XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Số Nóng Bỏng 100%

Chỉ Số Nóng Bỏng 100%

Tác giả: Xuân Thu

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134729

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/729 lượt.

Đại là được rồi. . . . . ." Đúng vậy, cô và Ôn Đại căn bản sẽ không có bất kỳ kết quả gì, cho nên dù là tỏ tình thì như thế nào, chỉ làm tăng thêm sự lúng túng. Vậy thì hà cớ gì phải làm thế chứ?
Đột nhiên, ‘‘Tít’’ một tiếng, chiếc điện thoại nhỏ treo trong phòng bếp đột nhiên vang lên.






Hai người nghe thấy nhìn nhau một cái rồi Hài Lòng đưa tay ấn phím nghe điện thoại nội bộ.
"Hài Lòng." Một tiếng khàn khàn nam tính lẫn tạp âm xuyên qua hệ thống khuếch đại âm thanh. Vang vọng bên phòng bếp nhỏ, như loại rượu nồng làm say lòng người, khiến tim của hai người phụ nữ nghe được đập loạn nhịp mãi không thôi.
Ôn Đại, dáng người đẹp thì thôi, ngay cả giọng nói cũng hấp dẫn đến chí mạng.
"Hu hu. . . . . ." Đồng thời, một giọng nữ nghẹn ngào cũng xuyên qua hệ thống khuếch đại âm thanh của điện thoại, đau lòng thống thiết vang lên ở đầu dây bên kia.
Hai người phụ nữ sửng sốt một chút, chưa kịp phản ứng thì bên tai lại vang lên giọng nói gợi cảm lay động lòng người của Ôn Đại, "Hài Lòng, có rảnh không?"
Đứng ở một bên Tiểu Hoa không ngừng chảy nước miếng. Đáng tiếc cô không dám mở miệng yêu cầu chia một miếng bánh, sợ bị Ôn Đại nghe thấy sự có mặt của cô. Chỉ bởi vì phòng bếp nhỏ được sửa chữa lại, sau khi sửa xong, liền bị quy định là khu vực cấm, ai muốn ăn cơm thì đến phòng nghỉ ngơi của nhân viên, trừ phi có lý do quan trọng. Nếu không giết không tha.
"Vậy đem tới cho tôi một phần, còn có trà đặc mà tôi thích nhất."
"Vâng, Ôn Đại. Tôi sẽ mang đến." Hài Lòng mỉm cười cúp điện thoại, bắt đầu bận rộn chuẩn bị tất cả mọi thứ theo yêu cầu của Ôn Đại. Hoàn toàn quên mất Tiểu Hoa vẫn còn đang đứng bên cạnh.
"Hài Lòng, tớ cũng muốn ăn." Rốt cuộc đợi đến khi cô treo điện thoại lên, Tiểu Hoa lúc này mới dám mở miệng yêu cầu.
"Đang nướng trên lò, cậu tự gắp đi, tớ đi đưa cho Ôn Đại trước." Hài Lòng nhanh chóng ép một ly nước trái cây.
Người phụ nữ kia khóc lóc thảm thương như vậy, ngay cả cô cũng không đành lòng. Huống chi là đàn ông.
"Đợi chút." Tiểu Hoa vừa gắp bánh xốp mứt táo vừa gọi cô lại, là tình địch hà cớ gì phải khiêm nhường với cô ta.
"Sao vậy?" Hài Lòng cẩn thận đem bánh xốp mứt táo sắp xếp ngay ngắn, sau đó vội đi pha tách trà đặc Phổ Nhị ngon nhất mà người đàn ông cô thầm mến thích uống nhất.
"Cậu không cho thêm một chút hương liệu vào ly nước trái cây đó sao?" Tiểu Hoa cười hì hì he he nói, khó có được cơ hội tốt, sao có thể dễ dàng bỏ qua?
"A! Sao có thể?" Hài Lòng giật mình sợ hãi kêu lên.
"Tại sao không thể. Cô ta sẽ không uống được." Tiểu Hoa vừa ăn bánh xốp mứt táo, vừa giải thích rõ. Loại mánh khóe này nhìn quen lắm rồi, đối phó với tình địch nên có chút “lòng thành”.
"Chúng ta không thể làm chuyện thất đức như vậy. Tiểu Hoa, tớ rất cám ơn cậu đã nói cho tớ biết, cho nên ở đây từ từ ăn, tớ đem thức ăn lên trước." Hài Lòng lắc đầu một cái, sau khi cởi tạp dề xuống, lúc này mới bưng khay lên đi về phía phòng khách.
Thất đức cái quái gì, đối phương là tình địch đó! Tiểu Hoa sững sờ ngây ngốc tại chỗ.
Chân Hài Lòng bưng khay đi tới phòng khách. Đầu không tự chủ nhớ tới lời Tiểu Hoa nói, và tiếng khóc từ trong điện thoại truyền lại, cùng với lời nói vỗ về của người đàn ông cô yêu say đắm---
Ngoan, đừng khóc.
Trái tim cô bị quặn xoắn, tình địch của cô, không, cô căn bản không có tư cách dùng hai chữ tình địch này. Đi theo Ôn Đại đã một năm ba tháng, nhưng cô chưa bao giờ thấy anh trấn an vỗ về một người phụ nữ nào, chứ đừng nói đến nói những lời thân mật dịu dàng kia.
Trái tim cô giống như đang có cây kim đâm chọc vào đau nhói. Cứ tưởng rằng nếu cô có thể nhìn thấy anh thì sẽ vô cùng thỏa mãn. Nhưng trên thực tế, cô chỉ nghe thấy câu nói kia thôi thì tim cô đã không thể chịu đựng nổi. Thì ra trong tưởng tượng của bản thân, cô cũng không nghĩ mình sẽ rơi vào cục diện như hiện nay. Như vậy cô, còn có thể tự cho là mình có thể phóng khoáng ở lại bên cạnh Ôn Đại sao?
Cốc cốc.
Cô đưa tay gõ nhẹ cánh cửa, chờ giọng nói của Ôn Đại vang lên, cô mới mở cửa đi vào.
Ai ngờ lúc này hẳn là nghe thấy một tiếng "Cách", cô sửng sốt một chút, vội lấy lại tinh thần, giây tiếp theo... Đập vào mắt là khuôn mặt của người đàn ông làm cho cô ái mộ lưu luyến si mê.
Lông mày xéo lên đến tóc mai, con ngươi đen thẳm sâu sắc, giống như có thể nhìn vào chỗ sâu kín nhất trong tâm hồn. Sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng vừa phải, mím chặt, đường cong hấp dẫn làm cho người khác thật muốn nhào lên phía trước hôn một lần. . . . . .
"Hài Lòng, hoàn hồn lại." Ôn Đại có chút dở khóc dở cười hướng về phía cô phất tay một cái. Rõ ràng cô lại nhìn anh mà mất hồn, thật là hao tâm tổn trí, nhưng không khỏi có chút hư vinh của người đàn ông. Anh lại bị lấy lòng nữa rồi.
Anh biết cô thầm mến mình, từ cái ngày cô vào đây phỏng vấn, anh liền biết rõ. Đáng tiếc cô không phải là mẫu người phụ nữ anh thích. Cô cũng không xấu xí, nhưng cũng không tính là đẹp, nhiều lắm là chỉ có thể dùng từ thanh tú điềm tĩnh