Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Đơn Vào Đời

Cô Đơn Vào Đời

Tác giả: Dịch Phấn Hàn

Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015

Lượt xem: 1341163

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1163 lượt.

gốc. Tại sao tớ lại vẫn muốn yêu anh ta! Cậu có biết, lần đầu tiên sau khi quan hệ với anh ta, anh ta đã nói gì không? Anh ta hỏi tớ với vẻ mặt nghi ngờ: "Em có đúng là còn trinh không?" Lúc đó tớ chỉ muốn vả cho anh ta một cái bạt tai. Trước anh ta, tớ cón chưa nắm tay bất cứ người con trai nào. Đừng nói đến..."
"Thế sao cậu không bạt cho anh ta một cái?" Tôi thực sự không kìm nổi, lên tiếng hỏi. Bởi vì nếu như một người con trai dám nói với tôi như thế, tôi sẽ lập tức lao vào mà giết ngay không do dự.
"Bởi tớ yêu anh ta. Tớ luôn ngường nhịn. Thực ra tớ cũng không phải là đứa liều quá hiền lành, dễ bảo, ở nhà tớ cũng được chiều chuộng lắm chứ, chả phải động vào bất cứ việc gì. Vậy mà tớ đã theo anh ta, chăm sóc anh ta, nghe lời răm rắp, còn giặt quần áo, nấu cơm cho anh ta. Tớ luôn mong dần dần anh ấy sẽ cảm động mà yêu tớ. Thế nhưng, đến bây giờ tớ đã nhận ra rằng, thực ra từ trước đến giờ anh ta đối xử với tớ chẳng tốt tí nào."
Tếu Ảnh nói liền một tràng, rồi lại im lặng, hai mắt đỏ ngầu.
Tôi thở dài rồi đưa cho Tếu Ảnh tờ giấy ăn. Những câu nói chua chát, châm chọc xuất hiện rất nhiều trong đầu tôi nhưng đều không nói được thành lời. Sự thực thì mất lòng, dễ làm tổn thương Tếu Ảnh.
Nếu như không đau, chúng ra làm sao mà biết được chúng ta đang yêu? Nếu như không yêu một cách điên cuồng, chúng ta làm sao mà biết được chúng ta đã sống hết mình cho những ngày tháng của tuổi thanh xuân?
Tháng này tớ chờ mãi mà chả thấy có kinh, tớ nói với Trịnh Thường mấy lần nhưng anh ta đều không thèm để ý, chẳng hề có chút phản ứng gì. Tớ bảo anh ta đi mua que thử thai thì anh ta luôn quên, tớ đành phải tự mình mò xuống hiệu thuốc mua que thử. Kết quả là dương tính. Tớ cảm thấy lo sợ vô cùng, muốn đi bệnh viện kiểm tra lại lần nữa nên bảo anh ta đưa tớ đi. Thế nhưng anh ra ngồi cả buỏi chiều chơi điện tử trên máy vi tính chứ không chịu đưa tớ đi bệnh viện, lại còn nói là ngoài trời rất nóng, không muốn ra ngoài."
Tếu Ảnh đã khóc, nói không nên lời
"Thế tại sao cậu vẫn còn muốn tiếp tục yêu anh ta?" Tôi thực sự cảm thấy không hiểu nổi.
"Tớ yêu anh ấy."
"Cậu thích gì ở anh ta?"
"Tớ không biết, đó là một cảm giác và vì anh ấy rất đẹp trai."
Mặc dù trong lòng rất bực, chỉ muốn đánh cho Tếu Ảnh một trận nhưng đó là điều không thể. Việc có thể làm duy nhất lúc này là an ủi, vuốt ve Tếu Ảnh bởi vì con gái ai cũng đều mềm yếu cả, chỉ có con gái mới biết phải làm thế nào thì mới an ủi được một trái tim bị tổn thương.
"Cậu có biết là đàn ông càng đẹp trai thì càng biến thái không?" Giữ mãi trong lòng câu này một lúc lâu nhưng rồi cuối cùng tôi cũng không nói ra.
Lúc đầu, tôi cứ nghĩ rằng Trịnh Thường là một kẻ trăng hoa, nên yêu đương lăng nhăng, nhưng ruồi chỉ đậu vào đĩa trứng không được đậy, rất nhiều người con gái vừa khóc, vừa gào, tự cởi quần áo nhảy bổ vào, tự dâng hiến. Bây giờ tôi mới biết mình đã sai. Đời này có nhiều người con gái thật dại dột, chỉ vì say mê cái vẻ ngoài bóng bẩy.
Tôi nhớ rất rõ sau khi Trịnh Thường và Tếu Ảnh yêu nhau, tôi đã bắt gặp Trịnh Thường mấy lần đi cùng với những người con gái khác, trông rất thân mật. Không phải là tôi không định kể chuyện đó với Tếu Ảnh nhưng tôi hiểu rõ rằng đó thực sự là một việc có kể ra cũng chẳng để làm gì. Tôi nói với Tếu Ảnh, Trịnh Thường chắc chắn sẽ có lí do để giải thích. Một đứa con gái hai mươi tuổi, chẳng mấy đứa coi trọng tình bạn hơn tình yêu. Tôi có niềm tin là mình sẽ lôi được Tếu Ảnh về từ tay của La Khuẩn chứ biết chắc là mình không thể có khả năng tranh đoạt tình cảm của Tếu Ảnh dành cho Trịnh Thường.Thế nên chả dại gì mà đi làm cái việc vô ích đó.
Chuyện tình cảm chẳng tránh khỏi việc có lúc cần cân đo, đong đếm. Tình thân, tình yêu hay tình bạn thì cũng đều như vậy cả thôi. Ví dụ như tình thân, từ bé tôi luôn cảm thấy mẹ tôi nuôi tôi chỉ vì sau này tôi sẽ phải nuôi bà, mẹ tôi quản giáo tôi, đôn thúc tôi học tập chăm chỉ cũng là vì để làm thoả mãn tính sĩ diện của bà. Ví dụ như tình bạn, tôi cũng không chắc là muốn coi trọng quá tình bạn giữa tôi và Tếu Ảnh, Tếu Ảnh cũng vậy. Nói thẳng ra, có thể chúng tôi chỉ cần có một người bên cạnh cho bớt cô đơn. Ví dụ như tình yêu, yêu vẻ đẹp trai của một người là thoả mãn nhu cầu về sắc, yêu sự quan tâm của một người là vì cần được quan tâm. Những thứ này về cơ bản chẳng khác gì với việc bạn yêu tiền của một người. Thiếu cái gì thì sẽ đi tìm cái đó, tình yêu chẳng qua cũng là để xoá bớt nỗi cô đơn của cả hai và làm thoả mãn nhu cầu tình cảm của hai bên.
Nhưng những điều này chẳng ai muốn nói ra, chúng ta quen với việc luôn tô điểm cho mọi thứ tình cảm, luôn viết chúng thật đẹp. Nhưng trên thực tế, có đôi lúc, tình cảm cũng thực sự là một điều tốt đẹp.
Vì thế, tuy nhiều lần bắt gặp Trịnh Thường đi cùng những người con gái khác nhưng tôi chưa lần nào nói với Tếu Ảnh rằng Trịnh Thường lăng nhăng, vẫn đang cặp kè với những người con gái khác.
Hôm nay, nghe Tếu Ảnh nói những điều này tôi mới biết: Điều đáng sợ hơn sự lăng nhăng của người con trai chính là sự lạnh