
Tác giả: Đồng Đồng
Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015
Lượt xem: 134764
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/764 lượt.
tiền mặt mua mới có thể cảm thấy đau lòng, biết đau lòng rồi sẽ muốn tiết kiệm tiền, nếu là dùng thẻ tín dụng, mua bao nhiêu nhưng mà cũng chỉ là một vài con mắt, ký hóa đơn, hời hợt, đến lúc đó nợ nần chồng chất thật mệt mỏi, đợi đến khi phải trả khoản lúc đó nhất định chỉ còn cách ngồi khóc." Đây chính kinh nghiệm mà Khang đại tiểu thư rút ra được, cô đau điếng người, cõng món nợ sống qua ngày, thật là thống khổ a!
Thân là một nhà thiết kế thời trang còn có thể như vậy rửa sạch, không để dính bụi, tuyệt không bị màu sắc rực rỡ thế giới đầu độc, điểm này đúng là đáng quý, lấy cô làm lão bà còn sợ tiền tài không lấy được? Gia tộc không cách nào thịnh vượng?
"Được rồi, nếu em không cho anh có cơ hội thể hiện, như vậy đi, em vẫn còn thiếu anh một lời giải thích, em phải mời anh ăn cái gì, sau đó sẽ từ từ đem tất cả nói rõ, như vậy không quá mức chứ?" Làm thế nào, hắn càng ngày càng thích cùng ở một chỗ với cô rồi, nhìn cô nói một đống lớn lạc đề còn nói mãi không tới trọng điểm, thế nhưng lại khiến cho tâm tình cực kỳ tốt?
"Ăn cơm?" Má ơi, anh không phải đều là ăn các loại thức ăn như vây cá cao cấp chứ chứ?
"Chỉ là món cơm rang trứng không đến nỗi khiến em sắc mặt biến thành khó nhìn như vậy chứ?"
" Cơm rang trứng?"(xin lỗi mọi người, tên thật của món nhày là “ trương lỗ thịt cơm” hình như là cơm với trứng nhồi thịt thì phải, tìm mãi mà ko thấy món đó, nên mình chém)
"Lại thêm một chén canh."
" Bao nhiêu đó vẫn trong phạm vi cho phép của em" Cô tính toán tỉ mỉ nói.
"Vậy còn chờ gì, hiện tại liền đi thôi!" Thẩm Nghệ Dạ cười nói, kéo tay của cô chuẩn bị cùng đi ăn, bữa ăn này giống như là lần hẹn hò đầu tiên " Bữa ăn tối lãng mạn" .
Buổi tối hôm đó bọn họ ở quán cơm bình dân bắt đầu cuộc hẹn hò đầu tiên.
Khang Tư Mỹ vẫn đang thao thao bất tuyệt giải thích cô tại sao lại đi giúp học tỷ cắn chân sau của hắn, mặc dù cô nói rất nhiều, Thẩm Nghệ Dạ lại cảm thấy tất cả đều không quan trọng, dù thế nào đi nữa hắn từ những câu nói không đầu không đuôi của cô cũng tìm ra được một chút đầu mối, biết được cô là bởi vì không thể làm người nói lời không giữ lời, cho nên mới phải bất đắc dĩ làm người hai mặt, đi giúp học tỷ, chỉ là cô nói, cô có đội lên đầu khăn trùm đầu con sóc chuột, coi là còn có lương tâm, xử cô cái án treo không quá đáng đi!
"Không được, bản án còn rất nhiều điểm nghi vấn, không thể phán án treo được." Hắn mới không thể để cho cô dễ dàng nhẹ nhõm vượt qua kiểm tra như vậy.
"Còn có nghi vấn gì, em không phải đã nói hết cho anh rồi sao?" Thật là đáng sợ, đàn ông nếu là nghiêm túc tính nợ cũ, khí thế kia cũng là thật hù dọa người.
"Ngày hôm qua ở hiệu sách. . . . . ." Ha ha, nhắc nhở đủ rõ ràng rồi chứ?
Trên mặt hắn không có gì biểu tình quá lớn, sớm đoán được điểm này, tin tưởng chỉ cần là có thân phận, có địa vị, bên cạnh đều không thiếu nữ nhân muốn câu rùa vàng.
"Cứ như vậy mà thôi?" Hắn giương cao âm lượng.
"Nha bằng không thì như thế nào! Như vậy còn không coi là nghiêm trọng? Em là nghe lời tỏ tình chân thành của anh, sợ anh bị thương tổn, anh còn dùng cái giọng điệu khinh thường đó?" Thật là xấu số, cô đem chân tâm của mình nói hết cho anh, nhưng anh đây? Giống như bị con muỗi cắn một cái, không có gì lớn sao!
"Em bây giờ hiện tại thế nào?"
"Hiện tại em đang ngồi ở đây ăn cơm với anh nha. . . . . ." Nhìn anh xị mặt, cô tại chỗ bồi tội."Được rồi, em đứng đắn một chút, em hiện tại. . . . . ." cô còn nhìn vòng quanh bốn phía một cái, chỉ là động tác này ngược lại càng thêm hiếu kỳ của người khác.
"Như thế nào?"
"Em hiện tại. . . . . ." cô vẫn còn chú ý người bên cạnh, đặc biệt là hai bàn ngồi bên cạnh.
"Thừa nước đục thả câu em đang cố tình kéo dài thời gian sao?"
Cô ngoắc ngoắc ngón trỏ, ý bảo anh đem lỗ tai lại gần cô.
"Bây giờ là thật sự. . . . . . Yêu anh!" Tựa như con muỗi ong ong gọi, căn bản là không nghe được cô đang nói cái gì.
"Em cơm cũng đã ăn, thế nào còn không có hơi sức như vậy? Nói to hơn một chút được không?" Thật ra thì hắn đã nghe được, chỉ là tiếng quá nhỏ, một chút cũng chưa đã ghiền.
"Em hiện tại rất thích anh!" Xì, anh là tai điếc sao? Thế nào mặt ngây ngây ngô ngô?
"Vẫn không đủ lớn, nói to thêm một chút nữa!"
"Em hiện tại rất thích anh, nếu không anh muốn em phải làm thế nào!" Cô gào thét ra tiếng, tất cả mọi người trong tiệm bát đũa đều dừng lại, còn có người đang đút trứng trong miệng, thiếu chút nữa nghẹn chết.
Mọi người kinh ngạc, toàn bộ lực chú ý hướng hai người tập trung.
"Trời ạ, liền người bên ngoài đợi xe buýt cũng nghe được!"
Mặt cô đỏ bừng, đầu cúi thấp không đến được, anh cố tình khiến cô ấy phải xấu hổ, không biết da mặt cô mỏng sao.
Mà vì câu nói "Rất thích anh" nói to đến nỗi chủ quán cũng nghe thấy được, cho nên bữa ăn tối đầu tiên bọn họ được giảm 8%, khiến Khang Tư Mỹ rất đắc chí, mặc dù tiết kiệm không có mười mấy đồng, nhưng vẫn là cảm thấy kiếm được.
Sau khi ăn xong, Thẩm Nghệ Dạ đưa cô trở v