
Tác giả: Ức Cẩm
Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015
Lượt xem: 1341489
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1489 lượt.
không biết gì hết, chính là thông qua mạng lưới buôn dưa lê bán dưa bở toàn trường, nàng đã được mọi người hoàn toàn công nhận, là bạn gái của Lăng Siêu.
Sự ‘trong sạch’ của nàng bị phá hủy, Tiêu Thỏ không hề giận dữ, mà phải gọi là… phẫn nộ.
THỎ TINH LÀ THẾ!
Đối với nỗi nhục bị lời đồn đại không có thật làm nàng bị mất đi ‘trong sạch’, Tiêu Thỏ thật sự phẫn nộ, cân nhắc một ngày trời nên làm thế nào để trả thù Lăng Siêu, chỉ tiếc học xong vẫn không nghĩ ra.
Tiêu Thỏ giận dữ, lại trên đường về không thèm để ý tới Lăng Siêu, nhằm hướng về nhà chạy ù một cái.
Chạy tới cổng chính, mới phát hiện buổi sáng đi học không mang chìa khóa, thế là nàng không vào nhà được.
Tiêu Thỏ đứng bần thần trong sân một lúc, cân nhắc xem có nên trèo tường vào không, liền thấy Lăng Siêu đã chậm rãi từ từ về tới.
“Bởi vì tớ là con gái…” Lúc Tiêu Thỏ nói ra những lời này, mặt hiện vẻ ôn nhu hiền thục, đúng vẻ một cô bé gái.
Lăng Siêu miệng khẽ nhếch, tựa hồ muốn nói cái gì lại không nói nên lời, nghĩ một lúc liền buông cặp sách bước qua người Tiêu Thỏ.
“Cậu trèo đi, tớ ở dưới đỡ cậu.” Tiêu Thỏ vừa nói vừa cúi xuống.
Lăng Siêu do dự một chút rồi trèo lên vai nàng.
“Cậu đừng có lộn xộn nhé.” Hắn lần đầu tiên trèo tường, không khỏi có chút hồi hộp, tiếng nói cũng lộ ra sự run rẩy.
Tiêu Thỏ miệng đáp ứng, nhưng người không tránh khỏi loạng choạng.
“Đừng động đậy!” Lăng Siêu quát.
“Biết rồi, cậu mau lên đi.” Tiêu Thỏ giục.
Lăng Siêu hừ một cái, cắn răng chống tay lên bờ tường múôn dùng sức kéo thân mình lên.
Bỗng nhiên dưới chân hắn đột ngột hẫng hụt một cái.
“AAAA!”
Hắn hét một tiếng, thân mình không thể giữ nổi thăng bằng.
Một tiếng bịch vang lên, cả hai đứa bé đều ngã trên mặt đất. Điểm khác biệt là Tiêu Thỏ ngồi dưới đất, trên mặt tràn đầy vẻ mãn nguyện khoái chí báo được thù. Còn Lăng Siêu là nằm nghiêng trên đất, hai tay ôm chặt cẳng chân, mặt hiện vẻ đau đớn không chịu nổi.
Đúng vậy, hắn bị gãy chân. (Đọc đoạn này ghét Tiêu Thỏ ghê >.<)
Sau đó người lớn trở về, vội vã đem Lăng Siêu tới bệnh viện gần đó. Chụp X quang xong, bác sĩ tuyên bố chân trái của Lăng Siêu có một vết nứt nhỏ trên xương, phải bó bột nửa tháng.
Lần này, Tiêu Thỏ biết mình gây họa lớn, liền chạy qua định lấy lòng xin lỗi hắn, nhưng bị Lăng Siêu hung hăng liếc một cái dọa nạt.
Lăng Siêu giận dữ cũng đúng thôi, tuần sau hắn phải đại diện trường đi tham gia một cuộc thi Toán học rất quan trọng, hiện giờ nằm viện bó bột cứng ngắc, làm sao kêu bài thi bay tới cho hắn làm được.
Có điều Lăng Siêu giận gì thì giận, khi mẹ hắn hỏi làm sao bị thương ra nỗi này, hắn không hề khai ra Tiêu Thỏ, hành động trượng nghĩa rộng lượng đó càng góp phần khiến lương tâm Tiêu Thỏ thêm cắn rứt. Nhất thời nàng thấy hành vi báo thù một cách ngây ngô của mình thật quá đỗi độc ác vô ích.
Sau khi hắn về nhà, để bồi thường cho Lăng Siêu, Tiêu Thỏ liền chủ động yêu cầu mỗi ngày giúp hắn chống nạng đi học.
Đám người lớn thật cao hứng, đều nói Tiêu Thỏ đã lớn, tuy nhỏ người nhưng đã biết chiếu cố em nuôi. Kỳ thật chỉ có Tiêu Thỏ trong lòng thầm hiểu, nàng thật ra là muốn chuộc lỗi với hắn.
Chuyện Tiêu Thỏ mỗi ngày đều đỡ Lăng Siêu đi học, sau đó nhờ mạng lưới buôn dưa bán táo ở trường truyền tai nhau, mọi người càng thêm kiên định không nghi ngờ gì việc Tiêu Thỏ chính là bạn gái của Lăng Siêu, mấy cô bé học trò có ý với Lăng Siêu rốt cuộc không còn dám lấy cớ tới chỗ hắn hỏi bài Toán nữa. Cứ như vậy tai của Lăng Siêu cũng được yên tĩnh thảnh thơi hơn rất nhiều.
Tới hôm kỳ thi Toán học trên phố được tổ chức, vì đường quá xa, Lăng Siêu chân bó bột không thể tới dự.Tiêu Thỏ ăn năn không thôi, nghĩ chán chê, cuối cùng quyết định tự mang bảo bối trân quý là tiểu Lục tới tặng Lăng Siêu để lấy lòng.
Lăng Siêu cầm cái bể cá chứa con rùa lông xanh lè, mắt hiện lên một tia chán ghét. Hắn thực sự ghét động vật, đặc biệt là cái loại con thú ướt nhẹp cả người lông lá xanh lè này.
Có điều nhìn thấy ánh mắt đầy mong chờ của Tiêu Thỏ, hắn cũng vẫn đem tiểu Lục mang về nuôi.
“Trước tiên cứ nói là tạm ổn, nó chết tớ không chịu trách nhiệm!”
“Được rồi…” Tiêu Thỏ nhìn con rùa nhỏ, có chút không đành lòng, lại bổ sung một câu. “Cậu thông minh như thế, nhất định nuôi nó không chết đâu.”
Lăng Siêu khóe miệng giật giật không nói gì.
Mãi về sau, chú rùa con quả thật không chết yểu, vẫn yên yên ổn ổn đợi Tiểu Thỏ gả về nhà. Đương nhiên, đó là chuyện sau này. (Cute quá đi ^_^)
Trường của bọn hắn, tiểu học và sơ trung[6'> cứ thế học chung, đợi tới khi Lăng Siêu thuận lợi lên lớp Bảy[7'>, Tiêu Thỏ cũng rốt cuộc lên lớp Sáu.
Lớp Sáu rồi, rất nhiều việc trong thời gian qua bất giác có nhiều thay đổi, nhất là cơ thể thiếu nữ các nàng. Lần đầu tiên Tiêu Thỏ thấy tháng, chính là ở một buổi chiều học xong của lớp Sáu.
Khi đó, ở trường đã học qua mấy tiết về sinh lý vệ sinh cơ thể người, Tiêu Thỏ ít nhiều cũng biết cơ thể mình đã xảy ra cái gì. Có điều nàng