Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chuyện Xấu Trên Giường

Chuyện Xấu Trên Giường

Tác giả: Hỏa Diễm

Ngày cập nhật: 04:29 22/12/2015

Lượt xem: 134591

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/591 lượt.

ử Trần cắn chặt môi dưới, tức giận tình huống trước mắt mà mình đang phải đối mặt, thế nhưng bất lực!
“Tiểu Tâm, bên ngoài gió lớn, mau tiến vào.” Nhậm Khả Ứng thô bạo kéo nàng vào khoang thuyền, giấu giếm dấu vết ngăn cản nàng trao đổi ánh cùng Lăng Tử Trần mắt.
Khi cửa khoang thuyền chậm rãi đóng lại, Lăng Tử Trần không kìm lòng được hô to: “Tiểu tâm, anh yêu em!”
Nhạc Ức Tâm cúi đầu, gịot nước mắt chậm rãi chảy xuống. Từ khi hắn tới cứu nàng nàng đã biết tâm ý của hắn, không! Sau khi hắn đã thua ván bài kia, mà vẫn còn lấy lời nói ôn nhu quan tâm nàng, nàng đã biết.
Dù sao…… Hiện tại hối hận nhiều cũng không làm nên chuyện gì! Nàng nhắm chặt mắt lại, những làn gió biển truyền đến lời thề của hắn, làm cho nước mắt lan tràn như cỏ dại.
★※★※★※
Không khí trong phòng rất hắc ám, Nhạc Ức Tâm một bên căm tức Nhậm Khả Ứng đang dần dần tới gần nàng, một bên dùng chăn bông che khuất thân thể trần trụi của mình.
“Tiểu Tâm, ngày mai chúng ta cử hành hôn lễ ngay trên thuyền, em xem được không?”
Nhậm Khả Ứng một chút cũng không quan tâm phản ứng của nàng, dù sao nàng đã ký vào hôn ước, chờ ngày mai cử hành hôn lễ xong, nàng sẽ là người của hắn.
“Anh thật không biết xấu hổ!” Nhạc Ức Tâm quăng mạnh gối về phía hắn.
Vì cứu cha mẹ nàng, nàng đã cố đáp ứng hắn cởi quần áo, nhưng sau đó, nàng bắt đầu hối hận đã đáp ứng vụ giao dịch này.
“Tiểu Tâm, không cần hung dữ như vậy!”
Nhậm Khả Ứng một phen kéo chăn bông trên người nàng ra, giống như hổ đói trực tiếp vồ lấy phía thân thể của nàng, nhưng mà, cái ót của hắn lại đột nhiên bị nàng đánh một chút.
“Nhạc Ức Tâm, ả đàn bà thối tha này, xem ra không cho cô chịu chút đau khổ, cô sẽ không biết lợi hại!” Nhậm Khả Ứng trong phút chốc đứng dậy, ở cầm lấy sợi dây thừng tốt đã chuẩn bị trước ở bên giường.
“Anh dám?” Nhạc Ức Tâm cố gắng trấn định kêu lên. “Sao tôi không dám?”
Nhậm Khả Ứng đột nhiên ngăn chận thân thể của nàng, cột hai tay của nàng vào thành giường, lại giữ chặt lấy hai chân nàng, cột vào hai phía sườn giường.
“Tiểu Tâm, em thật đẹp!” Nhậm Khả Ứng cúi đầu xem xét liếc nhìn nơi tư mật bị bại lộ ra của nàng, chuẩn bị đem nam tính rục rịch đưa vào u cốc của nàng. [*Vanila: Gõ đoạn này thật ngại... :">'>
Nhạc Ức Tâm nhắm mắt lại tựa đầu sang một bên, giọt nước mắt trong suốt theo gương mặt của nàng rơi xuống giường. Nàng một bên ở trong lòng thấp gọi tên Lăng Tử Trần, một bên yên lặng chờ đợi kỳ tích xuất hiện.
★※★※★※
“Cốc! Cốc! Cốc! Cốc!” Tiếng đập cửa dồn dập liên tiếp làm cho dục vọng của Nhậm Khả Ứng nhất thời phục hồi hạ xuống dưới.
“Ai vậy?” Hắn không kiên nhẫn quát. “Ông chủ, không tốt rồi! Long Dương Hào đã bị bao vây!”
Nghe tin tức như thế, Nhậm Khả Ứng nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo vào. Cư nhiên có thể phát sinh loại sự tình này?
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn Nhạc Ức Tâm một cái, vô cùng hờn giận nói: “Em nên ngoan ngoãn ở chỗ này chờ tôi trở về, không nên cử động hoặc có ý nghĩ muốn cắn lưỡi tự sát, nếu không ba mẹ em sẽ phải cùng chết với em!”
Nhạc Ức Tâm phẫn hận trừng mắt nhìn hắn, nhưng lại không thể cùng đối kháng với hắn, chỉ có thể để mặc không lên tiếng.
Nhậm Khả Ứng mặc quần áo xong, “Rầm!” Một tiếng sập cửa vang lên, bước nhanh đi ra ngoài sân thuyền. Rốt cuộc là ai lớn gan như vậy, dám bao vây Long Dương Hào?
“Nhậm Khả Ứng tiên sinh, đây là nhân viên cục của bến cảng Cao Hùng, chúng tôi muốn lên thuyền kiểm tra, mời ngài phối hợp.” Tịch Cùng Dương dùng giọng nói khuếch đại cao giọng hô.
Nhậm Khả Ứng thực chất muốn cự tuyệt, nhưng vì ngại những phiền toái về sau, cuối cùng vẫn phải đồng ý cho cảnh sát lên thuyền kiểm tra.
Khi hắn mở cửa khoang thuyền phía sau ra, một đống cảnh sát nhất thời nhanh chóng chạy vào Long Dương Hào, hắn nhận ra trong đám người đó có một người nhìn thật quen mắt.
Hắn đi đến bên người cảnh sát kia, hoài nghi hỏi: “Anh là Lăng Tử Trần?” “Đúng vậy, nhãn lực của anh xem ra còn tốt lắm!”






“Lăng Tử Trần, anh đừng tưởng rằng có chỗ dựa là cảnh sát thì sẽ thắng. Quốc tịch của chiếc chiến thuyền này không thuộc Trung Quốc, nếu anh dám hành động thiếu suy nghĩ……” Nhậm Khả Ứng hô lớn.
Lăng Tử Trần căn bản không đợi hắn nói xong, đã lập tức nhằm vào phía khoang.
“Tiểu Tâm!” Khi hắn nhìn thấy Nhạc Ức Tâm cả người trần trụi, bị buộc chặt ở trên giường, liền đau lòng cắn chặt môi dưới.
Ngay tại lúc Lăng Tử Trần đang cùng nàng đi ra khỏi khoang, Nhậm Khả Ứng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
“Nhậm Khả Ứng, tôi muốn mang Tiểu Tâm đi, về phần Long Dương Hào, tôi sẽ giao cho anh thoải mái kinh doanh!” Lăng Tử Trần kéo tay Nhạc Ức Tâm xoay người rời đi.
“Blackjack!” Lăng Tử Trần làm nhà cái hô to, đã đến lượt bài thứ hai của trận đấu bài tú lơ khơ.
Ván bài còn chưa thật sự bắt đầu, hắn đã lấy được hai mươi mốt điểm.
“Tử Trần, thật tốt quá!” Nhạc Ức Tâm hô. Nàng còn vừa mới lo lắng cho hắn, may mắn là mọi chuyện cũng không đến nỗi tệ như nàng tưởng tượng.
Lăng Tử Trầ


XtGem Forum catalog