XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Tác giả: Cổ Lăng

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 134882

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/882 lượt.

m ra ngoài cửa sổ, tiếp theo chạy vọt vào bên trong phòng tắm đem hai cái cuối cùng ném vào trong bồn cầu!
Bối Bối tức giận cặp mắt bốc hỏa trợn trừng nhìn vào trong gương. Cô khẽ rít: "Đáng chết Nhiều Hơn!"
Ở bầu trời Thái Bình Dương bay liệng, Văn Hạo bỗng chốc đưa tay ngoáy lỗ tai.
Lộ Uyên Tỉnh thuận miệng hỏi: "Thế nào?"
Văn Hạo hoang mang."Không biết, bất chợt thấy ngứa.”
Lộ Uyên Tỉnh suy nghĩ một chút, tiếp theo bật cười.
"Nhất định là Bối Bối đang mắng cậu, hơn nữa mắng rất lợi hại!"
Văn Hạo lo lắng liếc anh ta bằng một con mắt."Nhanh như vậy? Không thể nào?"
Lộ Uyên Tỉnh liếc xéo của anh."Muốn đánh cuộc không?"
"Định đánh cuộc?" Văn Hạo hơi giật mình lặp lại, ngay sau đó mạnh mẽ lắc đầu."Không...không nên!"
Lộ Uyên Tỉnh cười cười không lên tiếng.
Văn Hạo nhìn ngoài cửa sổ ngây ngẩn một hồi.
"A Tỉnh,mình muốn. . . . . . Sau khi đến nước Mĩ, cậu xem có thể đem hành trình rút ngắn được không?Nhanh một chút, ngủ thiếu một ít cũng không sao,cố gắng đem tất cả cuộc hẹn tập trung lại. Có lẽ. . . . . ."
"Anh trai à! " Lộ Uyên Tỉnh thở dài nói."Đã xếp lịch chặt chẽ lắm rồi, cũng phải phối hợp thời gian với người ta mới được đó!"
"Này ——" Văn Hạo than thở."Không cố gắng được thì để sau khi về nhà thì tính vậy!"
Lộ Uyên Tỉnh do dự một chút, rốt cuộc vẫn phải mở miệng: "Cũng rất khó nói. Văn Hạo, khó nhất là hai nhân vật vẫn đang suy nghĩ xem có gặp chúng ta hay không ?"
Văn hạo nhìn anh ta chốc lát, sau đó thở ra một hơi: "Tận lực đi, nếu quả thật không được. . . . . ." Anh lại than thở."Mình không thể làm gì khác hơn là lại nghe mắng vài lần vậy ."
Nhìn một đám sexy girl cool boy điên cuồng vặn vẹo trên sàn, Bối Bối không khỏi ngầm thấy kỳ lạ.Không ngờ lúc ở bên trong sân trường thì chững chạc đàng hoàng , các bạn học vào nề nếp .Sau khi ra khỏi trường thì cũng rất hăng say như vậy.
Cô nhìn bản thân mình thật đơn giản với áo len, quần jean. Đi cùng bọn họ thật sự là không phù hợp. Khó trách không ai . . . . . . Ách, cũng không phải là không ai á..., còn nhiều hơn rất đấy! Chỉ là bị cô cự tuyệt hết. Xem bọn hắn nhảy không sao.Nhưng thật muốn cùng bọn họ nhảy vậy thì đỡ chán được rồi.
Cô vẫn thích cùng Văn Hạo khiêu vũ hơn. Có lúc anh ấy có thể nhảy với phong cách ưu nhã mà lúc cần sống động bốc lửa thì anh cũng nhảy được xuất sắc dù chỉ một mình. Bất luận là điệu Tăng-gô, cát Luba, Waltz, hoàn toàn, nhảy đường phố hoặc lambada.Chỉ cần đứng ra, là anh có thể nhảy với kỹ thuật tinh xảo nhất khiến mọi người nín thở. Mặc kệ đi đến bất cứ phòng nhảy khiêu vũ nào, bọn họ luôn là cặp đôi được chú ý nhất.
Cái loại vũ hội này, căn bản là một đống người điên cuồng sao! Không biết có phải do cửa bệnh viện tâm thần khóa không chặt , khiến toàn bộ bệnh nhân bên trong bệnh viện thần kinh chạy tới đây ? Thật là không có tiêu chuẩn, vũ hội không có phong cách. Thật kém cỏi!
Cũng không biết họ đưa cô tới tham gia loại vũ hội này làm cái gì?
Bối Bối cố gắng tìm kiếm bóng dáng Ông Lâm và Chu Gia Đình trong cái sân đen xì. Tính nói với các cô một tiếng liền trở về nhà. Cô vốn đang cho rằng là mình học trường đủ nát rồi , mới tới xem có thuận mắt bạn học trai nào không. Không ngờ ra ngoài nhìn. . . . . . Ác! Quả thật không có nhân phẩm giống nhau!
Thôi. Lần sau chọn nơi nào tốt tốt một chút .Mặc kệ người khoe khoang hay không thì ít nhất cũng có cơ hội quan sát hành vi cử chỉ của bọn họ cùng nội dung nói chuyện. Như vậy có thể giúp cô tìm ra nhiều ý tưởng hơn .
"Này! Có thể đồng ý nhảy một điệu với tôi không?"
Tầm mắt còn đang mải nhìn trong sân, Bối Bối thuận miệng lên tiếng: "Không muốn."
"Được, vậy chúng ta cùng nói chuyện cũng được."
Bối Bối kinh ngạc quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy một người con trai vô lại đang ngồi bên cạnh cô. Theo bản năng cô xê dịch sang một chút, Bối Bối mới bắt đầu dò xét cẩn thận anh ta.
Điều đầu tiên cô chú ý tới anh ta chính là hàm răng trắng bóng. Anh ta đang cười một cách vui vẻ thoải mái.
Khiến người khác tỉnh táo hẳn. Hơn nữa anh ta cũng ăn mặc thoải mái như cô, áo len, quần jean. Ngũ quan ngay ngắn, mắt to mày rậm, mũi đang miệng rộng.
Vừa nhìn qua một cái có thể thấy là một người tương đối sáng sủa cho người ta cảm giác rất thoải mái.
Người con trai thoải mái để cho cô quan sát một lát rồi mới bướng bỉnh nháy nháy mắt"Như thế nào? Đạt tiêu chuẩn không ?"
Bối Bối nhún nhún vai."55 điểm."
Hắn ra vẻ bộ mặt buồn bã."Thật thảm mà !Lần đầu tiên tôi có phần trăm thấp như vậy!"
Cười nhạo một tiếng, Bối Bối khinh thường hừ ."Anh thật đáng cười. Ít nhất tôi cho anh ngươi 50 điểm trở lên."
"Vậy tiêu chuẩn đánh giá của em như thế nào?" Người con trai tò mò hỏi.
Chỉ có một, hơn nữa còn là max điểm! Bối Bối nghĩ tới đồng thời không nhịn được nhìn về phía trong sân.
"Anh là Đới Ngọc Bầy ở trường trung học J, có thể hỏi tên của em không?"
"Không thể." Bối Bối rất dứt khoát nói.
Đới Ngọc Bầy xem kỹ mà nhìn chằm chằm vào nàng."Em có bạn trai?"
"Không có." Dứt lời, Bối Bối đột nhiên xoay đ