Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Đợi Hoa Nở Cầm Hoa Cười

Chỉ Đợi Hoa Nở Cầm Hoa Cười

Tác giả: Nặc Danh Tuyết Tích

Ngày cập nhật: 03:42 22/12/2015

Lượt xem: 1341165

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1165 lượt.

c cấp 30 đều là nhiệm vụ chính phụ, sau cấp 30 lại do cô dắt, cấp 45 thì vào [Thiên Diệu'>, cấp 60 kết hôn với cô, hoạt động đều đi ăn hôi kinh nghiệm với gia tộc, thật sự rất ít khi ra ngoài kết bạn.
Lúc đầu Hoa Nhan cài đặt một câu trả lời tự động “không phải người thật” cho nick anh ta, sau này lại thấy bạn tốt của anh ta đều là người trong gia tộc, mà cả gia tộc đều biết cô lên nick, cũng biết quan hệ bọn họ, dần dần không dùng trả lời tự động.
Nhưng mà đúng lúc cô không dùng, kênh mật của Niêm Hoa Nhất Tiếu lại có người lạ pm.
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: Tư Mã.
Hoa Nhan nhìn người gửi tin, sững sờ mất giây. Một Đêm Khuynh Tình, anh ta quen Niêm Hoa Nhất Tiếu à? Không đợi cô nghĩ xong, đã có thêm tin mới.
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: [emoticon / ngoáy mũi'> Tớ nói này Tư Mã, có thể không chơi nữa không?
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: Quỷ Mai Mai không phải đã gả cho cậu rồi sao, coi như là kết thúc hoàn mĩ công việc rồi mà!
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: Lấy cái nick cao cấp nổi tiếng của cậu ra đánh tướng lĩnh đi, mẹ nó cậu có thể đường phí phạm của trời như vậy không hả!
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: Hơn nữa cậu như vậy sẽ làm tổn thương em Lâm đó, tớ còn chưa dám nói với cô ấy là cậu chơi nick phụ ở server này đâu.
Một Đêm Khuynh Tình nói trắng ra như vậy, Hoa Nhan có ngốc cũng biết anh ta có ý gì rồi. Chỉ là cô rất rối loạn, cô không thể liên hệ hai người trên trời dưới đất với nhau như vậy được. Hơn nữa, Niêm Hoa Nhất Tiếu luôn miệng nhấn mạnh anh ta không có nick chính, cô nghiêm túc hỏi anh ta như thế, anh ta cũng đứng đắn trả lời.
Cuối cùng, anh ta vẫn lừa cô, lừa cô thảm như vậy!
Ý Túy Hà Hoan, Thâm Cung Phấn Đại. Ha ha! Quỷ Mai Mai cô gả cho Niêm Hoa Nhất Tiếu, nên kết thúc hoàn mĩ công việc rồi hả? Cô thật lòng với anh ta như vậy, cuối cùng lại là đồ giải trí cho người khác?
[Mật'> Một Đêm Khuynh Tình: Tư Mã? Mẹ nó, cậu dám giả chết thử xem!
[Mật'> Niêm Hoa Nhất Tiếu: Tôi là Quỷ Mai Mai.






Tháng chín, buổi chiều chủ nhật của tuần đầu tiên khai giảng.
Cuối tuần trường học hẳn phải chẳng có mấy người, nhưng cổng trường đại học C lại có một đống người vây quanh, mọi người sôi nổi thảo luận, suốt từ cổng trường đến phòng giáo vụ. Trông như vậy, chẳng lẽ trao đổi sinh vào đất liền có gì bất thường sao?
“Hoa Hoa!” Hoa Nhan vừa xuống khỏi xe của trường, đã nghe thấy có người lớn tiếng gọi cô.
“Hinh Hinh.” Giống như Tô Mộ Hinh có thể nhận ra cô trong cả đám người, Hoa Nhan thấy cô nàng đang cố vẫy cô, còn cả Mễ Đóa Lạp cô từng gặp một lần trong dịp mừng năm mới đang đứng cạnh nữa, “Đóa Đóa!”
Không hiểu sao mà người xung quanh có nhiều, hơn nữa lúc này giáo viên không cho họ chạy lung tung, đang kiểm tra nhân số.
Trong thế giới ồn ào đó, cô loáng thoáng nghe được hai từ quen thuộc.
Cô quay đầu, nhìn nơi phát ra âm thanh kia.
Thời tiết đầu tháng chín vẫn còn khá nóng, mặt trời lúc chạng vạng tối không chói mắt, trái lại, màu trời chiều chiếu lên người còn ấm áp nữa.
Người xung quanh rất đông, Hoa Nhan không biết ai là người gọi, càng không biết người được gọi là ai. Có điều, trong một đám người, cô vừa liếc một cái đã nhận ra anh ta.
Có lẽ là dưới ánh trời chiều ấm áp ấy, người đó không giống những người khác, phong thái khoan thai thanh nhã chỉ mình anh có. Hoa Nhan có cảm giác, anh ta cũng đã nhìn cô.
Nhưng mà, đó chỉ là một cái nhìn thản nhiên, rồi người đó xoay đi.
“Tư Mã, đi đâu vậy?” Người bên cạnh vội đuổi theo.
Đúng là anh ta rồi, giọng nói này.
“Tư Mã…”
Hoa Nhan khẽ nhớ kĩ cái họ quen thuộc này.
“Sao?” Tô Mộ Hinh nhìn theo ánh mắt cô, “À, anh ta là Tư Mã Hãn, người bên cạnh là Cố Chẩn. Hai người đó đều là hai học trưởng năm 4 nổi tiếng của hệ luật đó.”
“Tư Mã Hãn…”
Thế giới này nhiều người họ Tư Mã vậy sao?
Tô Mộ Hinh nhìn vẻ thất thần của cô, giơ tay ra đong đưa trước măt Hoa Nhan, nói: “Này này này, nghĩ gì vậy?”
“Không có gì! Hai cô lao công, đến giúp tôi chuyển hành lí đi!” Hoa Nhan khôi phục tinh thần, giả vờ giả vịt nhìn bản đồ trong tay, kiếm kí túc xá, “Kí túc xá có xa không?”
Tô Mộ Hinh khinh bỉ giật cái bản đồ trên tay cô, nhét vào túi của cô, “Có bọn tớ ở đây, cậu còn cần cái bản đồ chết tiệt này làm gì? Không lạc được đâu! Hành lí ở đâu?”
“Trên xe của trường.”
Hành lí Hoa Nhan không nhiều lắm, mẹ chỉ để cô đem theo mấy bộ mùa hè và một ít bộ cho mùa thu, đồ mua đông thì đợi sau này đến thăm cô sẽ đem theo. Ba cô con gái xách rất là nhẹ nhàng.
Phòng 307 tòa nhà B kí túc xá nữ.
Điều kiện ăn ở của đại học C cũng không tệ, cơ bản đều là bốn người một phòng, diện tích lớn, không chen chúc, có nhà vệ sinh độc lập. Phòng 307 ngoài Tô Mộ Hinh và Mễ Đóa Lạp ra, còn có một người học năm 3.
“Giới thiệu một chút, đây là trưởng phòng mặc định của chúng ta, năm ba hệ y học lâm sàng, Thạch Phương Diễm.” Tô Mộ Hinh giới thiệu, “Diễm Tử, đây là chị em tốt từ nhỏ đến lớn của em, Hoa Nhan! Bọn em vốn là hàng xóm, từ nhỏ đã học cùng mẫu gi