
Tác giả: An Tĩnh
Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015
Lượt xem: 134746
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/746 lượt.
ành công càng thêm như hạ bút thành văn, mà chấn động nhất cả nghiệp giới, là hai năm trước anh giúp một bệnh nhân toàn thân bị lửa thiêu thương 70%, tiến hành đổi da phẫu thuật, lúc ấy không có ai coi trọng anh, vì vậy phẫu thuật nguy hiểm quá cao, sơ ý một chút, bệnh nhân có thể ở trong quá trình biến chứng mà chết đi.
Nhưng anh không có, anh thành công, bệnh nhân rốt cuộc có thể dùng gương mặt người bình thường mà sinh hoạt hàng ngày mà không bị ảnh hưởng, vì vậy anh được đồng nghiệp trong nghề xưng là thần thủ.
Một bác sĩ chỉnh hình như vậy, sao cô lại không đi đánh cuộc một phen sao?
Huống chi Trần Hoa Nghiên cho là, Phương Lỗi không giống loại bác sĩ lòng dạ hiểm độc có tiền phải đi kiếm.
Anh còn sợ cô không chịu nổi mình sau chỉnh hình, thậm chí cố ý an bài phụ đạo tâm lý trước chỉnh hình phẫu thuật, bác sĩ đối với khách hàng để ý như vậy, hiện nay thật rất khó có được.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới thật ra thì Phương Lỗi làm nhiều như vậy, chẳng qua là muốn đđể co vất bỏ ý niệm kia đi.
“Phương… Phương Lỗi.” Ở dưới ánh mắt của anh, cô cứng rắn đổi lời nói.
Bởi vì anh nói không nghĩ ảnh hưởng tâm tình của cô, cho nên không thể gọi anh là bác sĩ, mà là trực tiếp kêu tên của anh, mà anh giống nhau sẽ không nữa xưng hô cô là Trần tiểu thư, mà là trực tiếp gọi tên tuổi cô.
“Hả?” cặp mắt Phương Lỗi sáng lóng lánh nhìn tới cô, chờ mong cô nói cho anh biết, cô quyết định không chỉnh hình nữa.
Anh cảm thấy tác dụng giáo dục hôm nay so với trước kia rung động hơn, tuyệt đối sẽ làm cô thay đổi ước nguyện ban đầu.
“Cám ơn anh, anh vì tôi làm nhiều như vậy.” Cô tự đáy lòng nói, “Tôi có thể làm phẫu thuật?”
Phương Lỗi cũng không nhớ đến cô sẽ ngoan cố như vậy, ngay cả rung động giáo dục như vậy cũng không để cho cô buông tha, thật sự là…
Phương Lỗi âm thầm khẽ cắn răng, không tin mình thật không cách nào làm cho cô thay đổi chủ ý.
Mà khi không hù được cô, anh nâng lên nụ cười cứng ngắc, “Không vội, chờ phụ đạo hoàn thành, tôi lại với cô xác định ngày.”
Anh khẳng định, không, anh vĩnh viễn cũng sẽ không giúp cô động đao đấy!
Cắn răng, anh quyết định cùng cô hao tổn lần nữa.
Dù sao hiện tại cũng không có ai dám giúp cô làm giải phẫu, anh cũng không sợ cô con vịt đã đun sôi có thể bay đi.
Bởi vì lý do công việc, trừ trở lại để ký hợp đồng rồi đi họp, Trần Hoa Nghiên cũng không cần đến công ty mỗi ngày, có chuyện lớn gì cũng sẽ do người đại diện của cô chị Phương gọi điện thoại nói cho cô biết.
Chị Phương không phải là người đại diện riêng của mỗi Trần Hoa Nghiên mà cô đồng thời còn có thêm mười người mẫu nữa, bình thường cũng không thường gọi điện thoại cho người mẫu.
Ngày hôm qua, sau khi rời khỏi phòng khám bệnh của Phương Lỗi, Trần Hoa Nghiên nhận được điện thoại của thư ký ông chủ, muốn cô hôm nay về công ty một chuyến, giám đốc muốn gặp.
Bình thường đều là chị Phương gọi cô về công ty gặp giám đốc, mà không phải thư ký. Sau khi cúp điện thoại, một cảm giác quái dị liền bao phủ Trần Hoa Nghiên, chỉ cảm thấy trở về công ty lần này nhất định không có chuyện gì tốt.
Vừa về tới công ty, cô đi tìm chị Phương trước, muốn hỏi một chút đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trong miệng những người khác biết được chị Phương ngày hôm qua cùng giám đốc tranh cãi một trận ầm ĩ, liền tức giận ngang nhiên rời đi, cũng không có trở lại công ty nữa.
Trần Hoa Nghiên lẳng lặng nghe ông chủ tức giận mắng Momo dẫn theo dạng phiền toái gì cho ông ta, thậm chí nguyền rủa Momo gặp xui xẻo, cho dù một câu cũng không chịu nổi lọt vào tai, cô cũng dùng biểu tình bình tĩnh mà đối mặt, nhưng lo lắng trong lòng lại càng lúc càng lớn.
Momo ký hợp đồng công việc, lại không thể đúng hạn tiến hành, duy nhất phương pháp chính là tìm người đi thay thế Momo hoàn thành công việc.
Có cơ hội công việc tới, nhưng Trần Hoa Nghiên tuyệt không cảm thấy vui mừng, bởi vì cô nghĩ, công việc Momo cùng cô có phạm vi chênh lệch rất lớn. Mấy năm gần đây mới phát triển một loại gọi là người mẫu minh tinh, phần lớn họ lấy thanh xuân cùng việc phơi bày cơ thể làm điểm bán, hội tụ hấp dẫn kẻ khác thậm chí còn chụp những hình ảnh hạ lưu, mà Momo chính là một người trong những minh tinh mà công ty nâng đỡ đó.
Trần Hoa Nghiên rất hi vọng mình đoán sai mục đích ông chủ gọi cô trở về hôm nay, nhưng mà thường thường chuyện cô càng không muốn xảy ra thì chắc chắn nó càng đến nhanh hơn.
Thời điểm, chuyện luôn thật đáng buồn đáng hận kia phát sinh, hơn nữa làm cho người tôi khó lòng phòng bị.
“Alice, Momo gần đây nhận công việc cho một quyển tạp chí…”
Ông chủ cẩn thận từng li từng tí nhìn nét mặt của cô một chút, thấy cô không có phản ứng gì, liền lấy dũng khí nói tiếp: “Bởi vì đối phương đòi tiền vi phạm hợp đồng quá cao, công ty chúng ta không trả được, biện pháp duy nhất chính là tìm một người mẫu khác đi thay thế Momo hoàn thành công việc, vốn là tôi cũng muốn tìm một người mẫu khác đi làm, nhưng mà tổng biên tập Phương vừa thấy đượ