẫn đều đặn lên lớp đúng giờ, nỗ lực học tập, t