Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Vợ Bị Bỏ

Cô Vợ Bị Bỏ

Tác giả: Trịnh Viện

Ngày cập nhật: 03:20 22/12/2015

Lượt xem: 134378

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/378 lượt.

i, lão Trương có tiếng là thích nói chuyện, nhưng chỉ cần gặp được cậu hai của nhà họ Hắc này thì nhất định sẽ giống như bị đá trúng cửa sắt vậy…
Nói nhiều sai nhiều, không nói, cũng thấy mình không đúng!
Lại nói, gần đây cậu A Tư còn bảo lão phải gắt gao theo sát cậu A Đường. Cậu A Tư lại còn cảnh cáo, lão phải canh phòng nghiêm ngặt kẻo cậu A Đường chạy trốn, cho nên gần đây số mệnh của lão trở nên thân thiết, như bị cột chặt ở cùng một chỗ với cậu A Đường…
Xem ra thì số tiền lương mười vạn khối của lão cũng rất khó kiếm đây!
Ài, số kiếp của lão thật khổ!
“Thương Nghênh Hi tiểu thư, cảm ở thành ý cùng sự nhiệt tình của cô, do tôi đã cố gắng thuyết phục, cuối cùng ông chủ của chúng tôi đã đồng ý bán bộ lễ phục áo cưới, hiện nay chúng tôi đã sắp xếp lại bộ lễ phục đó để sau đó giao cho quý khách. Sau khi nhận hàng, nếu như không có gì thắc mắc, trong vòng ba ngày mời quý khách tới cửa hàng thanh toán số tiền còn thừa. Cảm tạ quý khách hàng đã hân hạnh chiếu cố!
Cửa hàng áo cưới Victoria.”
Hắc Diệu Tư trừng mắt nhìn người thư ký mang đến đặt trên bàn làm việc của anh một hộp giấy lớn, phía trên là tấm thiếp tao nhã có ghi lời cảm ơn tinh tế.
Người đưa hàng tới giải thích, chủ cửa hàng ủy thác giao hàng, mang hộp giấy này đến đường Tín Nghĩa thuộc khu nhà trọ cao cấp. Do gia đình trên lầu đã chuyển đi nơi khác, không có người nhận hàng, nên viên quản lý quyết định giao lại cho Hắc tiên sinh xử lý.
Theo thời gian ghi trên tấm thiếp ghi lời cảm ơn kia, hiện đã qua hai ngày, hôm nay là ngày đến hạn.
Sắc mặt Hắc Diệu Tư âm trầm, anh trừng mắt nhìn hộp giấy.
Đến cả anh cũng nhất định không sao nghĩ ra được lý do mà Thương Nghênh Hi mua bộ lễ phục này để làm gì... cô dùng tiền bạc của anh mua bộ áo cưới để kết hôn với một người đàn ông khác!
Anh hoàn toàn không có ý định mở ra chiếc hộp giấy đựng thứ chết tiệt này!
Bởi vì bộ váy cưới ở trong hộp giấy kia, có khả năng làm cho anh phát điên... anh sợ mình không có khả năng để khống chế nổi bản thân mình, sẽ sai người đi tới chân trời góc biển bắt Thương Nghênh Hi về, sau đó ném cô đến một hòn đảo nhỏ không người giam cô ở đó cả đời!
Mà trên đảo chỉ có một người đàn ông, chính là anh, Hắc Diệu Tư!
"Một hòn đảo nhỏ không người, trái lại là một chủ ý không tồi..." Anh trừng mắt nhìn hộp giấy, lẩm bẩm.
Chết tiệt! Anh nhíu mày...
Mình bị trúng tà sao? !
"Này, A Tư, anh nhìn cái hộp giấy kia đã quá lâu rồi đấy." Hắc Diệu Đường không kiên nhẫn được nữa, đành nhắc nhở anh:"Rốt cuộc anh có định nghe em nói chuyện hay không đấy?"
Anh đi vào trong gian phòng làm việc này đã 30 phút, trước sau, ánh mắt của Hắc Diệu Tư dừng lại ở trên người anh không vượt quá năm giây.
"Cái gì..." Hắc Diệu Tư cau mày.
"Em nói, anh có thể bảo lão Trương không cần thiết phải phiền toái đi theo em nữa không? Nếu không em mà sử dụng hết tính nhẫn nại kia rồi, không loại trừ sẽ tìm người ám sát lão gia hỏa nhà anh đấy."
Hắc Diệu Tư biết, em trai của mình từ trước đến nay sẽ không tùy tiện nói ra điều gì.
"Lão Trương đã trêu chọc chú à?" Anh nheo mắt lại hỏi.
"Trái lại không hề có, chẳng qua lão làm phiền đến em." Hắc Diệu Đường vừa thu lại cặp chân dài, từ trên ghế sofa đứng dậy, đii đến trước hộp giấy.
"Có bản lĩnh, chú có thể mặc kệ lão ta đi." Mặt của Hắc Diệu Tư không chút thay đổi nói, dường như mê muội, anh đưa tay từ từ mở chiếc hộp giấy được đóng gói rất tinh xảo đẹp đẽ.
Hắc Diệu Đường chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Hắc Diệu Tư, mãi đến khi hộp giấy kia được mở ra... Trong nháy mắt ...
Đột nhiên thần sắc của Hắc Diệu Tư tràn ngập phức tạp, mọi cảm xúc ngạc nhiên, mừng rỡ, kích động, hối hận... hết lần này đến lần khác đan xen lẫn lộn trên khuôn mặt tuấn tú đầy kinh ngạc của anh.
Hắc Diệu Đường nheo mắt lại, đột nhiên hỏi: " Hộp áo cưới này là của người đẹp ở nhà trọ kia sao?" Nghe qua như chỉ là hỏi tùy tiện mà thôi.
"Chỉ có cô ấy mới xứng với bộ lễ phục này." Anh tràn đầy kích động, nói mà không cần nghĩ ngợi.
Anh đã từng đem nó đi bán đổ bán tháo, bởi vì căm hận cô đã ruồng bỏ hôn ước, khiến anh không chịu nổi. Nhưng chẳng những cô tìm được nó, lại còn tận tâm suy nghĩ tìm cách mua nó về.
Anh đã từng điều tra, chỉ có một lần duy nhất cô quẹt thẻ chi tiêu, đó là lần cô dùng để mua bộ lễ phục này. Cô đòi tiền của anh cũng chỉ vì muốn mua về một "quá khứ" thôi sao?
Hắc Diệu Tư nắm chặt quả đấm. Nghĩ đến phương thức mà bản thân mình đã tổn thương Nghênh Hi những ngày qua, đột nhiên anh có một nỗi sợ hãi, dường như anh sắp mất cô rồi...
"A Tư, chúng ta làm một giao dịch nhé, được không?" Hắc Diệu Đường ngỏ ý, thần sắc khác thường. Qủa thực anh không thể tin được, đây là lần đầu tiên, cái đồ gia hỏa âm trầm này cư nhiên đã quên việc đề phòng anh!
Hắc Diệu Tư lưỡng lự, giương mắt nhìn, từ chối cho ý kiến.
Suy nghĩ của anh, toàn tập trung vào việc làm thế nào để sửa chữa lại sai lầm kia của mình…
“Để cho em rời khỏi Đài Loan, em cam đoan sẽ tặng anh một món quà suốt đời không quên.” H