80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Tác giả: Cổ Lăng

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 134852

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/852 lượt.

tại sao lại cưới nàng ? Anh mở miệng chưa từng nói dối trừ phi anh không trả lời, nếu không nhất định có thể tin. Nếu câu trả lời của anh làm mình đau lòng thất vọng thì bản thân cô nên làm thế nào?
Buông tha cho anh sao? No, tuyệt không thể!
Cô rốt cuộc nên làm gì đây? A…Thật khổ não a!






Buổi sáng chủ nhật nào đấy giữa tháng 10, tầng một trong thư phòng của Tang gia.
Văn Hạo ngồi sau cái bàn xem xét kỹ lưỡng bài thi tuần trước của Bối Bối mà Bối Bối ngồi yên ở trước bàn đọc sách say mê nhìn anh không chớp mắt.
“Văn Hạo thật rất đẹp trai! ” Bối Bối ngầm than thở.
Ngũ quan khôi ngô mê người, kính gọng vàng nhu hòa cùng vẻ mặt lạnh lùng, sở thích yêu sách càng làm cho anh thêm nho nhã ấm áp. Hơn nữa ánh mắt nhìn xa trông rộng làm người khác không dám khinh thường mà khi anh lộ ra thái độ nghiêm túc còn có một phần khí thế làm người khác run sợ.
Cô từng nghe Lô Uyên Tỉnh đề cập qua,nói Văn Hạo chỉ cần một bước ra khỏi nhà họ Tang lập tức bién thành một chiếc máy công việc lạnh lùng nghiêm khắc. Chỉ có ở trong nhà họ Tang , nhất là ở trước mặt cô thì anh mới là một người đàn ông tao nhã dịu dàng.
“Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích!” Văn HẠo không khỏi kêu khổ. “Bối Bối, hiện tại em đã trưởng thành không còn bé như trước nữa…”
“Nhưng e cũng là vợ của anh, anh quên rồi sao?” Bối Bối nhìn trộm sắc mặt Văn Hạo lúng túng bất an “Vợ không thể làm nũng với chồng sao?”
Cô dĩ nhiên biết tại sao anh lúng túng, hormone đàn ông trên người anh đang kích thích biến chuyển. Vì thân mật ngồi trên đùi anh nên cô có thể cảm nhận rất rõ ràng.
Đồng thời cô cũng cảm thấy rất vui mừng, ít nhất anh không phải không có tình cảm với cô, mà là có một nhân tố nào đó ngăn cản dục vọng của anh thôi.
Cô muốn tìm ra căn bệnh đó vì có thể đúng bệnh mà bốc thuốc.
“Bối Bối..”
Giọng Văn Hạo khàn khàn “Em..”
“Hả?”
Bối Bối không hiểu ngửa mặt nhìn anh, vẻ mặt non nớt hồn nhiên khuấy động lòng người, như thể đem một con cá ném cho một con mèo đói bụng ba ngày. Kích tình rốt cuộc chiến thắng lí trí.
Đầu óc trống rỗng, Văn Hạo không cầm lòng nổi cúi xuống chiếm lấy đôi môi đỏ mọng đang mấp máy. Anh tham lam hút lấy hơi thở ngọt ngào của cô, liều lĩnh ôm chặt cô.
Một tay vuốt mái tóc, một tay kia chui vào trong áo nàng xoa nắn
.
Đột nhiên, Văn Hạo kinh hãi thở gấp một tiếng đẩy Bối Bối ra xa. Hơi thở anh không ổn định nhìn cô chằm chằm.
“Trời ơi! Tôi đang làm gì thế này?” Anh không dám tin tự mình lẩm bẩm ngay sau đó đột nhiên đứng lên.
Bối Bối bị ngã không biết làm sao lặng nhìn bóng dáng cao lớn bỏ chạy.
“Chứng kiềm chế đây ư?”
Bối Bối nhìn về phía hộp cơm tiện lợi còn nguyên than thở chừng nửa giờ đồng hồ. Ông Lâm và Chu Gia Đình cất xong hộp tiện lợi liền bắt đầu nghiên cứu bộ mặt như khổ qua nhất từ trước đến nay .
“Thật là kỳ tích nha, người luôn vui vẻ trong nhóm chúng ta cũng có lúc thở dài.” Ông lâm tức cười ở bên ngoài cửa sổ dò xét một chút. “ Sắp đổi người rồi à?”
Chu Gia Đình cười nhạo một tiếng: “ Mình thấy sau là Hongkong, Macau sau là Đài Loan cũng muốn trở về Đại lục đó.”
Xem như không thấy lời giễu cợt của các bạn, Bối Bối lần lượt nhìn hai người bằng ánh mắt khó hiểu khá lâu rồi cô mới nhẹ nhàng mở miệng: “Các cậu hẹn hò cùng Thẩm Xương Hồng và Tề Thiếu Phân bao lâu rồi?”
Ông Lâm cảm thấy kỳ quái ngay sau đó như hiểu được mà cười nói: “ Mình và Thẩm Xương Hồng ở chung một chỗ cũng được ở gần một năm rồi. Thế nào, có phải cậu cũng đã thông suốt muốn tìm một nam sinh vui vẻ sao?”
“Mình và Tề Thiếu Vân hẹn hò chưa được một năm.” Chu Gia Đình cũng nói. “Làm gì? Lòng ngứa ngáy rồi sao?”
“Vậy các cậu khẳng định có thật lòng yêu đối phương như thế nào? Còn có..” Bối Bối trầm ngâm nói “ Các cậu tới trình độ nào rồi? A hoặc B hoặc C”
Ông Lâm hoài nghi mắt liếc Bối Bối “Cậu hỏi cái này làm gì?”
Bối Bối mở trừng hai mắt “ Rốt cuộc các cậu có nói hay không? Hỏi nhiều như vậy làm gì? Không nói thì thôi!”
“Được, được, nói thì nói.” Thấy Bối Bối hình như đang tức giận, Chu Gia Đình vội trấn an nói: “Chúng tớ đến B rồi nhưng không có ý định muốn đột phá đến C. Còn về hai bên có yêu thương lẫn nhau thật không thì..” Cô nghẹo đầu suy nghĩ một chút
.
“Chắc là vậy. Thật ra mình cũng không muốn nhiều như vậy, chẳng qua là cảm thấy hai người ở chung một chỗ thoải mái vừa lòng nhau. Nếu một ngày nào đó chán hoặc cảm thấy tìm được một người con trai tốt hơn anh ta. Có thể chúng mình sẽ chia tay.”
“Dù sao chúng mình vẫn còn trẻ là còn có cơ hội gặp được nhiều đối tượng hơn. Tội gì phải lo lắng nhiều như vậy.”
Bối Bối nhìn sang Ông Lâm, Ông Lâm nhún nhún vai.
“Mình cũng vậy, mình không muốn tồn tại trong lòng cái gánh nặng về kế hoạch trong tương lai. Nếu không dù ở bên cạnh bất kì ai cũng không cảm thấy tự nhiên, cứ thoải mái một chút. Tất cả cảm giác có thể so sánh rõ ràng hơn. Cho nên mình không cho rằng Thẩm Xương Hồng nhất định sẽ là một nửa tương lai mình. Nhìn kỹ một chút, c