Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chờ Một Ngày Nắng

Chờ Một Ngày Nắng

Tác giả: Diệp Chi Linh

Ngày cập nhật: 04:43 22/12/2015

Lượt xem: 1341783

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1783 lượt.

không nói được lời nào. Tiêu Tinh chạy xuống mang ô cho anh? Chứ không phải là đứng trên dội chậu nước rửa chân vào đầu anh sao?Thật sự không thể tưởng tượng được bà chị dâu “hổ cái” độc ác như kẻ thù bỗng trở nên dịu dàng ân cần như thế từ khi nào. Nghe giọng nói ẩn chứa vẻ đắc ý của anh trai, Thẩm Quân Kiệt không kìm được ho liền ba tiếng, khẽ nói:
“Anh, anh vẫn chưa tỉnh rượu à?”.
Thẩm Quân Tắc không thèm bận tâm đến anh ta, chuyển chủ đề nói:
“Chú muốn về nước ở nhờ chỗ anh à? Với cái thói quen sinh hoạt tồi tệ của chú thì chưa đầy ba ngày đã biến nhà anh thành cái chuồng lợn rồi. Vì thế chú ra ngoài sống đi”.
Quan trọng là anh không muốn thế giới chỉ có hai người của mình bị cậu em trai hấp tấp này phá rối. Thẩm Quân Kiệt nghe vậy, bỗng chốc nước mắt đầm đìa. Cái gì mà chưa đầy ba ngày đã biến thành chuồng lợn? Anh có sức sát thương lớn như vậy sao?“Anh, anh sẽ không đối xử với em vô tình như thế chứ, dù sao thì cũng là anh em…”.
“Anh có thể tìm nhà cho chú, tiền thuê nhà anh trả”.
Thẩm Quân Tắc vội vàng ngắt ngang bài diễn thuyết buồn thảm của em trai, nếu không ngắt lời thì anh ta sẽ phải nói đến tình nghĩa anh em thời thơ ấu mất. Thẩm Quân Kiệt nghe vậy, lập tức tươi cười hớn hở, cười khì khì nói:
“Anh, em biết là anh lúc nào cũng mắng em, thực ra trong lòng rất…”.
“Không cần khách sáo”.
Thẩm Quân Tắc nhanh chóng ngắt lời. Sau khi cúp máy, Thẩm Quân Tắc không kìm được mỉm cười sờ mũi. Những người bên cạnh đều ra ngoài thuê nhà, anh sắp biến thành “người tìm nhà chuyên nghiệp” rồi. Dù sao thì anh cũng đang giúp Tiêu Tinh tìm nhà, nhận tiện giúp A Kiệt tìm một căn. Hai căn ở cạnh nhau là tốt nhất, như thế anh có thể lấy cớ thăm em trai, nhân tiện thăm Tiêu Tinh. Em trai cũng có thể làm “mật vụ” ngầm miễn phí cho anh, thay anh trông nom Tiêu Tinh, liệt kê danh sách những người có mưu đồ không tốt với Tiêu Tinh rồi giao cho anh. Như thế cho dù Tiêu Tinh sống ở ngoài, anh cũng không lo bị cắm sừng. Thực ra Tiêu Tinh rất có tiềm năng thu hút những tên quỷ háo sắc. Anh cũng có một chút cảm giác không an toàn, ví dụ tên giáo viên cầm thú cách đây không lâu, và cả người đàn ông cười rất khó coi trong buổi dạ hội… Sau này vợ học ở học viện mỹ thuật, rất khó đảm bảo sẽ không có một số nam sinh mạnh dạn quấy rầy. Có A Kiệt theo dõi cô là một lựa chọn rất hay. Thẩm Quân Tắc nhẩm tính trong lòng, trong khi đó Thẩm Quân Kiệt ở New York xa xôi thì hắt hơi liên tục. Mấy hôm sau, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè, cuối cùng Thẩm Quân Tắc đã tìm được một khu nhà không gian rất đẹp. Hầu hết đều là nhà sáu mươi mét vuông, hai phòng ngủ một phòng khách, rất thích hợp để ở. Những người sống ở đây phần lớn là sinh viên, hai người sống chung một căn, trị an của khu nhà cũng rất tốt. Dĩ nhiên Thẩm Quân Tắc không muốn để Tiêu Tinh sống chung với người khác, bỏ tiền gấp đôi thuê cả một căn, sau đó thuê một căn khác cho em trai ở tòa nhà đối diện. Sau khi tất cả chuẩn bị xong xuôi cũng là lúc A Kiệt về nước. Thẩm Quân Tắc sắp xếp chỗ ở cho em trai rồi mới đi đón Tiêu Tinh theo thời gian đã hẹn. Hôm ấy là cuối tuần, Kỳ Quyên rảnh rỗi ở nhà, nhìn qua cửa sổ thấy chiếc xe quen thuộc đỗ bên dưới rồi nhìn Tiêu Tinh đứng ngồi không yên, không kìm được trêu chọc:






“Người mày đợi đến rồi, mau theo anh ta đi đi. Đi đi lại lại trước mặt tao, nhìn cũng thấy ngán ngẩm”.
Tiêu Tinh ngoảnh đầu, cười khì khì ghé sát lại:
“Lẽ nào mày không lưu luyến tao một chút nào sao? Nóng lòng đuổi tao đi, tao sẽ đau lòng đấy”.
Kỳ Quyên lườm cô, “Được rồi, đừng giả bộ nữa. Tao rất muốn giữ mày ở lại thêm vài ngày, dọn dẹp nhà cửa nấu cơm cho tao cũng tốt. Nào ngờ hai vợ chồng mày cãi nhau nhanh như vậy, chưa được một hôm đã làm lành rồi, đúng là vô vị”.
“…”.
Thẩm Quân Tắc nhìn cánh cửa đóng chặt, không kìm được mỉm cười, “Không sao, chúng ta đi thôi”.
Nói rồi nhân tiện xách vali của cô, quay người đi xuống. Căn nhà Thẩm Quân Tắc thuê ở tầng ba. Hướng nhà rất đẹp, đầy đủ ánh sáng, tường và sàn nhà trông rất sạch sẽ. Tiêu Tinh đi quanh căn nhà một vòng, phòng ngủ, phòng làm việc, phòng khách nhỏ, nhà bếp, phòng vệ sinh. Một mình cô ở thì quá rộng rãi. Thêm vào đó là đồ dùng trong nhà đều được giữ lại, chỉ cần mang hành lý vào là được, không cần phải lo lắng điều gì. Khu nhà rất gần trường đại học Hoa Kiều, giao thông thuận lợi. Ở khu khó tìm nhà như thế này, có thể thuê được căn nhà tốt như vậy quả là không dễ dàng. Chưa đầy một tuần Thẩm Quân Tắc đã tìm được căn nhà thích hợp, rõ ràng là tốn không ít công sức. Anh làm việc bận rộn như vậy mà còn phải để tâm xử lý những chuyện vặt vãnh này, thật là vất vả…Nghĩ đến đây, Tiêu Tinh cảm thấy áy náy trong lòng, lại có chút cảm động, không kìm được chầm chậm đi tới trước mặt anh, khẽ nói:
“Nhà em xem qua rồi, em rất thích”.
Chần chừ một lúc lại nói thêm một câu:
“Cảm ơn anh”.
Thẩm Quân Tắc đặt tờ tạp chí trên tay xuống, ngẩng đầu nói:
“Em thích là được, giữa chúng ta không cần khách sáo”.
Gi