
Tác giả: Tống Thanh Thanh
Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015
Lượt xem: 134751
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/751 lượt.
uốn cô, thật muốn trong tức khắc đem cô hòa vào trong thân thể và linh hồn của anh.
Bàn tay không an phận từ vạt áo luồn vào bên trong, quyến luyến mơn trớn làn da mịn màng ở thắt lưng cô, Lâm Nguyệt Nha bởi vì sự va chạm của anh, làm cho làn da nhảy cảm của cô nổi da gà, điều này làm Tô Y Đường rất hài lòng và mỉm cười, anh buông tha môi của Lâm Nguyệt Nha, trán đụng trán, chóp mũi đụng chóp mũi, "Nguyệt Nha, em có nguyện ý làm người vợ chân chính của anh không?" Vì thân thể bị kích thích bởi dục vọng, hơi thở của Tô Y Đường dồn dập, dùng hết lý trí mới khống chế được bàn tay của mình không làm loạn trên người cô.
Lâm Nguyệt Nha nhìn vào ánh mắt tràn đầy tình dục của Tô Y Đường, thân thể cô rất nóng, suy nghĩ hỗn loạn, cô không phân biệt được anh là thật sự muốn cô, hay chỉ là an ủi cô, bất quá không sao, cô muốn anh, muốn anh từ rất lâu, cô nguyện ý ở chung một chỗ với anh, chính thức trở thành vợ của anh, Lâm Nguyệt Nha ngẩng đầu, hôn lên môi Tô Y Đường, dùng đầu lưỡi nhút nhát lướt qua hàm răng của anh.
Tô Y Đường lấy được đáp án mình muốn, ôm hông của cô, đem cô nằm trên giường, cởi ra từng nút từng nút áo ngủ của cô, rõ ràng là anh yêu cầu cô mặc đồ ngủ kín đáo, đem áo ngủ che kín toàn thân da thịt của cô, nhưng đến giờ phút này, anh mới phát hiện nó gây cho anh biết bao nhiêu phiền toái, từng nút một cởi ra phảng phất thật nhiều thật nhiều nút áo, đầu ngón tay anh run rẩy, mồ hôi từ trên trán trợt xuống.
Lâm Nguyệt Nha thật khẩn trương, cô ngượng ngùng nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra, mắt hạnh hé ra một nữa nhìn Tô Y Đường đang cau mày cởi nút áo ngủ của cô, trong ánh mắt anh tản ra lửa dục vọng nóng bỏng làm cho cả người cô như lửa đốt.
Rốt cục, Tô Y Đường cũng tháo xong một hàng nút áo, tháo ra áo lót bên trong, kéo chiếc đầm ngủ quăng xuống chỉ chừa lại quần lót của cô, từ trên xuống dưới của cô, chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ màu hồng đang bao quanh cái mông tròn trịa của cô, Lâm Nguyệt Nha vì động tác lật người mãnh liệt của anh, phơi bày đường cong khiêu gợi của cái mông ra trước mắt anh.
Lâm Nguyệt Nha bối rối muốn lật người lại, mặc dù cô đối với bộ ngực mình không có tự tin, nhưng thế nào cũng tốt hơn hoàn cảnh bây giờ.
Nhưng bàn tay Tô Y Đường đè lại ngang lưng Lâm Nguyệt Nha, hai mắt nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp trước mắt, anh thừa nhận, so với bộ ngực phong phú và đôi chân thon thả, anh thích cặp mông săn chắc tròn trịa của Lâm Nguyệt Nha hơn.
Cuộc sống Lâm Nguyệt Nha không giống các cô gái sống ở thành thị lớn, khi còn bé kinh nghiệm cuộc sống ở thảo nguyên Châu phi nhiệt tình yêu thích vận động, tạo cho cô có những đường cong săn chắc cân xứng, nhưng không giống như những người vận động nhiều quá mà cơ bắp cứng rắn, mà được bao bọc bởi sự linh hoạt của bộ xương mãnh khảnh. (Những đoạn này dịch không mượt lắm, các bạn thông cảm cho mình nha.)
"Chịu mở mắt ra nhìn anh rồi sao?" Động tác của hai tay anh không có dừng lại, Lâm Nguyệt Nha thẹn thùng và ngạc nhiên đang nhìn thẳng vào anh, "Anh nghĩ rằng em hối hận, nên không muốn mở mắt ra nhìn anh."
"Em không có!" Lâm Nguyệt Nha vội vàng bác bỏ, cô yêu anh lâu như vậy sao có thể hối hận được đây, "Em yêu anh, thật vất và mới lấy được anh, sao phải hối hận!"
"Nguyệt Nha ngốc." Lâm Nguyệt Nha trẻ tuổi lại đơn thuần, anh nói bừa một câu thôi mà cũng làm cho cô khẩn trương như thế, Tô Y Đường vừa kiêu ngạo vừa đau lòng, "Em thật ngốc!"
Lâm Nguyệt Nha cảm thấy mệt mỏi, rất muốn nằm nghỉ để khôi phục thể lực đang bị hút cạn, nhưng hai tay của người nào đó lại đang di chuyển trên người cô, và vật gì đó đang không ngừng to lớn trong hoa huyệt của cô, thật sự là làm người ta không thể tĩnh tâm được mà.
"Sao anh không đi ra?" Lâm Nguyệt Nha thẹn thùng hỏi.
Hai người họ thật sự mệt đến chết rồi, bụng Lâm Nguyệt Nha rất đói, cũng không còn sức lực đứng dậy ăn uống, mí mắt muốn mở ra nhưng giống như bị nhựa cao su dính vào, không thể mở lên nổi, còn Tô Y Đường thì rất thỏa mãn, đem dục vọng tích lũy nhiều năm phát tiết ra ngoài, toàn thân sảng khoái, anh ôm chặt Lâm Nguyệt Nha đang ngủ say vào lòng anh ngủ.
Trời mờ sáng ngày hôm sau, tiếng chuông kéo dài ngoài cửa làm Tô Y Đường thức giấc, anh thề, nếu không phải sợ tiếng chuông đánh thức Lâm Nguyệt Nha, anh tuyệt đối sẽ không buông ôn hương nhuyễn ngọc ở trong lòng mà đi ra mở cửa.
"Tô Y Hàng, nếu em không có chuyện quan trọng để nói, thì em chết chắc rồi!" tô Y Đường mở cửa phòng, thấy em trai đứng trước cửa, lập tức nóng nảy mà rống lên.
Tô Y Hàng cũng sợ hết hồn bởi tiếng hét bực bội khó có được của anh trai, phải biết anh trai của anh nổi tiếng là ôn hòa, bất quá, buổi sáng anh đến bấm chuông cửa rất lâu, trong nhà cũng không có động tĩnh gì, anh có dự cảm không tốt, nhưng khi nhìn đến gương mặt thỏa mãn của anh trai, chỉ người chỉ mặc một cái quần ngủ, trên ngực lại chi chít vết hôn, anh tin tưởng anh trai của mình đêm qua đã rất hạnh phúc.
Suy bụng ta ra bụng người, vì đêm qua