Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Con Dâu Nhà Giàu

Con Dâu Nhà Giàu

Tác giả: Thập Tam Xuân

Ngày cập nhật: 04:39 22/12/2015

Lượt xem: 1342249

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2249 lượt.

, hoàn toàn có thể đi tìm người khác!
Triệu Hi Thành đột nhiên bước đên, một tay ôm ngang người Chu Thiến.
Chu Thiến hét lớn, quát:
- Buông ra, thả tôi xuống!
Hai tay đấm thùm thụp lên người anh
Triệu Hi Thành cả giận nói:
- Nếu cô còn kêu nữa tôi lập tức cùng cô! Cô cũng biết cô không cản được tôi rồi. Ai cũng không cản nổi tôi
Cơ bắp Triệu Hi Thành banh ra, hiểu nhiên anh đang cực lực khắc chế cơn giận của mình
Triệu Hi Thành không phải đang nói đùa, anh ta nói thật
Chu Thiến vốn luôn thức thời, lập tức im bặt
Cũng không biết anh mở cửa như thế nào, Triệu Hi Thành ôm cô ra khỏi phòng, trở về phòng ngủ rồi vứt cô lên giường lớn.
Trong phòng ngủ có ánh sáng nhu hòa, ánh mắt Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến chăm chú
Chu Thiến nhìn theo mắt Triệu Hi Thành, không xong rồi, áo ngủ chết tiệt này, lúc này làn váy cuốn lên lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn mà ngực vì mồ hôi mà dính chặt lại, lộ ra đường cong mê người…
Mắt Triệu Hi Thành hơi tối lại, khẽ nuốt nước bọt
Chu Thiến thầm kêu thảm, vội dùng chăn che kín người, cảnh giác nhìn Triệu Hi Thành.
Triệu Hi Thành hừ lạnh một tiếng, môi mím chặt, sau đó không nhìn Chu Thiến. Anh cởi áo, sau đó cởi quần, cuối cùng trên người chỉ còn lại có một cái quần lót
Chu Thiến khẩn trương nhìn Triệu Hi Thành, chăn cuốn càng chặt
Triệu Hi Thành nhìn cô, mắt lạnh như băng nói:
- Giờ tôi đi tắm, cô tốt nhất đừng rời khỏi đây! Mặc kệ cô nghĩ tôi thế nào cô cũng không thể thay đổi chuyện cô là đàn bà của tôi. Là đàn bà của Triệu Hi Thành thì phải ở bên cạnh tôi. Trừ phi…
Triệu Hi Thành đột nhiên đến gần Chu Thiến, hai mắt hung hăng nhìn cô chằm chằm, có ánh sáng sáng quắc:
- Trừ phi tôi ghét cô, nếu không đừng hòng rời xa tôi…
Chu Thiến bị khí thế của Triệu Hi Thành áp chế nói không nên lời, chỉ có thể ngây ngốc nhìn anh.
Triệu Hi Thành thẳng đứng dậy, nhìn xuống Chu Thiến, trong mắt đầy sự khinh thường và trào phúng, tựa như việc đối nghịch với Triệu Hi Thành là việc của kẻ không biết tự lượng sức!
Sau đó Triệu Hi Thành xoay người, đi vào phòng tắm.






Chu Thiến lập tức nhảy dựng lên, tìm trong phòng thay đồ một bộ quần áo rộng, cũng mặc kệ có thoải mái hay không, cô tự bọc kín mình lại
Sau đó, cô ngồi xuống bên giường, đầu óc bắt đầu suy nghĩ
Ta lập tức nhảy dựng lên, theo thay quần áo gian tìm được nhất kiện đại quần áo, cũng không quản hay không thoải mái, đem chính mình kín khỏa đứng lên
Cô nên làm gì bây giờ? Ở lại bên cạnh Triệu Hi Thành thật là chuyện nguy hiểm, có lẽ như Tiểu Mạt nói, cứ thế sớm muộn cũng bị anh ta ăn sạch. Nếu không, cầm 10 vạn chạy? Nhưng chưa làm việc đã cầm tiền lương của người ta có phải là rất vô đạo đức (chị thật là). Nhưng quan trọng là thân phận này thì cô có thể trốn đi đâu, dựa vào thế lực của Triệu Hi Thành thì tìm cô là việc đơn giản. Mà kết quả có phải sẽ càng khiến anh ta tức giận? Triệu Hi Thành là loại người bá đạo, muốn nắm trong tay mọi thứ, đến lúc đó anh ta sẽ đối xử với cô thế nào? Càng nghĩ, Chu Thiến không rét mà run
Vì sao Tống Thiệu Lâm còn chưa tỉnh lại? Đã qua một tuần từ lâu, chỉ cần cô ấy tỉnh lại, việc đổi cơ thể đã không có gì phiền não nữa rồi
Triệu Hi Thành ôm Chu Thiến càng chặt, cánh tay cô tiếp xúc với da thịt trần trụi của anh, cảm nhận được sự lạnh lẽo, trong nháy mắt, cảm giác đó trấn an sự nôn nóng trong lòng cô. Hơn nữa, Triệu Hi Thành cũng không có động tác gì khác, cô dần bình tĩnh lại.
Bên tai cô dần truyền đến tiếng hít thở nhè nhẹ của Triệu Hi Thành, cả người căng lên, mở to mắt
Cô nằm đó, đối diện với cửa sổ thủy tinh
Ngoài cửa sổ, ánh trăng như nước, lẳng lặng rải ánh sáng bàng bạc xuống mặt đất. Trời đêm đầy sao sáng lấp lánh, ánh sáng trong veo như ngọc, lại như đôi mắt tinh nghịch đang nhấp nháy…
Chu Thiến như bị thôi miên, xem nhẹ người bên cạnh, xem nhẹ cái tay trên lưng, cơ thể dần thả lỏng, mí mắt càng lúc càng nặng, dần dần nhắm mắt lại…
Trong lúc mông lung, dường như có người ở bên tai cô khẽ nói: “Sau này không cho em cười với người đàn ông nào khác… cho dù là Hi Tuấn cũng không được… nụ cười của em, chỉ có thể thuộc về anh…”
Chu Thiến mơ mơ màng màng nghĩ: là ai bá đạo vậy? Không cho cô cười? Thật đáng ghét……
Màn đêm lặng lẽ bao phủ, toàn bộ thế giới chỉ còn lại sự yên tĩnh vô cùng…
Ngày hôm sau, lúc tỉnh lại, Triệu Hi Thành bên cạnh chẳng biết đã đi đâu
Chu Thiến thay quần áo, tắm rửa nhanh rồi đi xuống lầu.
Trong phòng sẽ có người hầu thu dọn, từ khi ở biệt thự riêng cùng Triệu Hi Thành, Chu Thiến đã biết
Nói thật, cuộc sống làm hào môn phu nhân của Tống Thiệu Lâm thật sự quá nhàn nhã
Không cần lo lắng mưu sinh, không cần làm việc, chẳng lo chuyện nội trợ, chỉ cần hưởng thụ cuộc sống vật chất đủ đầy
Nhưng cuộc sống nhàn nhã này cũng không làm Tống Thiệu Lâm vui vẻ, đó là đạo lý gì
Mà Chu Thiến chỉ là khách qua đường, chung quy cô vẫn muốn trở về thế giới của mình. Mọi thứ ở