Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chàng Giám Đốc Hay Quên

Chàng Giám Đốc Hay Quên

Tác giả: Đường Quyên

Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015

Lượt xem: 134579

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/579 lượt.

Cái nắng gay gắt của mùa hè tháng 7 thật đáng sợ, trời nóng như nung, bốc khí nóng lên làm cho người ta nóng cảy cả mỡ được luôn! Một cô gái trẻ tuổi, đeo chiếc ba lô màu đỏ vừa đi xuống khỏi xe buýt, trên đường không còn điều hoà mát lạnh nữa.
Nóng!
Từ trong ba lô cô gái lấy ra 1 tờ giấy, nhìn đi rồi nhìn lại dòng chữ gi trên đó. Đó là 1 địa chỉ, hít 1 hơi thật sâu bắt đầu đi tìm.
Trời thì nắng gắt, lại phải loanh quanh đi tìm đường, hỏi han này nọ, trêm mặt đã sớm toát đầy mồ hôi. Đi tiếp tới 1 con đường như được che khuất mà nắng dịu đi, như mát hơn 1 chút. 2 bên đường là khu biệt thự cao cấp nhất Đài Bắc, có những hàng cây anh đào. Thời điểm nếu là mùa xuân thì những cây hoa này chắc sẽ nở rất đẹp, nhưng giờ là mùa hè, dù sao nó cũng che mát, con đường bị bóng cây che mà tối đi!
Mắt cô gái dạo quanh dãy phố tìm kiếm số nhà, rồi lại so vào tờ giấy. Rốt cục cô cũng đứng trước một cái nhà lớn, có cổng mạ vàng có hoa văn chạm trổ.
Cô gái trước hít một hơi thật sâu tiếp theo dè dặt đi từng bước tới cái sân cỏ, đi vào trong.
Lâu Dịch để tài liệu trên bàn, nhìn cô gái kia 1 lượt, quan sát từ đầu tới chân : tóc tết 2 bím, mặt đeo cặp kính to đen dày che hết cả khuôn mặt, quần áo thì bình thường, sau đeo 1 chiếc ba lô cũ rách trông giống 1 cô sinh viên mới tốt nghiệp đại học chưa tìm được việc làm. (L: “tốt nghiệp” hả? cũng đúng nhưng chị ấy là đi du học về.. *ha há*)
Bởi vì ngày thường là người phụ trách làm quản gia là người lớn tuổi, nhưng quản gia đó già về quê dưỡng lão, nên phải tìm quản gia khác chứ không sao lại đến lượt cái cô ả vừa rồi tới làm quản gia mà tâm địa quá tham vọng. Muốn bay lên làm phượng hoàng làm việc nhà không làm chỉ bò lên giường của hắn… Vốn là định đây là cô gái cuối cùng tuyển, sau này hắn nhất quyết tìm 1 quản gia nam…(L: này nam cũng ngu hiểm chứ bộ, nhỡ đâu lại là Gay thì sao?…) Bất quá thì dựa vào trực giác của hắn thì cô gái này khác hắn với cô gái kia về tướng mạo, chắc có thể làm quản gia được đi!
Lê Hiểu Trinh bị anh quan sát mình có chút không được tự nhiên, lo lắng không ngừng run, hơi chột dạ đẩy đẩy kinh mắt che khuôn mặt của mình.
Đã bao lâu rồi không thấy anh? Ngoại trừ khí chất ngày càng trở nên chững chạc, trưởng thành, còn hình ảnh bây giờ của anh so với trong trí nhớ của mình không khác lắm…2 mắt sáng lạng, đôi môi đỏ, vóc dáng anh tuấn, khí phái đi đau nhìn cũng nổi bật… Hắn rất tuấn mỹ, mặc dù nhìn hắn phảng phất vẻ lãnh đạm luôn làm cho người thấy run rẩy nhưng mà một khi hắn cười rộ lên thì lại có vẻ ôn nhu ấm áp trong nháy mắt làm cho người ta hòa tan, và quên hắn một khắc trước còn hờ hững…
“Cái kia…” Bị lúng túng trầm mặc nên làm nàng hơi tức, nàng quyết định mở miệng nói vài lời.
“Tôi biết làm việc nhà, nấu nướng cũng không tồi…”
“Ngồi đi.” Lâu Dịch rốt cục cũng buông tha nàng, khẩu khí và ánh mắt có chút hòa hoãn.
Nàng cũng không phải là tuyệt thế mỹ nữ, thậm chí có thể nói là không có chút nào thu hút nhưng ở trên người nàng lại có 1 cái gì đó sâu xa, khiến người ta phải nhấm nháp từ từ.
Lê Hiểu Trinh thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không đưa mắt lên nhìn hắn. Nàng nhìn không chớp mắt trên bàn 1 vết bẩn nhỏ. Nói ra vài lời đã học từ hôm trước.
“Tôi nghe nói ngài rất khó tính, hay bắt bẻ, chỉ cần ngài chịu thuê tôi! Tôi tin tưởng ngài nhất định sẽ cực kỳ hài lòng!”
Lâu Dịch vẻ mặt quái dị.
“Đây là thói quen của cô sao?” Một hồi lâu hắn mới chậm rãi hỏi.
“Hả? ” Lê Hiểu Trinh kinh ngạc ngẩng đầu, theo tầm mắt của hắn nhìn xuống phát hiện mình chẳng biết lúc nào lấy ra ở đâu 1 chai thuốc xịt cùng khăn lau lau và đang nói chuyện, cũng rất dùng sức lau cả cái bàn thủy tinh đến bóng loáng soi gương được…(L: ặc…)
A nha! Không xong rồi, nàng bệnh cũ lại tái phát >”
“Ách! Ha ha! Xin lỗi… tôi chỉ là…..” Nàng cứng ngắc cười xấu hổ tới mức muốn đá cửa chạy đi, mặt đỏ thu hồi mọi thứ vào trong túi.
Lâu Dịch nhíu mày, trêu chọc.
“Điều này ít nhất có thể chứng minh là cô thật sự có thể làm tốt chuyện nhà.”
Lê Hiểu Trinh lúng túng, chỉ có thể qua loa phụ họa cười. Vì thấy mình rất thê thảm, nhưng không sao coi như gây ấn tượng tốt cho ông chủ tương lai của mình, nên chủ động xuất chiêu …
“Vậy để tôi nấu cơm trưa đi! Tôi dám đánh cuộc chỉ cần ngài nếm qua món ăn tôi nấu, nhất định sẽ không chút cân nhắc mà mướn tôi.” Nàng tràn đầy tự tin thuyết phục.
Vì ngày này nàng đã chờ thật lâu …rất lâu… Cho dù thế nào coi như đã tới đây rồi, nàng nhất định phải có được chức quản gia này.
Lâu Dịch hứng thú dò xét nàng, không biết nên hay không nhắc nhở 1 tiếng, nhưng cô gái này đã rất nhanh đem ba lô trên lưng của mình lật đi lật lại .
Nói thật mặc dù cô gái này xem ra rất chất phác, cá tính ôn hòa cư xử khéo léo, nhưng dù sao cũng nên phòng bị!
Bởi vì nàng trong chốc lát sợ hãi, sự tự tin lại có chút ít cổ quái, đặc biệt là lại do con quỷ nhỏ nhà mình Lâu Tranh cử đến thì càng ngu hiểm… nó định chọc mình đây mà…định chỉnh chết mình mà!
“Tốt thôi! Vậy tôi liền thử xem.” Hắn đứng dậy dẫn nàng đi


XtGem Forum catalog