XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Tác giả: Thần Hi

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134629

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/629 lượt.

u rồi.
"Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ." Chi Liễn ngẩng đầu muốn cự tuyệt, nhưng khi vừa tiếp xúc với ánh mắt màu xanh lạnh lẽo của anh, lại sợ hãi cắn môi, cúi đầu dùng sức lắc.
"Em nghĩ lại muốn gặp nguy hiểm?" Giọng điệu Byron là nhắc nhở.
Lão đại cũng thiệt là, không thấy cô gái nhỏ người ta đang sợ sao? Làm gì lại dùng cái loại giọng hù chết người đó.
"Chúng tôi đưa em trở về, mới vừa nãy anh trai cứu em không phải vậy sao? Cho nên chúng tôi không phải người xấu."
Không có cơ hội mở miệng cự tuyệt, Chi Liễn cứ như vậy bị nhét vào bên trong xe.
Hỏi địa chỉ của cô xong, xe liền chậm rãi chạy về phía trước.
Bên trong xe bởi vì có Chi Liễn mà bầu không khí bình thường tràn ngập quỷ dị.
Một bên liều mạng cúi đầu, trên đôi tay nắm chặt bản vẽ, cắn đôi môi, thân thể lo lắng phát run, một bên trầm mặc không nói, sắc mặt trở nên càng lạnh, cặp mắt nhìn thẳng về phía cô.
Byron không chịu nổi loại không khí này, không nhịn được mở miệng cùng Chi Liễn nói chuyện.
"Em gái, đến đây, đừng sợ, nói cho anh trai, em tên là gì?" Byron cợt nhã hỏi.
"Tôi. . . . . . Tôi tên là Hạ. . . . . . Chi Liễn." Chi Liễn nhỏ giọng nói, nếu như không phải là bên trong xe vô cùng an tĩnh, thanh âm của cô chỉ sợ nghe cũng không được.
"Em gái Chi Liễn, em có thể gọi anh là anh Byron, người đàn ông lạnh lùng này là Shabaka." Lời của Byron không làm cho Shabaka phản ứng quá lớn, chỉ thấy anh vẫn là mặt không sao cả nhìn ngoài cửa sổ.
"Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ." Chi Liễn nhỏ giọng nói xong, không biết mình đang nói những gì.
"Em nói cái gì? Lớn tiếng một chút anh nghe không rõ lắm." Byron nghiêng đầu đến gần cô.
"Tôi. . . . . . Tôi không. . . . . . em. . . . . ."
Byron cau mày, muốn nghe rõ ràng lời của cô ."Cái gì? Lớn giọng hơn một chút nữa?"
"Tôi . . . . . Không phải. . . . . . Không nhỏ. . . . . ." Chi Liễn dùng sức thở ra một hơi lại nói lại lần nữa.
"Thật xin lỗi, em nói. . . . . ."
"Nói chuyện lớn tiếng một chút!" Shabaka đột nhiên rống lớn, cặp mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Chi Liễn, đối với âm lượng nói chuyện của cô dường như hết sức bất mãn.
Kỳ thực anh cũng có đang nghe cô nói chuyện, thế nhưng âm lượng cười chết người, ai nghe được rõ ràng.
Nghe vậy, trong mắt Chi Liễn nổi lên nước mắt, cô dùng sức cắn chặt đôi môi.
Không nghĩ tới Shabaka sẽ lớn tiếng như vậy, Chi Liễn nguyên bản là không phải lớn gan, lần này lại bị nhỏ hơn rồi. Đầu cô cúi thấp giống như muốn rớt xuống, nói gì cũng chưa có dũng khí nâng lên.
"Ngẩng đầu lên, cho dù sợ nói chuyện với tôi, cũng phải nhìn mắt tôi. Lần này may mắn đụng phải tôi cứu cô, nếu là lần sau lại xảy ra, cô sẽ làm thế nào? Cúi đầu chỉ biết khóc thút thít? Vẫn lắc đầu vọng tưởng lại có người đến cứu cô? Đừng quá ngây thơ." Shabaka tàn khốc nói.
Một cô gái yếu đuối cần người bảo vệ như vậy thật là có can đảm, dám một mình ra ngoài. Chẳng lẽ cô không biết ở nước Ý này, một cô gái ra khỏi nhà một mình, là một chuyện nguy hiểm cỡ nào ư?
Người nhà của cô đâu? Tại sao để cô một mình ra ngoài như vậy? Nghĩ tới cô vừa mới nước mắt luống cuống cùng vẻ mặt yếu ớt tuyệt vọng kia, lòng của Shabaka lại không khỏi dâng lên một cỗ đau lòng cùng thương tiếc.
Anh thật hung dữ. . . . . . Chi Liễn không nhịn được run thân thể, chưa từng có người dữ dội với cô như vậy. . . . . .
Nhưng mà, tại sao lại cảm thấy có dòng nước ấm, vang vọng ở trong lòng cô, cảm giác như thế làm cô thấy thật xa lạ. . . . . .
Dường như anh quan tâm cô?
Vì để tránh cho mình lại bị anh lớn tiếng hù dọa, Chi Liễn dùng sức thở ra một hơi, nghe lời ngẩng đầu lên, cặp mắt vẫn không che dấu được sợ hãi của nội tâm, nhưng cô vẫn là dũng cảm nhìn Byron.
"Tôi. . . . . . Tôi đã hai mươi sáu tuổi rồi, không phải. . . . . . Không phải em gái." Thật vất vả, cô nỗ lực lớn tiếng đem câu nói nói ra rõ ràng lại đầy đủ.
Vừa nói xong, Chi Liễn len lén liếc Shabaka một cái, phát hiện trong mắt anh có lướt qua một chút hài lòng, nhất thời lòng của cô giống như bay lên. Đây là anh đang nói cô làm rất tốt sao?
"Hai. . . . . . Hai mươi sáu?" Vẻ mặt Byron kinh hãi giống như không cách nào tiếp nhận lời của cô.
Cô gái này hai mươi sáu? Kém anh bốn tuổi mà thôi, điều này sao có thể? Cô nhìn thế nào cũng giống như cùng tuổi với cô em gái hàng xóm ở nhà anh.
"Ừ." Chi Liễn cúi đầu khẽ nói. Mặc dù chiều cao của cô là 160 centimét, nhưng bởi vì quá gầy, lại có một khuôn mặt như đứa bé, vì vậy khiến cho người ta cảm giác cô rất nhỏ đi.
"Thật sự là như vậy?" Byron nhìn Shabaka, trên mặt mang vẻ thất bại.
Không nghĩ tới thật bị Shabaka nói trúng, cô không phải cô gái nhỏ. Mình duyệt vô số phụ nữ, không nghĩ tới lần này thế nhưng lại đoán sai.
Thật xấu hổ! Anh lại mới vừa gọi người ta là em gái, em gái. . . . . .
"Lần sau không được tự mình ra ngoài biết không?" Xe đến nơi, chậm rãi ngừng lại, Shabaka dùng giọng trầm thấp chững chạc hướng Chi Liễn dặn dò.
"Được. . . . . . Cám ơn." Mở cửa xe, cô nhỏ giọng trả lời. Đứng ở ngoài xe, cô khẽ ngẩng đầu lên nhìn h