Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chàng Trai Ngọt Ngào

Chàng Trai Ngọt Ngào

Tác giả: Mễ Mễ Lạp

Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015

Lượt xem: 134785

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/785 lượt.

ứa con gái đấy!”
“Mậu Nhất này, chắc là cậu không biết, Tiểu Vũ của chúng ta từ nhỏ đến lớn mặc dù không có duyên với bọn con trai nhưng lại rất thu hút các cô gái đấy! Nếu như để cho cô ấy đóng vai chàng Paris si tình thì nhất định sẽ nhận được nhiều phiếu ủng hộ. Hơn nữa, Tiểu Vũ lại có kinh nghiệm gì đó tương tự như Paris, nhất định cậu ấy có thể nắm được mạch tâm trạng của nhân vật này!’, đôi mắt Mê Cúc như sáng lên, miệng bắn như súng liên thanh.
Thế là thế nào? Cái gì mà Paris vậy? Rất thu hút các cô gái là sao? Cái gì mà kinh nghiệm tương tự…
Tôi trợn tròn mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cái cô Mê Cúc này không phải lại tự ý quyết định chuyện gì phiền phức rồi chứ?
Còn nhớ hồi học lớp ba, chỉ vì một câu nói đùa của cô ấy mà tôi đã giành được nhiệm vụ trở thành “người mẫu” cho cô giáo sinh vật, phải đứng lên trước lớp cho cô chỉ ra vị trí các huyệt trên cơ thể, kết quả là tôi bị điểm trúng huyệt cười, cười mất ba ngày ba đêm liền.
Còn cả năm trước, lúc ở vườn thú, chỉ vì một câu “Tiểu Vũ nhà ta chắc chắn có thể” mà tôi đã được người dẫn chương trình vui vẻ mời lên sân khấu để biểu diễn tiết mục “người đẹp và quái vật”, tức là thò đầu vào miệng con sư tử ấy mà!
Còn cả năm ngoái nữa…
Oa ha ha….
“Mê cúc, tôi đến lớp cậu không phải là để giúp các cậu đóng kịch…”,tôi vội vàng nói với Mê Cúc, nhất định phải nhanh chóng ngăn cô ấy lại! Nếu chậm chắc chắn sẽ không kịp mất!
“Ha ha, không sai, sao tôi không nghĩ ra nhỉ. Tiểu Vũ bình thường nhìn rất đẹp trai, hơn nữa lại có võ công cao cường, đúng là những yếu tố mà người đóng nhân vật này cần đến!”, Mậu Nhất nhìn tôi, miệng mỉm cười, ánh mắt chứa chan hi vọng.
Nụ cười ấy, ngọt ngào cứ như là sô cô la tan chảy, khiến cho trái tim tôi không khỏi phập phồng!
“Tiểu Vũ, em có thể giúp anh việc này được không? Anh biết bảo em diễn vai nam chính là làm khó cho em. Hay thế này đi, nếu như trong một tuần mà anh không tìm được người nào thích hợp hơn em, em có thể nhận lời giúp anh được không?”, nhìn thấy tôi có chút do dự, Mậu Nhất bèn nói tiếp.
Nếu như em đồng ý với yêu cầu này của anh thì anh có thể đáp ứng yêu cầu làm bạn trai thế thân một ngày cho em không? À, không, không đúng, có thể nhận lời làm bạn trai của em được không?
Tôi ngây người ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ của Mậu Nhất. Cố lấy hết dũng khí, tôi định mở miệng nói ra những lời trái tim muốn nói.
“Hội trưởng, em muốn…’
“Reng….reng…reng….”
Cái chuông chết tiệt! đúng lúc tôi hít thở thật sâu để lấy bình tĩnh nói ra điều muốn nói thì nó lại kêu lên mới tức chứ! Đã thế cả cái lớp học này còn nhìn chằm chằm vào tôi như muốn nói: “Ê cỏ dại, hãy biến đi!”.
“Tiểu Vũ, mau về lớp đi! Mậu Nhất, cậu yên tâm, Tiểu Vũ nhà ta nhất định sẽ đồng ý mà!”, Mê Cúc đứng bên cạnh nháy mắt với Mậu Nhất rồi vừa đẩy tôi ra ngoài phòng học vừa tổng kết lại cuộc nói chuyện ban nãy.
“Nhưng mà tôi….”, mục đích đến đây của tôi vẫn chưa nói ra, vấn đề của tôi còn chưa được giải quyết. Nhưng xem ra tốt nhất tôi không nên ở lại cái lớp này thêm nữa.
“Mê Cúc, nhưng mà tôi đến tìm hội trưởng Mậu Nhất là để nhờ anh ấy làm bạn trai thế thân của tôi mà!”
Đứng trước cửa lớp, tôi không thể nhẫn nại thêm được nữa nên đã nói nhỏ với Mê Cúc điều cần phải nói.
“Cái gì? Cậu định nhờ Mậu Nhất làm…”, Mê Cúc trợn tròn mắt, thốt lên.
“Ấy…”, những tia nhìn hắc ám đang dồn về phía tôi. Cái con ranh này, sao mà lớn tiếng quá vậy? Cứ như là muốn cho cả làng cùng biết bí mật này ấy! Cũng may là tôi có võ, chỉ cần nghiêng người một cái là tôi đã kịp bịt chặt miệng cô ấy lại. Nếu không nhanh chắc cô ấy đã hét tướng lên khiến cho ai ai cũng biệt chuyện mất mặt này của tôi rồi!
“Xin cậu đấy Mê Cúc, chuyện xấu hổ như vậy, cậu có thể nói nhỏ một chút được không?”, tôi đưa mắt nhìn khắp lượt các học sinh đang ngồi trong lớp. May quá, họ đang mải mê với việc riêng của mình, không ai để ý đến tôi hết. “Chuyện mất mặt này mà cậu dám thét lên như vậy trước bàn dân thiên hạ à? Cậu không sợ ngày mai tôi khỏi dám đến lớp luôn sao? Tôi…”
“Em này hình như không phải là học sinh lớp ta thì phải? Chuông vào lớp đã kêu từ lâu rồi, sao em vẫn còn chưa đi?”, tôi còn chưa kịp nói hết thì đã nghe thấy tiếng thầy giáo của lớp quyến rũ vang lên bên tai.
Tôi ngoảnh đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt thầy như đang muốn nói: “Em là một học sinh hư”.
“Em ở lớp nào? Tên là gì? Đưa thẻ học sinh ra đây tôi xem nào!”
Oái…
“Thưa thầy, em đi ngay đây mà!”, tôi cười nhạt, cúi đầu chào thầy rồi định chuồn cho nhanh, nào ngờ cái thẻ học sinh phản chủ treo trên ngực áo lại rơi bộp xuống đất.
“Lâm Xuân Vũ? Mưa xuân trong rừng cây à?”, thầy giáo nhặt tấm thẻ học sinh của tôi lên, giơ ra trước mặt và nói bằng giọng hài hước.
Mưa xuân trong rừng cây…
Những ánh mắt chế nhạo đổ dồn về phía tôi. Thậm chí tôi còn nghe thấy loáng thoáng những trận cười chế giễu của đám học sinh trong lớp.
Tôi cúi gằm mặt xuống, chẳng dám nhìn vào đám học sinh trong lớp nữa, nhất là hội trưởng Mậu Nhất, người mà tôi đang để ý đến…Hu


XtGem Forum catalog