Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Số Nóng Bỏng 100%

Chỉ Số Nóng Bỏng 100%

Tác giả: Xuân Thu

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134779

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/779 lượt.

i loạn.
Anh định di dời tầm mắt, nhưng giống như bị yêu nữ trong rừng rậm mê hoặc, anh hoàn toàn không thể khống chế được, nửa ngồi bên cạnh cô, đưa tay chạm nhẹ đôi môi đã bị anh hôn hít mạnh bạo. Đôi môi đầy đặn đỏ hồng đầy mê hoặc, biết được tư vị của cô ngọt ngào đến mức không thể tưởng tượng nổi như thế, anh không kìm được cúi đầu xuống --
"Ừhm." Cô khẽ rên một tiếng, chậm rãi mở mắt, đập vào mắt cô chính là khuôn mặt của người đàn ông mà cô yêu say đắm nhất, cô theo bản năng vươn tay. Giống như 8 ngón chân rùa ôm lấy gáy anh, sau đó quấn quít duy trì nụ hôn, nụ hôn này khiến cho cả người cô nhũn ra.
"Phù. .phù . . . ." Anh phải đẩy cô ra. Anh không nên lại hôn cô cuồng nhiệt, nhưng đôi môi của cô lại mềm mại như thế, tư vị của cô lại ngọt ngào như thế, khiến cho anh căn bản không nỡ đẩy cô ra. Hai tay anh thậm chí không thể khống chế được mà vuốt ve nơi mềm mại của cô, dù bị nịt ngực ngăn cách, vuốt ve vuốt ve. . . . . . Nhưng vì không thỏa mãn, thoải mái mà vặn vẹo thân thể --
"Em ngâm trong nước trước đi, như thế sẽ thoải mái hơn một chút." Chết tiệt, ngay cả anh cũng phải ngâm nước lạnh rồi, chỉ tiếc anh không thể. Bởi vì tính toán thời gian thì cái người ủy thác kia cũng đã ở trước cửa phòng chờ anh rồi.
"Ngoan, em đừng nhúc nhích." Anh vỗ về vội ôm lấy cô, đặt cô vào trong bồn tắm lớn --
"Oh ~~" Cô thỏa mãn khẽ kêu một tiếng, "Rất thoải mái nha. . . . . ."
Ôn Đại nghe thấy thế chỉ có thể cười khổ, bây giờ cô rất thoải mái, nhưng anh lại không thoải mái chút nào, thậm chí anh còn có việc quan trọng phải làm.
Nhưng, để một mình cô ở trong này, an toàn không?
"Hài Lòng, em ngoan ngoãn chờ ở đây, ngâm nước lạnh, tôi sẽ mau chóng trở về." Anh không nhịn được dặn dò. Nghi rằng thần trí bị xuân dược khống chế của cô, sẽ không ngoan ngoãn nghe theo lời dặn dò của anh.
"Thật thoải mái. . . . . . Ừhm. . . . . ." Ngọn lửa trong cơ thể tạm thời bị nước lạnh dập tắt, cô chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, vui sướng nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói nhỏ.
Ôn Đại thấy thế, không khỏi cười khổ lắc đầu. Ít nhất cô đã không nóng đến mức bật khóc. Tin rằng cơ thể cô tạm thời được thỏa mãn, hẳn sẽ không rời khỏi nơi khiến cho cô cảm thấy thoải mái, cho nên anh hãy cứ nhanh chóng đi ra bên ngoài gặp người ủy thác, nếu không rề rà chậm chạp sẽ làm tổn hại đến danh dự của Sự Vụ Sở.
Nghĩ đến đây, anh vội xoay người rời khỏi phòng tắm.






Ôn Đại chỉnh trang lại diện mạo, cầm lấy thiết bị dùng để lục soát tìm chứng cứ, lúc này mới mở cửa phòng.
"Lâm phu nhân, bây giờ cô muốn đi vào sao?"
"Đợi một chút, bạn tôi còn chưa --"
Quả nhiên, người ủy thác đã đến, nhưng sau khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh, cuộc đối thoại lập tức bị bỏ dở. Tất cả mọi người trên hành lang đều quay đầu nhìn anh.
Chỉ thấy một người phụ nữ có khuôn mặt đầy vẻ giận dữ, mặc trên người chiếc váy Chanel, đứng ở trước cửa phòng số XXX trên hành lang, bên cạnh là hai cảnh sát khu vực, nhưng ở phía sau cảnh sát, là quản lý khách sạn Ôn Lam.
Những lời này lại khiến cho hai người cảnh sát và người quản lý trố mắt đứng nhìn.
Có lầm hay không, loại chuyện bắt gian như thế này, được coi như là chuyện xấu trong nhà, cô ta lại còn vinh hạnh nữa chứ!
"Cô khách sáo quá rồi, chỉ là đúng lúc tôi rảnh rỗi. Lâm phu nhân, cô chuẩn bị xong chưa, muốn đi vào không?" Ôn Đại trả lời lạnh nhạt, cả trái tim đều nghĩ đến Hài Lòng, người vẫn đang ngâm mình trong bồn tắm lớn. Hơn nữa, anh chưa khóa cửa phòng, nếu cô lén chạy ra, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
"Tôi đã chuẩn bị xong rồi, cái con hồ ly tinh không biết xấu hổ, tôi muốn cô ta phải trả giá thật đắt ngay lập tức." Lâm phu nhân nổi cáu gật đầu, không những trở thành khuôn mặt mẹ kế lúc trước đó, mà còn có thêm một ngọn lửa lớn đang cháy phừng phực.
Hai người cảnh sát và người quản lý khách sạn đứng ngay bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, lập tức có chung nhận thức --
Phụ nữ đúng là động vật hay thay đổi nhất, hơn nữa tốc độ biến đổi sắc mặt còn nhanh hơn so với việc lật sách.
"Anh cảnh sát, phiền hai anh, có thể gõ cửa rồi." Ôn Đại không lãng phí thời gian quay đầu nhìn về phía cảnh sát Ất đang đứng gần cửa phòng nhất .
"Vâng." Cảnh sát Ất không tự chủ được cung kính trả lời, sau đó đưa tay gõ mạnh vào cửa phòng, gõ liên tục cho đến khi người trong phòng trả lời mới dừng tay.
"Ai vậy?" Một giọng nam hơi nghi ngờ vang lên phía sau cửa.
"Mở cửa. Cảnh sát kiểm tra." Cảnh sát Giáp nghiêm túc trả lời.
"Cái gì? Khách sạn Ôn Lam cũng bị kiểm tra?" Tiếng kêu sợ hãi của người đàn ông lại vang lên phía sau cửa.
"Mở cửa nhanh." Cảnh sát Giáp không vui thúc giục.
"Vâng Vâng. . . . . ." Người đàn ông vội vàng mở hé cửa, còn chưa kịp phản ứng, cảnh sát đứng sau lưng Ôn Đại lập tức bước lên dùng sức đẩy cửa ra, người đàn ông ở sau cánh cửa bất ngờ không kịp đề phòng, bị đẩy lui về phía sau vài bước.
"A!" Người phụ nữ ngồi ở trên giường thấy thế sợ đến mức không ngừng thét ch