
Tác giả: Thập Tam Xuân
Ngày cập nhật: 04:39 22/12/2015
Lượt xem: 1342200
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2200 lượt.
u Thiến cười, nói:
- Anh nghĩ gì thế, em chỉ muốn biết bây giờ anh ấy sống thế nào thôi. Quá khứ là quá khứ, em không muốn nhắc lại nữa, anh đi với em đi, em ở bên nhìn thôi
Chuyện Chu Minh Xa tìm được con gái, những người quen hầu như đã biết, Kiều Tranh qua mẹ mà biết tin này. Tuy rằng cô vẫn là cô nhưng trong lòng Kiều Tranh cô chỉ là em gái của Chu Thiến mà thôi, bọn họ chẳng có chút liên quan nào cả.
Triệu Hi Thành yên lòng, Thiệu Lâm và Kiều Tranh từng có tình cảm sâu đậm anh biết, nếu không vì cô mất trí nhớ thì người thất bại thảm hại tuyệt đối chính là anh.
Hai người cùng đuổi theo Kiều Tranh.
Kiều Tranh mặc quần áo thoải mái, vừa nhìn đã biết là anh không định tham dự tiệc cưới, chỉ đến đưa quà mà thôi. Thấy bọn họ đuổi theo, Kiều Tranh dừng bước, nhìn bọn họ mỉm cười, sắc mặt rất thoải mái
Khi anh nhìn thấy Chu Thiến thì thoáng sửng sốt nhưng lập tức lại bình tĩnh trở lại.
Anh nói với Triệu Hi Thành:
- Tôi xem trên mạng thấy tin anh sắp kết hôn, vừa vặn phải về nước có chút chuyện nên đến đây xem sao
Triệu Hi Thành bắt tay chào hỏi:
- Cảm ơn quà tặng của anh
Kiều Tranh cười đầy ấm áp:
- Chỉ là chút lòng thành, thấy anh có thể tìm được người mình yêu, tôi mừng cho anh
Anh nhìn Chu Thiến rồi cười chào hỏi với cô.
Lúc này, ngoài đại sảnh khách sạn, một cô gái đang ngồi ở sô pha, nhìn thấy Kiều Tranh nói chuyện phiếm với hai người thì đi đến. Dáng người chuẩn, ngũ quan xinh xắn, khí chất cao ngạo, Chu Thiến biết đây là Thượng Quan Nhược Tuyết. Khi nhìn Kiều Tranh, vẻ cao ngạo trong mắt cô ấy lại trở thành sự dịu dàng, ấm áp.
- Kiều Tranh, gặp bạn chưa? Giọng nói cũng rất dịu dàng.
Nhìn thấy Triệu Hi Thành, Thượng Quan Nhược Tuyết mỉm cười, vươn tay nói:
- Triệu tiên sinh, chúc mừng anh!
Triệu Hi Thành nhìn hai người bọn họ thì đã hiểu, anh cười nói:
- Cũng chúc mừng hai người!
Mặt Thượng Quan Nhược Tuyết ửng hồng, cô liếc mắt nhìn Kiều Tranh một cái. Kiều Tranh cũng nhìn cô rất dịu dàng rồi nói với Triệu Hi Thành:
- Sau khi biết Thiệu Lâm qua đời, tôi mới hiểu ra, thực sự những gì giữa tôi và cô ấy đã sớm thành quá khứ, là tôi cố chấp không chịu buông tay mà thôi. Thiệu Lâm từng nói tôi nên biết quý trọng người trước mặt, giờ tôi cũng đã buông tay, bắt đầu cuộc sống mới của chính mình. Giờ thấy anh cũng vậy, tôi thực lòng thấy vui cho anh! Chắc hẳn đây cũng là điều Thiệu Lâm muốn thấy nhất!
Chu Thiến nhìn anh và Thượng Quan Nhược Tuyết rất ăn ý, ánh mắt nhìn nhau ngọt ngào, sự u buồn đã chẳng còn thì không khỏi vui mừng cho anh, cô tự trong lòng: Thiệu Lâm, nhìn thấy Kiều Tranh lại tìm được hạnh phúc, cô cũng vui đúng không?
Thượng Quan Nhược Tuyết nói:
- Kiều Tranh, chúng ta phải đi rồi, lát nữa còn đi gặp cha nữa.
Triệu Hi Thành hỏi:
- Vậy là chuyện vui của hai người cũng sắp rồi à?
Kiều Tranh gật đầu nói:
- Lần này tôi về nước cũng là để bàn chuyện hôn sự với gia đình cô ấy
Chu Thiến không nhịn được mà nói:
- Chúc mừng anh!
Kiều Tranh nhìn cô rồi cười nói:
- Cảm ơn!
Sau đó lại quay đầu nói với Triệu Hi Thành:
- Được rồi, tôi phải đi đây, lúc nào rảnh nói chuyện sau
Nói xong, cùng Thượng Quan Nhược Tuyết tay nắm tay rời đi.
Chu Thiến cười nhìn theo bóng bọn họ nói:
- Có thể nhìn thấy anh ấy được hạnh phúc thật tốt biết bao!
Triệu Hi Thành nhìn cô nói:
- Đúng vậy, thật tốt
Có thể hoàn toàn yên tâm!
Buổi tối, khách mời đều là bạn bè thân thiết
Triệu gia mở tiệc tối kiểu châu Âu ở khách sạn. Âm nhạc, sàn nhày, tiệc buffe. Mọi người vui vẻ thoải mái chơi đùa.
Đôi vợ chồng mới đương nhiên trở thành đối tượng trêu chọc chính, mọi người ra đủ các trò làm khó dễ bọn họ khiến không khí tràn ngập tiếng cười.
Sau khi kết thúc bữa tiệc, Triệu gia phái lái xe đưa người thân, bạn bè từ xa của Chu Thiến về khách sạn. Người nhà Triệu gia cũng mệt mỏi, tiễn khách xong thì trở về biệt thự.
Triệu Hi Thành và Chu Thiến cùng vào phòng tân hôn, phòng tân hôn vẫn là phòng lúc trước của Triệu Hi Thành nhưng Triệu phu nhân sớm đã tân trang lại căn phòng.
Giọng nói khàn khàn đầy sức lay động.
Đầu óc Chu Thiến choáng váng, hoàn toàn không thể tự hỏi, chỉ nhìn anh chăm chú
- Đừng nhìn anh thế, anh không nhịn được đâu. Anh cười khẽ.
Chu Thiến bỏng rát, vội vàng cúi đầu.
Triệu Hi Thành chậm rãi cởi áo khoác cho cô, trên người cô là bộ váy dạ hội màu xanh ngọc và áo khoác lông cáo. Anh cởi áo khoác của cô khiến bờ vai duyên dáng hiện rõ. Anh cúi đầu khẽ hôn lên làn da trắng nõn của cô, nụ hôn ấm áp khiến tim Chu Thiến tê dại.
Cô cảm thấy người dần nóng bừng lên.
Triệu Hi Thành chậm rãi hôn lên cổ cô, nhẹ nhàng mà hôn, hương thơm thản nhiên trên cơ thể cô khiến cảm xúc của anh tăng vọt, nụ hôn của anh dần trở nên mạnh mẽ, hơi thở nóng rực khiến cô khẽ run lên, kìm lòng không