
Tác giả: Thù Thiến
Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015
Lượt xem: 134607
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/607 lượt.
thiếp tranh thủ tình cảm mà sử dụng thủ đoạn xảo quyệt, khắc sâu cảm nhận được hương vị tươi mát, tâm tình thập phần dễ chịu.
Đối với nàng, hắn không cần để ý nàng được sủng ái mục đích sau lưng muốn hướng hắn yêu cầu cái gì, hắn tin tưởng chỉ cần nàng biết thân phận của hắn, nhất định sẽ đi theo hắn trở về.
Hắn có vẻ tự tin lại tự cho là đúng, dù sao nữ nhân nào không nghĩ muốn bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng? Ngày đó ở trên đường cái gặp gỡ nàng, sau khi biết tên của nàng, liền phái thủ hạ đi điều tra nàng, cho nên thập phần rõ ràng thân phận của nàng tất cả.
“Ai nha! Người ta chỉ nhìn, cũng không động thủ, làm sao mắng ta là tiểu sắc nữ? Hừ, có bản lĩnh chính ngươi động thủ mặc quần áo a! Còn có, ở trong này đừng bày ra một bộ dạng đại gia, không có người để ý đến lời ngươi.” Nàng lớn tiếng phản bác.
Dận Lễ ngẩng đầu lên, cười to ra tiếng.
Ông trời! Khuôn mặt tươi cười của hắn làm sao lại đẹp như vậy, mê người như vậy? Nháy mắt, ánh mắt của nàng lại hiện ra trạng thái si mê.
Hắn tự tay nhẹ vỗ về sợi tóc của nàng, trong mắt toát ra ý cười sủng nịch ngay cả chính hắn cũng không phát hiện, “Hảo, Ngọa của ta không phải tiểu sắc nữ, mà là tiểu khả ái, hiện tại phiền toái tiểu khả ái giúp đỡ ta đi nơi nào đó ngồi, sau đó nghĩ biện pháp làm ít đồ cho ta ăn?”
“Muốn ăn chứng tỏ thương thế của ngươi hẳn là đã khá nhiều, giống vừa rồi cái loại không thoải mái này, có thể là do chưa ăn, ta đã nói rồi, thuốc sư phụ làm sao có thể vô dụng? Đây chính là ngàn vàng khó cầu!”
Hiện tại muốn trông cậy vào hỗ trợ của nàng, hắn thì lại thân thể không một mảnh áo, đáng tiếc hắn còn làm không được, đành phải động thủ chính mình mặc quần áo, đồng thời cảnh giác vừa tỉ mỉ ngắm nhìn bốn phía.
Trong nhà gỗ trang trí tuy rằng đơn giản, nhưng là đầy đủ mọi thứ, nhưng làm hắn cảm thấy kinh ngạc nhất là những quyển sách sắp xếp gọn gàng thứ tự, trưng bày thập phần chỉnh tề, còn có một cái tủ nhỏ.
“Nơi này chỗ ở của ngươi?”
“Không phải, là chỗ ở sư phụ ta. Năm ấy ta năm tuổi, nương ở phường dệt vừa vặn đi chọn mua vải vóc của sư phụ, nàng vừa thấy được ta, đã nói muốn thu ta là đệ tử, dạy ta một thân tuyệt học nhuộm dệt thêu, còn sợ ta bị ức hiếp, dạy ta công phu phòng thân cơ bản, về phần sách dược này, tất cả đều là của bà.”
“Những thứ kia là cái gì?” Hắn tự tay chỉ chỉ này cái tủ tối.
“Bên trong tất cả đều là thuốc sư phụ ta tỉ mỉ luyện chế, có thể dùng cứu người, đều có công hiệu, sư phụ ta giao cho ta, nếu có cần, có thể đi lấy. Lần này không phải có viên thuốc của sư phụ, ngươi bị thương nặng như vậy, khả năng mạng cũng bị mất. Còn có, ngươi hôn mê ba ngày nay, cũng đều là dựa vào thuốc sư phụ chống đỡ thể lực của ngươi. Ngươi không có cảm giác sao? Ngươi đã ba ngày chưa ăn, vẫn còn có khí lực cùng ta nói chuyện.”
“Thì ra là thế, khó trách ta cảm giác thể lực mình cũng không tệ lắm, nói như vậy, sư phụ ngươi là một kỳ nhân?”
“Đúng a! Lai lịch của bà thập phần thần bí, cũng chưa từng nói qua chuyện của mình, chính là dạy ta phải cần sự vật, rồi hướng ta thập phần hảo, cho nên ta hàng tháng cũng sẽ ở mười lăm ngày xem nàng, không nghĩ tới lần này tới, nàng lại dạo chơi đi, mới có thể làm cho cứu ngươi. Đúng rồi, làm sao ngươi chịu đả thương nặng như vậy?” Tô Ngọa tò mò hỏi.
Dận Lễ đáy mắt có vẻ lo lắng chợt lóe rồi biến mất, “Chuyện này cùng ngươi không quan hệ, hiện tại ta đói bụng, ngươi có thể trước làm ít đồ cho ta ăn không?”
“Đó là đương nhiên, ngươi lại nằm trong chốc lát.”
“Không được, ngươi dìu ta đi nơi nào ngồi đi! Nói không chừng thuốc thần kì của sư phụ ngươi có thể làm cho ta rất nhanh hồi phục , bằng không ta làm sao có thể tốt lên muốn ngươi?” Hắn vẻ mặt bỡn cợt nói.
Nàng tức giận ngay cả dìu hắn đến trên ghế ngồi xuống cũng không chịu, dậm chân, bước đi hướng phòng bếp.
Trên chân núi nhìn một vòng, Dận Lễ phát giác mình không thể tiếp tục trốn ở chỗ này, hơn nữa Tô Ngọa cũng phải rời đi, vì thế hắn quyết định cùng nàng xuống núi, còn cùng nàng ở lại nhà gỗ.
Hắn vì lời mời cùng về nhà của Tô Ngọa mà mừng thầm, bất quá nàng cùng Tề Tiểu Hỉ rất thân với nhau, hắn là một đại nam nhân thực không tiện, nhưng mà hắn kiên trì muốn cùng nàng về nhà, muốn biết chỗ ở của nàng.
Cho dù bất đắc dĩ, nàng không thể không đồng ý để hắn đến nhà nàng, nhưng không thể cho hắn ở lại .
Hắn không có cho nàng đáp án chính xác, chỉ là thúc giục nàng về nhà.
Không nghĩ tới lúc ấy nàng không kiên trì hỏi rõ đáp án, hắn tựa như kẹo da trâu dính nàng không tha, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ không nỡ đuổi hắn ra khỏi nhà nàng, để hắn ngủ ở trong phòng của nàng.
“A. . . . . . Ý hoàng thượng, không phải là muốn bổn vương một tháng sau quay về kinh, phải không?”
“Đúng vậy.”
“Tốt lắm, Trần Đình, ngươi dùng ngựa nhanh tám trăm dặm, thay bổn vương quay về hồi báo hoàng thượng, nói bổn vương nhận dược phẩm người đã ban, khấu tạ hoàng ân, bất quá bởi vì phải điều tra vụ ám sát rõ ràng, còn hơi bận tâm suy ng