Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Liễu Liễu Là Ta

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1342512

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2512 lượt.

Trần Hi không nói gì, ngẩng đầu nhìn Doãn Triệt, hiện tại tiêu điểm bên trong phòng bệnh không phải là bệnh nhân, mà là Doãn Triệt, hay nói cách khác là những người nhà của bệnh nhân. Trần Hi thật ra rất buồn cười, không phải có ý châm chọc, chỉ là cô cảm thấy rất thú vị, như ngược lại sợ phá hư không khí này nên cô nhịn không phát ra tiếng cười.
“Ba. . . . . . Người phụ nữ kia ức hiếp con và mẹ, còn nói là muốn đuổi con và mẹ ra khỏi nh .” Giọng nói đứa bé phá vỡ không khí im lặng quái dị trong phòng bệnh.
“Trương Nghiên, quản tốt con trai của cô đi.” Doãn Triệt vừa thốt lên xong, Trần Hi sửng sốt một chút, cô nhìn sang Trương Nghiên, mặt cô ta dường như không nén được giận, nước mắt như đang chực chờ rơi xuống.
Trần Hi ngược lại nhìn có chút không thích ứng kịp, giờ phút này Trương Nghiên có điểm giống như mình trước kia, trăm phương ngàn kế nhưng không có được một chút hiệu quả nào.
Doãn Triệt là một người thông minh, anh chắc hẳn sẽ không bị sự việc trước mắt làm mê hoặc, coi như chỉ có duy nhất một lần không được tỉnh táo là vì có con với Trần Hi nên phải cưới. Không trách được lúc trước anh chán ghét cô đến như vậy.
“Ừm. . . . . .” Trần Hi đáp một tiếng, tỏ ý mình đã nghe thấy.
“Em không có gì muốn nói sao?” Doãn Triệt lại hỏi một câu.
“Nói gì?” Trần Hi phát hiện quyển sách này hôm nay chắc là không đọc được nữa rồi.
“Triệt Triệt không phải con của anh, anh cũng không có con riêng nào khác.”
“Ừm, sau đó thì sao?” Trần Hi ý bảo Doãn Triệt nói tiếp.
“Sau đó, em còn cần biết chuyện gì sau đó, biết được sự thật rồi, em vẫn còn muốn ly hôn sao?”
“Tại sao không ly hôn?” Trần Hi hỏi ngược lại.
“Em quả thật không thể nói lý.” Doãn Triệt vừa nói vừa muốn mở cửa bỏ đi.
“Chờ một chút. . . . . .” Trần Hi gọi Doãn Triệt, cô cười cười với anh.”Anh trả lời em vài chuyện được không.”
Doãn Triệt dừng bước nhìn về phía Trần Hi.
“Sau khi chúng ta cưới nhau, anh lên giường với bao nhiêu người phụ nữ, có thể đếm hết không?”
Doãn Triệt không nói, sắc mặt có chút âm trầm.
“Anh có phải cũng biết em từng rình xem anh cùng Trương Nghiên vụng trộm như thế nào mà vẫ cố tình ân ái để em xem?”
Sắc mặt Doãn Triệt càng tối xuống.
“Sau khi mang Triệt Triệt về nhà, anh nhìn thấy mẹ anh rõ ràng nghiêng về phía Triệt Triệt hơn, lúc đó anh biết rõ nhất ai là ruột thịt, nhưng anh vẫn không nói?”
Sắc mặt Doãn Triệt đã đen đến cực điểm.
“Có một lần Niếp Niếp bị Triệt Triệt đẩy xuống cầu thang, đầu phải may ba mũi, mà ngày hôm sau anh lại dẫn Triệt Triệt đi công viên vui chơi, để lại Niếp Niếp một mình ở nhà, lúc anh làm chuyện đó có nghĩ đến ai mới là con ruột của mình hay không?”
“Đủ rồi. . . . . .” Doãn Triệt không nhịn được cắt đứt lời Trần Hi.
“Nói đến chỗ đau của anh, nếu anh là em đã trải qua nhiều chuyện như vậy, anh còn có thể muốn duy trì cuộc hôn nhân này hay không?” Trần Hi nhún nhún vai, thái độ nhìn không ra hỉ nộ ái ố, chỉ giống như là đang trần thuật một câu chuyện xưa.
“Vậy em muốn gì?” Vẻ mặt Doãn Triệt nghiêm túc, lạnh lùng nhìn Trần Hi.
“Niếp Niếp. . . . . .” Đáp án của Trần Hi vô cùng đơn giản và chắc chắn.
“Không được, Niếp Niếp là con gái của anh, nó chỉ có thể mang họ Doãn.”
“Em sẽ không đổi họ của nó, nó vẫn luôn mang họ Doãn, mọi người cũng sẽ biết Niếp Niếp là con của Doãn Triệt anh, nhưng con bé sẽ sống cùng với em, em không cho phép có ai đó ức hiếp con bé, nhất là có người ngây thơ dễ tin lời người khác mà bỏ rơi cả con ruột của mình.”
“Ai cho em to gan nói chuyện với anh như vậy?” Doãn Triệt đi đến trướ mặt Trần Hi, đưa tay nâng cằm cô lên.
“Con thỏ nóng giận cũng có thể cắn người, huống chi, em cũng không phải là thỏ, chẵng lẽ anh quên mất lúc đó em bức hôn anh thế nào sao, em cũng là một người rất điên cuồng đấy.” Trần Hi cười cười, khẽ nghiêng đầu tránh khỏi tay Doãn Triệt.
Doãn Triệt nhìn tay mình, cảm giác ấm áp vừa rồi khi chạm vào da thịt cô biến mất, anh cảm thấy có chút trống trãi.
Anh dường như chưa từng chăm sóc vợ mình, từ khi hai người bắt đầu kết hôn, anh chưa từng coi trọng cô, chuyện phòng the mặc dù vẫn xảy ra, nhưng giữa hai người rất ít khi nói chuyện với nhau.
“Nhất định phải ly hôn sao, chẳng lẽ không thể thương lượng lại?” Doãn Triệt mặc dù đã biết đáp án, nhưng vẫn muốn xác nhận lại.
“Ừm. . . . . .” Trần Hi đáp một tiếng, thanh âm rất nhẹ, cũng rất kiên định.
“Anh sẽ nói luật sư đến thảo luận với em, có yêu cầu gì em cũng có thể nói với ông ta.” Doãn Triệt xoay người đi ra khỏi phòng bệnh, Trần Hi bĩu bĩu môi, sau khi tất cả kết thúc, ngoại trừ nhẹ nhõm ra vẫn cảm thấy có chút mất mác, con người thật đúng là mâu thuẫn.
@@@@
Khương Sâm phát hiện mấy ngày nay đứa cháu này cứ xuất hiện trước mặt mình.
Khương Sâm đẩy cửa phòng bao ra, phát hiện bên trong rất ồn ào, quả thật có thể nói là Quần Ma Loạn Vũ. Vừa mới nghe phục vụ nói, Doãn Triệt ở đại sảnh dẫn theo một đám thanh niên nam nữ đi vào, sự thật quả không sai.
Khương Sâm đưa tay mở đèn lên, trong phòng nhất thời sá