Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chúng Ta Ly Hôn Đi

Tác giả: Khải Ly

Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015

Lượt xem: 134470

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/470 lượt.

?”
“hahaha!” Bảo Hủy Hân cười hả lòng hả dạ, xem ra thỏ trắng cũng có thể biến thành mèo hoang, bất cứ người phụ nữ nào cũng không thể xem nhẹ, ngay cả là ngoan ngoãn, bây giờ cô bắt đầu hơi đồng cảm với Tề Kiếm Vân rồi
Một tuần sau, La Vũ Tịnh đi ra từ thẩm mĩ viện, bắt một chiếc taxi đến nơi cần đến.
Nhờ vào kế hoạch của bạn tốt Bảo Hủy Hân, tối hôm nay đài truyền hình tổ chức đêm từ thiện, địa điểm “khách sạn Kình Vũ”, Tề Kiếm Vân vốn là người quản lý khách sạn, cũng phải làm hình tượng doanh nghiệp, đương nhiên là một trong những khách quý.
Đầu tiên Tề Kiếm Vân mời cô lấy lý do có hẹn với bạn, khước từ anh, bây giờ cô lại trang điểm ăn mặc đẹp, chính là đến khách sạn.
“Vũ Tịnh, cậu đến rồi à?” mắt Bảo Hủy Hân tốt, ngay lập tức phát hiện ra bạn tốt, nhìn lên nhìn xuống cô. “hôm nay hấp dẫn thế, muốn điện giật chết ai à?”
“Công dục thiện kì sự, tất tiên lợi kì cơ (để làm tốt một việc, công việc chuẩn bị là rất quan trọng), việc nên làm mà!” La Vũ Tịnh trước nay không trang điểm, từ đầu tới chân thứ có thể lộ ra thì không che đậy, tấm mạng mỏng màu đỏ lúc ẩn lúc hiện, lại thêm đôi giày cao gót màu đỏ, vòng chân màu vàng, cô cũng tự thấy vẻ quyến rũ của mình.
“cậu giỏi lắm!” Bảo Hủy Hân càng ngày càng mong đợi vở kịch hay tối nay. “Đúng rồi, tớ giúp cậu tìm được bạn diễn nam tốt nhất rồi, cậu cũng biết, nhìn xem, tèn ten ten ten…”
Hai tay Bảo Hủy Hân vừa làm động tác bắn, từ sau cột một người mặc âu phục được là phẳng phiu đi ra, la Vũ Tnhj cho rằng bạn tốt sẽ tìm một diễn viên nam, dễ dàng cùng cô diễn vở kịch này, nhưng đó không phải là … Diêu Tư Bác (nv này là Bác chứ k phải Bắc) sao?!
“Giám đốc? anh sao… sao biết?” La Vũ Tịnh chỉ vào anh, không ngừng kinh ngạc.
Đặc biệt là sau khi hóa trang (trang điểm + ăn mặc đẹp) so với bình thường xuất sắc hơn rất nhiều, đến thái độ cũng rất dịu dàng. “sư muội cùng trường nhờ tôi đến làm bạn diễn của em, hi vọng tôi có vinh dự này.”
Bảo Hủy Hân tiếp lời: “tớ với trưởng bối có điều kiện trao đổi, anh ấy giúp cậu diễn vở kịch này, còn tớ thì giới thiệu bạn gái giúp anh ấy, rất có lợi!”
“Thì ra… là như vậy…” La Vũ Tịnh thả lỏng một chút, kể từ khi giám đốc có lòng tìm đối tượng, nên với cô không có ý nghĩa chứ?
Bảo Hủy Hân và Diêu Tư Bác quen biết nhiều năm, rất hiểu rõ tính cách anh ấy, đặc biệt dặn dò vị trưởng bối đầu gỗ này: “Nhớ nhé! Anh không chỉ phải làm bạn diễn của Vũ Tịnh, còn phải phụ trách kích thích cô ấy không quan tâm đến chồng trước, tốt nhất là làm cho anh ta tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, cho dù anh ta có lạnh như núi băng, không biết phát cáu trước mặt mọi người, thì cũng làm cho anh ta tức đến nội thương là được rồi.”
“Tớ nghĩ… hay là không cần làm quá lên như vậy?” La vũ Tịnh vốn cũng tán thành kế hoạch này của bạn tốt, bây giờ đột nhiên cảm thấy không quá tuyệt, bowit vì Tề Kiếm Vân đã nhìn thấy Diêu Tư Bác, lúc đó còn đã chọc giận rồi, nếu kích động thêm, e rằng sẽ có núi lửa phun trào.
“Đừng lo, để tôi thử xem.” Diêu Tư Bác tỏ vẻ tương đối đứng đắn, cứ như là không phải đóng kịch vậy.
Đêm từ thiện bắt đầu, Bảo Hủy Hân vốn là nhà sản xuất chương trình, mọi việc to nhỏ đều đến tay, lập tức phải đi chỉ huy toàn cục, sau đó còn lại Diêu Tư Bác và La vũ Tịnh, và một loại không khí kỳ diệu.
“Vũ Tịnh, ở đây nhiều người, chúng ra ra ban công được không?” Diêu Tư Bác hi vọng tìm thấy mộ nơi thích hợp, trước khi diễn tốt vở kịch, trước tiên nói những lời thật lòng có liên quan đến diễn kịch.
“A…” cô đột nhiên rất sợ bị chồng trước nhìn thấy, đây không phải là sự kích thích nhỏ, mà là cú sock rất lớn.
Hai người rời khỏi hội trường, đi đến ban công, có thể hít thở không khí tươi mới, hương hoa ngào ngạt, giống như có thể… tâm sự yêu đương?
Sau thời khắc yên lặng, Diê tư Bác mowr lời. “Vũ Tịnh, thật ra anh… anh rất quan tâm đến em…”
“Em biết, giám đốc, anh rất quan tâm giúp đỡ em, cảm ơn anh.” Tim cô đập càng ngày càng nhanh, dường như có việc gì đó vừa phát sinh thì phải? không phải là điều cô nghĩ đó chứ?
“Có thể em cũng đã phát hiện ra… anh đối với em không phải là cấp trên đối với cấp dưới…”
“Xin đừng nói nữa!” cô liền gián đoạn, không dám tiếp tục nghe tiếp.
Có những việc không phải cô nói dừng là dừng, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nụ cười mang vẻ đau khổ. “Tối nay là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng anh nói với em, anh thật sự rất thích em.”
“Giám đốc…” cô nghĩ ra rất nhiều việc, ngày đầu tiên đến công ty, bữa tiệc ra mắt công ty, lần đầu tăng ca, lần đầu làm việc chính thức… những điều này đều là hồi ức quý báu của cô, mà anh ở vị trí cao như thế, cô đối với anh biết ơn chân thành.
Nhưng… nhưng anh xuất hiện quá muộn, trong lòng cô đã bị một người đàn ông bá đạo chiếm giữ rồi, cứ cho là anh ta không hiểu cô, không hiểu tình yêu, lại làm cô không thể quên cho đến tận hôm nay, muốn bay cũng không bay thoát khỏi lãnh cung của anh.
Điều Diêu Tư Bác muốn không nhiều, anh rất rõ vai trò của mình, trong tối nay và từ trước tới nay đều không phải là nam chính. “Gọi tên


Duck hunt