
Tác giả: Hồ Ly
Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015
Lượt xem: 1343632
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/3632 lượt.
t hồi lâu mới hoàn hồn nói: “Kiều Trạch, tôi đã ăn rồi, đừng làm phần cho tôi.”
Đây chẳng qua chỉ là nỗi buồn thầm mến mà thôi, khoảnh khắc cô đứng trên đỉnh núi cao ấy, cũng đã quyết tâm không thích nữa rồi.
Chớp mắt đã đến kỳ thi tốt nghiệp trung học, thời tiết cũng bắt đầu vào hạ, cái nóng gay gắt khiến cho tư tưởng của thí sinh vốn đã bị áp lực lại càng tăng thêm gấp bội. Kiều Trạch đưa cô tới trường thi, lúc Tả Á định xuống xe, Kiều Trạch lại hiếm khi mở miệng hỏi: “Muốn học đại học sao?”
Tả Á suy nghĩ một lúc rồi nói: “Muốn, nhưng đó không phải là ước mơ cuối cùng của tôi, chỉ là chuyện nên làm thôi.”
“Làm bài thuận lợi.” Kiều Trạch ngắn gọn nói xong chuyển tầm mắt về phương hướng phía trước.
Tả Á xuống xe, vẫy tay nói tạm biệt với anh xong xoay người bước vào ‘chiến trường’.
Sau khi thi xong phần ngữ văn trong buổi sáng, Tả Á bước ra ngoài thấy có rất nhiều phụ huynh đang sốt ruột đợi con mình tan thi, có lẽ quan tâm muốn biết con mình thi cử thế nào. Thật ra cô cảm thấy chuyện đó không cần thiết, nhưng lại có chút ngưỡng mộ.
Tả Á nghĩ, nếu như ba mẹ mình đột nhiên xuất hiện, nhất định mình sẽ giật mình mà nhảy dựng lên mất. Kiều Trạch nói trưa nay không thể tới đón cô đi ăn cơm, vì công ty có chuyện quan trọng cần anh ta đến trấn bên một chuyến, phải tới chiều mới về.
Cô đang định sang quán ăn gần trường học để ăn cơm, bỗng thấy một bóng dáng quen thuộc lẫn trong đám người đang nóng nảy đi tới đi lui. Bóng dáng cao lớn rắn rỏi, khuôn mặt điển trai có vẻ sốt ruột, bởi vì trời nóng, làn da nâu sậm trên cánh tay của anh tuôn ra lấm tấm mồ hôi óng ánh ửng hiện dưới ánh mặt trời.
Là Chung Dương? Không ngờ anh lại đến đây, lòng Tả có chút biến hóa nho nhỏ, vẻ mặt lo lắng đó đã khiến cho trái tim cô thấy rất cảm động.
Có lẽ cảm nhận được có người đang nhìn mình, người đàn ông cao lớn ấy quay ngược đầu lại, khi nhìn thấy Tả Á, anh không giấu được vẻ vui mừng vẫy vẫy tay với Tả Á, sải bước đi về phía cô.
Tả Á nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán anh, không nhịn được nói: “Sao anh tới đây, trời nóng thế mà lại đứng đợi ở nơi này, anh có bị ngốc không vậy?”
“Bạn gái chính thức đi thi, anh có thể không đến sao?” Chung Dương nói xong vươn tay tới ôm lấy vai cô hỏi: “Sao rồi, bé cưng, thi cử thế nào hả?”
Tả Á cau mày đẩy anh ra, “Nè, anh đừng có gọi như vậy, nghe buồn nôn quá, gì mà bé cưng, rồi nào là bạn gái chính thức.”
Chung Dương phì cười càng ôm cô chặt hơn, “Gọi vậy cho thân mật hơn thôi mà, bé cưng, đi, anh dẫn em đi ăn, chiều còn phải đấu một trận nữa đấy.”
Tả Á tránh né cái ôm của anh chau mày nói: “Ăn cơm cũng được, nhưng địa điểm thì phải do em chọn.”
Chung Dương cười cười nói: “Được thôi, dẫn đường đi!”
Tả Á cũng mỉm cười, tâm tình trở nên rất tốt, dẫn Chung Dương đi đến một quán lẩu ở lối đi bộ đối diện với trường học.
Nhìn nồi lẩu bốc hơi nóng hổi, Chung Dương cau mày, “Không phải chứ, trời nóng như vậy, còn ăn cái thứ đồ này, khác gì bị cực hình hả?”
Tả Á liếc xéo anh nói: “Lấy đâu ra hơi mà nói nhiều quá vậy, hôm nay em mời khách, anh chỉ cần nhiệt tình ăn là được.”
“Nè, nè, anh đâu thể để em mời chứ.”
“Vậy anh đi đi, em ăn một mình.”
“Đừng vậy mà, ăn thôi bộ không được sao, tại sao phải mời mới chịu hả?”
Tả Á nhìn thẳng vào Chung Dương, nói bằng giọng rất chân thành: “Anh đến đây với em, em thấy rất vui, cảm ơn anh!”
Chung Dương vuốt vuốt đầu Tả Á nói, “Đồ ngốc, chút chuyện này mà cũng làm cho em cảm động à, mau ăn đi, một lát còn phải vào thi nữa.”
Không biết vì sao ngay lúc này trong lòng Chung Dương cảm thấy hơi khó chịu, thi tốt nghiệp trung học là ngày quan trọng nhất đời người, bậc làm cha mẹ lẽ ra phải coi trọng hơn cả thí sinh mới phải, mà ba mẹ cô bé này thế nhưng lại chẳng hề quan tâm.
Còn lâu mình mới ngốc, chẳng qua trong lòng thật sự rất cảm động, như thể giữa ngày hè chói chang anh đã mang đến cho cô một dòng nước mát. Tả Á gắp lên miếng thịt dê bỏ vào trong chén cười nói: “Anh cũng ăn đi, cái này gọi là khiêu chiến, có hiểu hay không?”
“Được, có người mời khách, anh đâu thể không ăn chứ.”
Hai người cười cười nói nói, ăn lẩu xong, Chung Dương đưa Tả Á về đến trước cổng trường học. Tả Á bảo anh đi về trước, nói rằng buổi chiều sẽ có người tới đón cô. Chung Dương vốn muốn hỏi có phải là người đàn ông lần trước hay không, nhưng cuối cùng vẫn không có hỏi, chỉ dặn dò cô thi cho tốt, sau đó rời đi.
Còn Tả Á thì chuẩn bị bước vào cuộc thi buổi chiều.
Bị Người Thân Làm Tổn Thương
Cuối cùng kỳ thi tốt nghiệp trung học cũng kết thúc, Tả Á đã hoàn toàn được tự do, chỉ cần đợi điền nguyện vọng nữa thôi. Một ngày sau kỳ thi tốt nghiệp kết thúc, Chung Dương hẹn Tả Á ra ngoài chơi. Tả Á nói với Kiều Trạch cả ngày nay cô sẽ đi chơi với bạn, Kiều Trạch chỉ hỏi qua loa vài câu, dặn dò cô chú ý an toàn sau đó cho cô đi.
Chung Dương là người con trai đã tỏ tình với cô, cũng là người mà cô còn đang thiếu một lời chấp nhận. Anh muốn hẹn hò với cô, lấy chuyện kết hôn làm điều kiện tiên quyết, anh nói anh