
Hãy Cứ Yêu Như Chưa Từng Tổn Thương
Tác giả: Khải Ly
Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015
Lượt xem: 134486
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/486 lượt.
chủ nhật tại sân gôn, anh cùng cha mình hàng tháng vẫn cùng nhau đánh gôn một lần, mẹ thì đang là hội viên ở câu lạc bộ học du già, chờ hai người đánh xong thì ba người cùng ăn cơm, đây là thời gian duy nhất gia đình họ trao đổi với nhau.
Vấn đề của con trai làm cho Tề Triển Thần nhíu mày, khóe mắt của bọn họ đều giống nhau, vừa nhíu lại thì càng có vẻ nghiêm túc.
“Ta nghĩ, ta hiểu biết nhiều hơn con một chút” Kỳ thật ông rất hứng thú khi con bàn đến chủ đề này, trước đây bọn họ nói chuyện nội dung chủ yếu là chuyện chơi bóng, thực sự giống như xã giao với khách vậy.
Đôi khi ông cũng hoang mang nghĩ, hai vợ chồng tính tình đều đầm ấm, tại sao lại sinh ra một đứa con vừa lại lại vừa cứng? Nhưng có lẽ cây vạn tuế cũng có một ngày nở hoa, con mình trưởng thành trễ một chút cũng không sao.
Tuy rằng rất mất mặt và ngu xuẩn, nhưng Tề Kiếm Vân đang tò mò vẫn hỏi: “phụ nữ rốt cuộc muốn cái gì?”
“Ta với mẹ con kết hôn ba mươi năm, ta cho đến bây giờ đều không làm thế nào hiểu được mẹ con đang suy nghĩ cái gì, bà ấy cho là quan trọng thì ta đều không thấy quan trọng, ta cho rằng quan trọng thì mẹ con lại cho là nhàm chán” Tề Triển tạm dừng một chút, khẽ nhếch miệng lộ ra một nụ cười hạnh phúc. “không sao cả, đối với phụ nữ mà nói, không cần biết gì nhiều lắm, chỉ cần yêu người đó là đủ”.
“Yêu?” Tề Kiếm Vân chỉ cảm thấy bắt đầu nổi da gà, chữ này làm cho anh một trận không tự nhiên.
“Đúng vậy! chính là yêu, không có đáp án khác” Tề Triển Thần trong mắt ánh lên sự hiền từ và thông minh, đó là kết tinh sáu mươi năm sống trên đời của ông. “Khi con thực sự yêu một người phụ nữ, niềm vui của người đó chính là niềm vui của con, nỗi buồn của người đó cũng chính là nỗi buồn của con, con không cần hiểu được nhiều lắm, chỉ cần quan tâm người đó, tôn trọng cô ấy, tự nhiên sẽ biết phải làm thế nào.”
Tề Kiếm Vân in lặng suy nghĩ, anh phảng phất như đã hiểu một chút gì đó, nhưng lại không thể dùng lời để diễn tả.
Nhìn thấy dáng vẻ cô đơn của con, Tề Triển Thần sờ sờ bộ râu, nghĩ đây thật là một điều ngoạn mục, điều này đã làm cho ông nghĩ đến đứa con kiêu ngạo này, khuyết điểm lớn nhất chính là quá vĩ đại, quá thuận lợi, thậm chí chưa từng khốn khổ vì tình, bây giờ mới bắt đầu cũng không lo là quá muộn đâu!
“Con không phải vừa mới ly hôn, nhanh như vậy đã tìm được đối tượng?”
Tin tức về vụ ly hôn của con, sau này bọn họ mới biết được, từ khi con chính thức kế thừa “tập đoàn ngân hàng Kình Vũ”, ông thôi không lãnh đạo lùi về hưu, cũng với vợ đi khắp nơi ngao sơn ngoạn thuyrm cũng không tìm hiểu cuộc sống của cô dâu mới, chỉ biết là cháu nội cũng rất thông minh.
Không nghĩ đến vẻ bề ngoài hòa bình tan biến, cuộc hôn nhân kéo dài bảy năm chấm dứt, Diệp Đình Linh gọi điện đánh tiếng hỏi con dâu, xác định là con dâu chủ động đưa ra yêu cầu ly hôn. Nhưng nguyên nhân thì không cần phải nói, nhất định là con mình đối với con dâu không đủ yêu thương, có lẽ cuộc hôn nhân này từ đầy đã là rất miễn cưỡng.
“Cha cũng biết, là mẹ của con trai con” Tề Kiếm Vân không nghĩ sẽ che dấu, dù sao cha mẹ sớm hay muộn rồi cũng biết, anh nếu lấy thì đối tượng là vợ trước.
“Vũ Tịnh? Con muốn một lần nữa theo đuổi con bé?” Tề Triển Thần chấn động, lại ngoài ý muốn đánh bóng một cú rất đẹp, ha ha xem ra mọi thứ đều xoay vần.
“Cô ấy bảo con một lần nữa theo đuổi cô ấy, con cũng không biết là tại sao? Lại cùng nhau tổ chức một hôn lễ long trọng không phải tốt sao?” Tề Kiếm Vân phá lệ dùng sức đánh bóng, lại bùm một tiếng bóng rơi xuống nước, đây là điều anh lạc hậu nhất so với cha mình.
“Ôi trời! Đầu óc con đơn giản vậy sao?” Tề Triển Thần khó mà có cơ hội khiển trách con, tuyệt đối không buông tha cho cơ hội này.
“Là cô ấy nghĩ như vậy rất phức tạp, làm gì mà vòng một vòng lớn như thế, dù sao kết quả chẳng giống nhau?” Lại một bóng nữa rơi xuống nước, Tề Kiếm Vân nghĩ muốn buông luôn gậy golf, hôm nay là vận gì thế không biết?
“Trong cái quá trình nói chuyện yêu đương này, quá trình tuyệt đối là rất quan trọng, càng nhanh lại càng không có kết quả mà ta muốn”.
“Nói chuyện yêu đương? Rất không hiệu quả!” lần thứ ba đánh bóng rơi xuống nước, Tề Kiếm Vân không nhịn được mắng “đáng giận!”.
“Xem đi, dục tốc bất đạt*, chuyện yêu đương cũng giống như khiêu vũ, ta tiến lên một bước đối phương lùi lại một bước, đối phương tiến lên một bước ta lùi lại từng bước, tìm ra nhịp của hai người thì cả hai sẽ là một cặp khiêu vũ hoàn hảo”
Cha phất cờ làm cho Tề Kiếm Vân rơi vào trầm tư, quả thật là anh cố chấp sao, rất nóng vội sao? Anh càng muốn giữ chặt, cô càng muốn chạy trốn? Nên làm thế nào để cô cam tâm tình nguyện, chủ động đón nhận ôm ấp của anh? Anh phát hiện ra đây là một môn học rất khó, anh biết đây chính là giới hạn của anh.
Cha còn có nói “yêu”, ý này nghĩa là sao? Có thể ăn, có thể sử dụng, có thể kiếm tiền? Anh với chuyện này không có khái niệm nào cả, nhưng anh xác định, anh đối với La Vũ Tịnh không chỉ là dục vọng, nếu không sẽ không lúc nhìn thấy đôi mắt tràn ngập sương mù và nước mắt, sẽ không