
Tác giả: Khải Ly
Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015
Lượt xem: 134548
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/548 lượt.
cùng nhau ăn bữa cơm, sau đó thuận tiện nói với họ chuyện này”.
“Em không phải là có ý này!” Cô vội vàng ngăn lại động tác của anh, người đàn ông này lúc nào cũng tự cho mình là đúng, luôn tự đưa ra kết luận, cô thật không hiểu mình đã làm ra cái chuyện tốt gì lại có thể yêu anh.
Nhìn cô giữ tay anh lại, anh ngước mi hỏi “Nếu không thì em có ý gì?”.
“Ý của em là…” La Vũ Tịnh cúi đầu, nhìn đôi tay anh, cô bỗng nhiên nhớ lại cô gái ôm ấp tình cảm năm xưa, xấu hổ nói “Nếu… nếu anh thực sự muốn kết hôn với em, trước tiên hãy nghĩ hết cách theo đuổi em đã, chờ em thực sự tiếp nhận rồi, anh còn phải cầu hôn với em…”
“A?” lúc này đổi lại anh kinh ngạc ngàn lần, không nói nên lời.
Nhìn biểu hiện khó có thể tin của anh, hay là anh cho tới bây giờ cũng không nghĩ đến việc theo đuổi cô? Điều này đối với anh thật khó khăn, rất khổ sở sao? Là Phụ nữ thì đều có tự tôn, lại có hư vinh tâm, cô cũng muốn nếm thử niềm vui được theo đuổi.
“Nếu như anh nói không muốn, em sẽ không kết hôn” cô cũng có sự kiên trì của mình, không phải anh có tài năng ra điều kiện, nói này nói nọ, bằng đó mà muốn cùng cô tái hôn, sợ là đợi đến một trăm năm nữa đi.
Bên trong xe là một trận trầm lặng, Tề Kiếm Vân đem xe dừng ở bãi đỗ xe, mới xay đầu sang phía cô hỏi: “La Vũ Tịnh, em có phải hay không uống nhầm thuốc?”.
“Em không có! Dù sao chính anh chọn đi, không thì đành gạt bỏ” trong cô đã quyết tâm, chỉ có một cách đấy thôi, Bảo Hủy Hân nói rất đúng, con người phải biết tự yêu bản thân mình rồi mới có người khác yêu mình, thế nào cũng phải dạy dỗ cho người đàn ông này một chút.
Xuất hiện trước mắt là “Khách sạn Kình Vũ”, anh muốn đưa cô đi ăn cơm, thuê phòng? Người này Xem cô như là đồ vật! Một lần học là một lần khôn, cô không thể mặc anh ta muốn lấy thì lấy, anh ta mơ tưởng thật là nhanh.
“Là ai đem em phá hỏng vậy?” tự nhiên cô lại có loại chủ ý này, anh không tin tưởng đây là ý tưởng của cô.
“Em chính xác là đang nói chuyện của chính mình, em mới có thể đề nghị, xin anh hãy tôn trọng ý nghĩ của em.”
“Em không sợ anh lấy con ra uy hiếp em?”
Lại thế nữa! Cô ghét nhất là bị anh ép thế này, dựa vào cái gì mà chỉ có anh mới có thể làm chủ, cô chỉ có thể làm người không có âm thanh bóng dáng sao? Không, cô không bao giờ muốn chịu đựng nữa, cô là một con người nên có nhân quyền!
La Vũ Tịnh trừng mắt nhìn anh, cái nhìn lạnh đến cực điểm “Anh nếu muốn làm như mình nói thì làm đi! Anh sẽ chỉ làm Khắc Hiên Hận anh, làm cho em oán anh, nếu đây là điều anh muốn, anh liền nhận được kết quả.
Chương 6.5
Anh lại có thêm một chút ngạc nhiên, bàn tay to vươn tới mơn trớn đôi môi đỏ mọng của cô “Cái miệng nhỏ nhắn thật lợi hại, anh trước kia như thế nào lại không biết, em lại có thể ăn nói chưa ngoa?”
“Đừng chạm vào em!”
Cô đẩy tay anh, xoay người muốn mở của xe muốn bước xuống, nhưng đúng lúc đó anh cầm lấy tay cô, hít sâu vào mấy hơi, cực vì không muốn đáp ứng “được, anh sẽ làm theo quy củ của em, nhưng em phải cho anh một chút bồi thường.”
Đáng giận, vì sao anh lại đáp ứng cái loại truyện ngu xuẩn này? Trước tới giờ chỉ có phụ nữ yêu đương nhung nhớ anh, anh muốn cái gì sẽ có cái đó, hiện tại tự dưng lại bảo anh đi theo đuổi vợ trước, chẳng phải buồn cười đến cực điểm? Nhưng nhìn dáng vẻ kiên quyết của cô, nhếch môi, anh lại mềm lòng, thôi làm cho cô một lần cũng không sao, ai dạy anh bây giờ lại khát vọng cô như thế?
“Anh muốn theo đuổi em, còn muốn em bồi thường anh?” Cô phát hiện ra lời nói của mình như đàn gảy tai trâu, người đàn ông này cân não giống như tảng đá, rất không ngoan, cùng anh đàm phán đúng là uổng phí sức lực.
“Em rõ ràng chính là của anh, nhìn được mà không gặp được, điều này đối với anh thật không công bằng” anh đã hơn ba tháng nay đều không ngủ ngon, không có “âm dương điều hòa” cuộc sống, làm thể nào để tập trung làm việc?
“Anh không thể nói lý!” đùng đùng, anh dựa gần như vậy là muốn làm cái gì? Trong bãi đỗ xe còn có người đi lại, anh ta không phải là muốn…
“Trước cho anh một cái hôn, anh khát chết đi được!” ba ngày trước anh mới ăn no, hiện tại anh đang đói bụng lắm rồi.
“Không được…” cô nói còn chưa dứt câu, đôi môi đã bị anh che lại, phát ra những âm thanh như là rên rỉ, tay đẩy anh ra cũng vô ích, không bao lâu sau lại mềm nhũn hòa tan.
Đáng sợ, anh chưa bao giờ hôn cô ở một nơi khác ngoài phòng ngủ như vậy, giờ phút này ở bãi đỗ xe coi như là nơi công cộng, con mắt mọi người vẫn có thể nhìn thấy được nha.
Độ nóng trong xe ngày càng tăng cao, Tề Kiếm Vân cũng không để ý mình bị người khác nhìn thấy thì như thế nào, điều trước mắt là quan trọng nhất, anh thích lướt qua mấy món khai vị buổi sáng, nều không để ăn đến toàn cơm sẽ rất khó chịu.
Sau nụ hôn nồng nhiệt, anh nhìn lớp sương mỏng trong mắt cô, đôi má ửng hồng, thiếu chút nữa muốn cưỡng bức cô, không kiên nhẫn hổi: “Theo đuổi em phải bao lâu mới được? Anh đã đặt trước phòng, theo anh đi lên trước đã, anh ngày mai sẽ bắt đầu theo đuổi em”.
“Anh… anh đừng nghĩ mơ!”
Đêm đó Tề Kiếm Vân lại là