Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Thuộc Về Anh

Chỉ Thuộc Về Anh

Tác giả: Rachel Gibson

Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015

Lượt xem: 1341444

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1444 lượt.

mắt, nàng bắt gặp ánh nhìn thoáng qua của Gali về phía họ. "Và tôi có thể thấy rằng mình đã đến không đúng lúc." Nàng rút tay ra và nhét vào trong túi. "Tôi sẽ nói chuyện với anh vào dịp khác khi anh không bận."
"Hiện giờ tôi không bận," anh nói ngay khi Gali tới đứng sát bên anh.
"Chào, Delaney."
"Ừ Gali."
"Tôi không thể tham dự trình diễn thời trang hôm tối thứ Bảy." Gali ngước lên nhìn Nick và mỉm cười. "Tôi có vài việc phải làm, nhưng tôi nghe nói rằng năm nay cô đã làm tóc khá lắm."
"Tôi nghĩ mọi người đã có một khoảng thời gian thú vị." Delaney lùi một bước ra sau. Lòng ghen tuông như một lưỡi dao nóng rực xoáy vào gan ruột nàng, và nàng cần phải tránh khỏi Nick và Gali cũng như cảnh họ bên nhau. "Gặp lại hai người sau."
"Em đi đâu vậy?" anh hỏi.
"Tôi cần phải thăm Duke và Dolores," nàng trả lời, với nàng thì chúng nghe có vẻ đáng thương hại. "Sau đó, tôi sẽ gặp vài người bạn," nàng thêm vào một câu nói dối để cứu vãn chút kiêu hãnh và giơ tay lên vẫy nhanh, rồi quay người bước đi.
Chỉ sải ba bước, Nick đã bắt kịp nàng. "Tôi sẽ đưa em ra xe của em."
"Anh không cần làm thế." Nàng ngẩng lên nhìn anh, sau đó ngoái lại Gali, người đang dõi theo họ khi họ tiến đến bãi đỗ xe. "Anh sẽ làm bạn gái của anh nổi điên lên đấy."
"Gali không phải bạn gái của tôi, và em không cần bận tâm về cô ta." Anh nắm lấy tay của Delaney và thả nó vào trong túi áo khoác của anh. "Sao em lại phải thăm mấy con chó của Henry?"
Họ bước ngang qua một bức tượng thần đèn bằng băng đang cưỡi trên ngọn đèn của ông ta. Nàng không biết có nên tin anh về chuyện của Gali hay không, nhưng quyết định cho qua chủ đề đó. "Mẹ của tôi đã rời thị trấn với Max Harrison."Anh đan tay mình vào tay nàng và cảm giác ngứa ran lan đến tận cổ tay nàng. "Họ sắp đón lễ Giáng sinh của mình trên một chuyến tàu tình yêu nào đó."
Nick đi chậm lại khi họ vòng quanh đám đông đang tụ tập trước tượng thần đèn. "Lễ Giáng sinh của em thì sao?"
Cơn ngứa râm ran quét qua khuỷu tay của nàng và tràn lên bắp tay. "Chúng tôi sẽ tổ chức khi bà ấy quay về. Không có vấn đề gì lớn. Tôi đã quen với việc ở một mình trong những dịp lễ. Dù sao đi nữa, tôi cũng chưa từng có một Giáng sinh thực sự kể từ khi đi khỏi thị trấn."
Anh không nói gì trong một chốc khi họ bước từ dưới ánh đèn công viên vào mảng tối. "Nghe cô độc thế."
"Không hẳn. Tôi thường tìm được ai đó động lòng với mình. Vả chăng, sống tách biệt luôn là sự lựa chọn của tôi. Tôi có thể trở về và xin lỗi vì đã làm cha mẹ thất vọng đến thế và giả vờ trở thành đứa con gái mà cha mẹ tôi muốn, nhưng vài món quà và bánh khúc cây Noel không đáng đổi lấy lòng tự hào hay tự do của tôi." Nàng nhún vai và cố ý thay đổi chủ đề. "Anh chưa bao giờ trả lời câu hỏi của tôi."
"Câu hỏi gì vậy?"
"Những cái lốp xe. Tại sao anh làm vậy?"
"Không ai được an toàn lúc em lái chiếc thuyền lớn đó của Henry. Chỉ là vấn đề thời gian trước khi em xoá sổ một đôi trẻ”.
Nàng ngước lên, nhìn vào một bên mặt tối mờ của anh. "Nói dối."
"Cứ tin vào điều em muốn," anh nói, từ chối thừa nhận rằng có thể là anh quan tâm tới nàng.
"Tôi nợ anh bao nhiêu?"
"Cứ coi chúng là quà Giáng sinh đi."
Họ bước qua lề đường tới chỗ đậu xe và bước giữa một chiếc Bonc và xe tải. "Tôi không có gì để tặng anh cả."
"Có đấy, em có mà." Anh ngừng bước và nâng tay nàng lên môi. Anh hôn phớt qua khớp tay nàng. "Khi tôi không thô lỗ và hống hách và tự phụ… tôi là gì?"
Nàng khó mà thấy rõ hình dáng anh trong bóng đêm, nhưng không cần phải thấy đôi mắt của anh cũng biết rằng anh đang nhìn nàng qua mu bàn tay. Nàng có thể cảm nhận được ánh mắt của anh cũng rõ ràng như nàng đang cảm nhận sự tiếp xúc với anh. "Anh là…" Nàng có thể cảm thấy bản thân đang tan chảy, ngay ở đó trong chỗ đậu xe với những ngón chân lạnh cứng và nhiệt độ dưới không độ. Nàng muốn ở bên anh. "Anh là người đàn ông lúc nào tôi cũng nghĩ đến." Nàng rút tay ra và nhón gót chân lên. "Tôi nghĩ về khuôn mặt đẹp trai, bờ vai rộng, và đôi môi của anh." Nàng vòng tay quanh cổ anh và nép sát vào người anh. Anh vuốt tay khắp lưng nàng, ôm chặt nàng. Tiếng trái tim nàng đập loạn xạ trong đôi tai nàng và nàng vùi chiếc mũi lạnh lẽo vào dưới tai anh. "Rồi tôi nghĩ tới chuyện sẽ liếm anh."
Hai tay anh chết lặng.
"Khắp người." Nàng chạm đầu lưỡi vào thành cổ anh.
"Lạy Chúa và các thánh thần," anh rên rỉ. "Khi nào thì em phải đi gặp bạn?"
"Bạn nào?"
"Em có nói là sẽ gặp bạn vào tối nay mà."
"Ờ, phải." Nàng quên mất lời nói dối của mình. "Cũng không quan trọng. Họ sẽ chả nhớ tới tôi nếu tôi không có mặt."
Anh lùi lại nhìn nàng. "Còn bầy chó thì sao?"
"Thật sự là tôi phải dẫn chúng đi dạo một lát. Gali thì sao?"
"Tôi đã bảo rằng em không cần phải lo lắng về cô ta."
"Anh đang gặp gỡ cô ta mà?"
"Đó là cô ta gặp gỡ tôi."
"Anh có làm tình với cô ta không?"
Nàng có thể thấy góc tối của miệng anh nhếch lên. "Không."
Trái tim của Delaney căng lên, và nàng định áp miệng mình lên miệng anh, ngấu nghiến anh với một nụ hôn cuồng


The Soda Pop