Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chàng Trai Ngọt Ngào

Chàng Trai Ngọt Ngào

Tác giả: Mễ Mễ Lạp

Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015

Lượt xem: 134882

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/882 lượt.

ra hôm nay chúng tôi đến đây là để hẹn Tiểu Vũ đi ăn đồ nướng, dù sao cậu cũng đến đây rồi, hay là cùng đi với chúng tôi?”
“Đúng đấy, cùng đi đi! Trên xe vẫn còn chỗ trống mà!”, Mê Cúc hùa theo.
“Thôi!”, Nam Trúc Du lắc đầu, “Tôi mượn xe đạp của người khác qua đây, nói là chiều sẽ mang trả! Hơn nữa tôi cũng phải đi làm thuê, các bạn đi đi! Tôi đi trước đây!”
“Xe đạp để tôi tìm người trả giúp cậu! Đi với tôi đi mà Trúc Du!”, đúng vào khoảnh khắc Trúc Du quay người định bỏ đi, Mê Cúc liền chạy tới ôm chặt cánh tay Nam Trúc Du. Trái tim tôi….vào khoảnh khắc ấy, trước cảnh tượng ấy…như ngừng đập.
Vol 2. Hành trình không thể quay đầu lại
Lâm Xuân Vũ nói không sai, tôi chính xác không phải là bạn trai của cô ấy.
Lâm Xuân Vũ đã nói rất rõ ràng rồi, tôi không phải là bạn trai của cô ấy, vì vậy Mê Cúc đừng đoán mò lung tung nữa, còn cả Mậu Nhất nữa, cậu cứ yên tâm đi!
Trên đường đi, tôi ngồi trên xe của Mậu Nhất mà khó chịu như toàn thân bị trói chặt bởi những sợi dây thừng. Rõ ràng là Mậu Nhất đang ngồi bên cạnh tôi, ánh nắng mặt trời rọi vào người anh đúng là cảnh tượng mà tôi muốn nhìn thấy, nhưng sao…
“Thế à? Mê Cúc, cậu cũng thích những quán cà phê ở bên đường à?”, nụ cười của Nam Trúc Du thật ngọt ngào và dịu dàng vọng lại từ hàng ghế phía sau, “Tôi cũng thích những nơi đó, các anh phục vụ ở đó thường cho tôi miễn phí rất nhiều đường, ha ha…”
“Thế à? Nếu như cậu thích, hôm nào đó tôi mời cậu đi!”, giọng nói của Mê Cúc rất êm tai, quả là rất xứng với Nam Trúc Du…
“Như…như vậy thì không hay lắm đâu!”, Nam Trúc Du nói, dường như tôi có thể cảm nhận được ánh mắt anh ấy đang nhìn tôi. Tôi muốn ngoảnh đầu lại nhưng không biết tại sao mình lại muốn làm vậy?
“Tiểu Vũ, em có muốn uống gì không?”, đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ thì đột nhiên một lon nước ngọt lạnh băng đặt vào tay tôi, những ngón tay lạnh tới mức đau buốt. Tôi ngẩng đầu lên nhìn, Mậu Nhất đang mỉm cười nhìn tôi.
“Em…không thích à?”, anh cẩn thận nhìn tôi, một cảm giác ngọt ngào dâng lên trong lòng.
“Em thích mà! Em rất thích!”, đúng thế, thứ nước giải khát mà tôi thích chính là cô ca lạnh! Lâm Xuân Vũ, mày đang nghĩ cái gì vậy hả? Mày bây giờ đang ngồi bên cạnh hội trưởng Mậu Nhất, đây chẳng phải là điều mà mày mong muốn nhất hay sao?
“Trúc Du, cậu sao thế?”, tiếng của Mê Cúc vọng lại từ hàng ghế phía sau, “Sắc mặt của anh khó coi quá, có phải là đang sốt không?”
Nam Trúc Du, anh sao vậy? Tôi nhủ thầm trong bụng, liệu có phải anh đã bị những lời nói của tôi ban nãy làm cho tổn thương không?
Hài…những điều tôi nói là sự thực mà, sao phải cảm thấy áy náy thế nhỉ? Cho dù có thực sự làm tổn thương Nam Trúc Du thì chỉ cần tìm cơ hội xin lỗi anh ấy, nói cho rõ ràng là xong mà! Nam Trúc Du là một người tốt bụng, hiền lành, nhất định anh ấy sẽ tha lỗi cho tôi, tiếp tục làm bạn tốt của tôi! Thế nên bây giờ, việc mà tôi nên quan tâm chính là làm thế nào để xây dựng tình cảm với người đang ngồi bên cạnh tôi bây giờ đây?
Đúng thế, không sai, Mậu Nhất đang ngồi bên cạnh tôi, một cơ hội tốt như vậy, thế mà tôi không biết nắm bắt cơ hội, lại đi nghĩ ngợi vớ vẩn.
Nhưng trong đầu tôi lúc này chỉ có hình ảnh ánh mắt của Nam Trúc Du nhìn tôi lúc đó, ánh mắt bi thương ấy trước nay tôi chưa từng nhìn thấy. Chỉ một ánh mắt ấy thôi cũng khiến cho trái tim tôi trong khoảnh khắc như vỡ vụn ra, không sao có thể hồi phục lại nguyên vẹn.
Chuyện này đâu phải lần đầu, tại sao vẻ mặt của anh ấy lúc đó lại khiến cho tâm trạng của tôi tồi tệ đến thế này?
Anh ấy, lẽ nào anh ấy ghét tôi?
Khi nghĩ đến đó, toàn thân tôi như run lên. Tôi cảm thấy mình không sao hít thở được…
Nhưng đúng lúc ấy, Mê Cúc đã lôi tôi ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.
“Có vẻ hơi nóng!”
“Mê Cúc,….đừng…đừng làm như vậy!”
Suýt chút nữa thì tôi đã ngoảnh đầu lại nhìn. Sau khi chấn áp lại bản thân, tôi mới phát hiện ra lúc nãy Mê Cúc đã áp sát trán của mình vào trán của Nam Trúc Du, nói một cách khác là hai người đó đã tạo thành một tư thế như chuẩn bị hôn nhau.
Tôi….
Tại sao tôi lại cảm thấy khó chịu? Nam Trúc Du và Mê Cúc đều là bạn thân của tôi mà! Nếu như là bạn, Mê Cúc và Nam Trúc Du ở bên nhau chẳng phải là rất tốt sao?
“Tiểu Vũ, chúng ta đến nơi rồi!”, đột nhiên, giọng nói của Mậu Nhất vang lên bên tai. Lúc đó tôi mới phát hiện ra rằng xe đã dừng lại ở khu đất rộng chuyên để tụ tập nướng đồ ăn, xung quanh rất đông người đang quây quần bên bếp nướng.
“Tiểu Vũ, hình như em không được vui! Em không sao chứ, hay là em….”, Mậu Nhất nhìn tôi nghi hoặc, chữ “em” còn chưa kịp nói hết thì đã ngưng bặt.
“Em không sao!”, tôi ngẩng đầu, nở một nụ cười chấn an anh.
Nhưng…nụ cười của tôi sao mà gượng gạo thế? Mặc dù không nhìn thấy nhưng ngay bản thân tôi cũng có thể cảm nhận được điều đó.
“Ừ, thế thì xuống xe đi!”, Mậu Nhất nhìn tôi, đột nhiên đưa tay ra. Anh ấy làm vậy là muốn đỡ tôi xuống xe sao?
Nhìn thấy tôi ngập ngừng, Mậu Nhất liền rút tay lại, nhưng hành động ấy khiến cho trái tim tôi cảm thấy ấm áp.
Thực ra trước na