XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Cho Em Cưng Chiều Anh

Chỉ Cho Em Cưng Chiều Anh

Tác giả: Đường Mã

Ngày cập nhật: 04:11 22/12/2015

Lượt xem: 134513

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/513 lượt.

mái sao? Sắc mặt cậu tái nhợt quá!” Tạ Tiểu nhìn Thẩm Thiên Vi, vẻ mặt có chút bận tâm.
“Mình không sao, chỉ là đột nhiên có chút choáng váng, mình về nhà trước...Bái bai.”
“Này, Vi Vi...”
Tạ Tiểu còn có việc cần nói với cô nhưng Thẩm Thiên Vi đã nhanh chóng biến mất.
Thân hình cao lớn lười biếng đứng khoanh tay dựa nghiêng ở cạnh cửa phòng bếp, đôi mắt sâu lắng mang theo nụ cười hài hước nhìn tới người đang đứng trước kệ bếp... Đó dường như là một cô gái xinh đẹp đang ngẩng người.
Một lúc sau, Thẩm Thiên Dục cảm thấy nếu không lên tiếng nhắc nhở thì bữa ăn tối của hắn có thể sẽ biến mất vì vậy hắn mới tốt bụng dịu dàng nói: “Vi Vi, tôi không muốn ăn cá khét nha!”
“A” Đột nhiên có tiếng nói vang lên làm Thẩm Thiên Vi giật mình. Cô nhìn về phía cửa nơi Thẩm Thiên Dục đang đứng rồi mới nhìn đến chảo cá trên bếp. Lúc này cô mới phản ứng kịp, tay chân luống cuốn dời chảo đi “Nguy rồi, nguy rồi! A... Nóng quá.”






Vi Vi, tôi không muốn hù dọa em, thật sự... Nhưng mà tại sao Vi Vi không nghe lời, muốn ép tôi sao?
Hắn vẫn muốn từ từ nắm lấy lòng cô để cho cô không thể chạy trốn nhưng tất cả chỉ là uổng công. Thiên tài IQ 200 thì sao chứ! Hắn lại không có biện pháp để cô đối mặt với tình cảm của hắn.
Thẩm Thiên Vi, em trốn không thoát đâu!
“Thật xin lỗi.” Thẩm Thiên Vi nhìn về người bên cạnh nói câu xin lỗi thứ n trong đêm giáng sinh này. Cô quả thật muốn tìm cái động để trốn vào... Cô đang làm gì thế này? Đi ăn bữa tối ngẩng người, xem chiếu phim ngẩng người, đi trên đường cũng ngẩng người, cuối cùng lại bỏ mặc đối tượng hẹn hò ở phía sau... Trên thế giới này chắc không có người nào vô duyên hơn cô!
Nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Thẩm Thiên Vi, hai gò má đỏ bừng nói tiếng xin lỗi, Thanh Trạm cười “Hì hì” một tiếng: “Em thật sự rất đáng yêu.”
“Đúng vậy.”
“Vậy... Thẩm Thiên Vi, chúng ta có thể thử qua lại với nhau không?”
Thẩm Thiên Vi trợn to mắt đẹp nhìn Thanh Trạm, hắn đột nhiên tỏ tình giống như là bom nổ dưới nước. Trong nháy mắt cô không có chút năng lực phản ứng.
“Thôi.” Một hồi lâu, Thanh Trạm mới vỗ vỗ đầu nhỏ của cô, bất đắc dĩ nở nụ cười “Sớm biết em sẽ phản ứng như thế này rồi! Thật đáng tiếc, anh thật sự thích em nhưng khi nghĩ tới việc anh không phải là người em thích thì...”
“Thật xin lỗi...”
“Lại nữa” Thanh Trạm không chịu nổi, lắc đầu một cái, cười cười “Không làm người yêu thì làm bạn bè cũng tốt... Nhưng quan trọng nhất là anh không muốn nghe em nói xin lỗi nữa! Người em ở chỗ này nhưng hồn không biết bay tới đâu rồi... Có tâm sự gì hãy mau đi giải quyết đi! Đừng lãng phí thời gian, lễ Giáng Sinh vẫn còn một tiếng nữa đó.”
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, đã mười một giờ, Thẩm Thiên Vi khẽ nâng đầu nhìn về phía Thanh Trạm, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Em thật sự có thể đi trước sao?” Nói thật, lòng của cô đã sớm không ở nơi này rồi.
“Không nên hỏi anh, hỏi trái tim của em đó! Có phải em có một số việc muốn làm không?” Thanh Trạm nhíu mày khích lệ.
“Em biết rồi! Tối nay rất xin lỗi anh, vậy em đi trước...” Thẩm Thiên Vi nói xong liền túm lấy áo khoác vọt tới ven đường cản xe taxi lại.
Nhìn xe taxi rời đi, Thanh Trạm luồn tay vào túi quần, hắn thở dài cười cười. Thật là một cô gái đáng yêu... Nhưng rất rõ ràng, trong lòng cô đã có người khác cũng không còn chỗ cho bất kỳ ai.
Chỉ là, chính cô cũng không biết điều đó.
Thẩm Thiên Vi đứng trước cửa chính thở hổn hển, tay run run móc chìa khóa ra.
Bây giờ cô chỉ muốn mau chóng về nhà, nhìn thấy hắn.
Đêm giáng sinh qua nhanh quá, cô muốn trước khi đến mười hai giờ có thể tặng quà cho Thiên Dục!
“Cạch” Tiếng cửa mở ra, phòng vừa tối vừa lạnh làm cho Thẩm Thiên Vi bỗng nhiên sửng sốt ngây người đứng tại chỗ. Trong lòng cô có chút sợ hãi lên tiếng: “Thiên Dục, em có ở nhà không?”
Không có người trả lời cô, giống như không có ai ở nhà.
Lòng ngực cô căng lên, đả kích này làm Thẩm Thiên Vi có chút lảo đảo muốn ngã, lòng của cô gần như rơi xuống đáy vực sâu.
Nhưng ngay lúc này, một bóng đen chợt vụt qua nhanh đến nỗi làm cô không kịp phản ứng. Cửa chính ở phía sau cô liền bị đóng lại một cách thô bạo còn cô thì bị ôm vào một lồng ngực ấm áp. Ôm chặt đến nỗi làm cô phát đau. Lưng của cô thì chống lên cửa chính.
Hơi thở nóng rực bá đạo tới gần, đôi môi nóng bỏng không cho Thẩm Thiên Vi bất kỳ cơ hội nào hung hăng đặt lên môi cô... Đầu óc Thẩm Thiên Vi “choang” một tiếng, trong nháy mắt hoàn toàn chết lặng.
Lúc đầu, môi của cô chỉ là bị hắn dùng sức mút, ma sát, tiếp theo không hề phòng bị răng cô liền dễ dàng bị cạy mở. Hắn tiến quân thần tốc, môi lưỡi cực nóng tùy ý ở trong miệng cô càn quét, cuồn cuộn quấn lấy lưỡi của cô mập mờ quấn quít giống như là muốn một ngụm nuốt cô vào bụng...
Nụ hôn mỗi lúc một sâu hơn. Người đè lên người cô dường như cảm thấy còn chưa đủ cho nên càng dùng lực đè ép cô xuống. Phía sau cô là cánh cửa lạnh lẽo mà lồng ngực của người trước mặt nóng bỏng kiên cố vây chặt cô. Một khắc kia, toàn thân cô như bị