
Tác giả: Phong Cảnh
Ngày cập nhật: 04:41 22/12/2015
Lượt xem: 134687
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/687 lượt.
h thỉnh cầu, tôi sẽ tha thứ cho anh sao ? ‘’ Cô cao ngạo nâng cằm , ánh mắt thuận thế tránh nhìn vào hắn, miễn cho chính mình sẽ bị mềm lòng. ‘’ Tôi đã muốn không cần phải nghĩ đến anh như thế nào , anh cho rằng tôi có tâm cơ khác, tôi đây còn có ! Anh hình dung tôi là người như thế nào ? Ngang ngược , độc đoán hay là đồ lợi dụng ? ‘’
Cô cười lạnh , những lời nói có dao đả thương người khác của hắn đã gằn từng tiếng thật sâu trong lòng cô .
-‘’ Tốt lắm, tôi muốn ở xí nghiệp Lăng Uy độc tài quyền lực , khống chế tiền tài lẫn hành tung đi về của anh .Còn có, anh hy vọng tôi cùng La Tân ở cùng một chỗ đi ? Tôi sẽ hảo hảo lo lắng làm thế nào để nâng cấp anh ta lên làm tình nhân của tôi ….’’
Lăng Dục Vĩ nhịn xuống đau lòng cho dù cô có muốn thiêu đốt tâm trí của hắn , hắn cũng là cam lòng. Hắn đột nhiên nghĩ đến từng có một đêm, hắn không cẩn thẩn đã xé bức phác họa chân dung cô, cũng như xé bỏ tình yêu luyến mộ của cô dành cho hắn .Đối lập lại cảnh tượng tương tự lần này, không phải thực châm chọc , thực buồn cười sao ?
Khom người cầm lấy bản phác họa kia, hắn thở dài nói : ‘’ Đây là theo nhận thức em mỗi ngày, tôi liền vẽ , chính là em hiện tại .Đơn giản là… tôi hiểu lầm em quá sâu , cho nên vẫn không đưa cho em xem .Kỳ thật, tôi yêu em thật lâu .’’
Cho nên việc này đại biểu rằng hắn ngay từ đầu đã yêu thương cô, hơn nữa chưa bao giờ ngừng yêu thương ? Hàn Thấm ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy bản báo cáo trên tay , tâm lại cứng lên.
Hắn yêu cô , mà lại chỉ vì những điều không có mà thương tổn cô , nói xấu cô , như vậy tình yêu không phải là quá bé nhỏ bạc bẽo sao ? chỉ như vậy thôi mà cũng không chịu nổi khảo nghiệm !
-‘’Tôi không dám lại tin tưởng anh , Lăng Dục Vĩ ! ‘’Thân thủ đem bản báo cáo hướng ngực hắn ‘’ Sự thật chứng minh, tôi ở trong lòng anh so ra còn kém tờ giấy này, không phải sao ? ‘’
Tờ giấy rơi xuống giống như bông tuyết rơi trên mặt đất, giống như tâm tình của hai con nguời yêu nhau nhưng chưa thể tha thứ cho nhau , đã gây cho nhau vết thương khó có thể xóa được.
Muốn tiếp cận quan hệ vợ chồng , phương thức tốt nhất, nhanh nhất chính là đầu giường đánh nhau cuối giường hòa hợp.
Nhưng là ngay từ đầu, Lăng Dục Vĩ liền kiên trì không muốn cùng Hàn Thấm một phòng , điều này làm cho hắn hiện tại muốn tìm lấy cái cớ đồng giường đều ngại quá gượng ép.
Nay thật vất vả chuyện quỹ hội mới tạm ổn, Hàn Thấm về nhà, hắn ở cửa phòng cứ đi tới đi lui , muốn vào trong phòng lại không có dũng khí. Bị cô dội cho gáo nước lã hắn cũng không sợ, cho dù cô có nảy sinh ác độc động tay hắn cũng không sợ, hắn chỉ sợ thái độ xa cách lạnh lùng , sẽ làm hắn tự trách đến cực điểm.
Trước kia không phải là hắn đối với cô như vậy sao ? Ngay cả chính hắn đều cảm thấy , nếu như cô vẫn không tha thứ cho hắn , mặc kệ gây bao nhiêu tra tấn trên người hắn , kia cũng là hắn xứng đáng , chẳng trách ai được .
Cố lấy dũng cảm mở cửa vào phòng , lọt vào tầm mắt chính là Hàn Thấm vừa mới tắm rửa xong , mặc khoác tắm, đang cài vạt áo.Không dự đoán được sẽ nhìn thấy hình ảnh đẹp mắt như vậy, Lăng Dục Vĩ nhất thời kinh ngạc , nhìn chằm chằm đùi ngọc thẳng tắp kết hợp hài hòa với dáng người , hận không thể có giấy bút trong tay , đem tư thái duyên dáng hoàn hảo bước vào trong tranh.
Hắn thực sự muốn có thể tiến lên ôm lấy cô, vuốt ve, hôn lên toàn thân cô.
Hàn Thấm không chú ý đến xung quanh, mãi đến khi ngẩng mặt lên , nhìn thấy bóng dáng của Lăng Dục Vĩ thì hét chói tai , thiếu chút nữa đem bình hoa ném qua.
-‘’ Anh …’’ Cô kinh hồn vỗ vỗ ngực , buồn bực nói : ‘’ Anh không hé răng nói một lời đứng nơi đó định dọa người sao ? Anh trêu tôi vui lắm hả ? ‘’
-‘’Tôi .. tôi chỉ là …’’ Hắn gãi gãi đầu , quên sạch những lời nói đã được chuẩn bị tốt, trong đầu chỉ toàn hình ảnh cô sinh động sắc hương vừa mới tắm xong.
-‘’ Thật có lỗi , mặc kệ anh tiến vào vì có nguyên do gì , đã trễ thế này rồi, tôi muốn đi ngủ ‘’ .Cô chỉ ra cửa , ‘’ Mời anh đi ra ngoài cho ‘’
Lăng Dục Vĩ nhận thấy thái độ kháng cự cực độ cùng bài xích của cô, trong lòng rất đau đớn , nhưng vẫn kiên trì không đi , ‘’ Hàn Thấm , tình cảm của chúng ta không thể cứ đi xuống như thế này được ‘’
-‘’ Nếu không thì anh muốn như thế nào đây ? ‘’ Hàn Thấm nội tâm căng thẳng , nhưng vẫn bất động thanh sắc , mạnh miệng nói : ‘’ Ly hôn sao ? Tốt lắm, nếu là từ anh đề xuất, như vậy thì nguyên nhân tan vỡ hôn nhân không thể nào đổ thừa cho tôi được ‘’
Lăng Dục Vĩ biết là chính mình vừa ỷ vào uy thế của ba mẹ khiến cho cô đi vào khuôn khổ là có chút ti bỉ , nhưng hắn thà làm như thế , cũng muốn nắm chắc cơ hội này, cho nên hắn cầm lấy chiếc gối trên tay cô , thành tâm thành ý nói : ‘’ Hàn Thấm , chúng ta đi ngủ thôi, đừng làm cho ba mẹ lo lắng nữa …’’
Hàn Thấm không chút nào cảm kích , cô tóm ấy chiếc gối, dùng hết sức lực ném về phía hắn ‘’ Như thế nào mà trước kia anh kiên trì phân phòng, lúc ấy anh có để ý đến ba mẹ sẽ lo lắng ? Hiện tại anh nghĩ lại, tôi sẽ vui