
Tác giả: Luyện Nghê Thái
Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015
Lượt xem: 134783
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/783 lượt.
tại sao lại không xử lý đánh bóng, chỗ cửa ấy trống trơn, đến hơi nước còn không bám được.
Làm thế nào đây? Tắm và đi nhà vệ sinh, trợn mắt nhìn nhau sao?
Ôi, không biết xấu hổ sao chứ!
Hừ, đến gạch sứ cũng rất có tình thú nha, ừ thì chúng được sắp xếp rất ngay hàng thẳng lối, nhưng mà có một số chỗ lại sạch sẽ, sáng bóng quá mức, tự hồ có thể soi được bóng người. Tóm lại, rất thuận tiện cho việc nhìn trộm.
Tình thú, tình thú, phòng tắm không đen không trắng, không hắc cũng chả phải bạch, mà là màu đỏ, xen với màu vàng quất, mỗi lẫn vào đây tắm rửa, Lý Túc cảm thấy rất bực bội, cả người như thêu đốt.
Bên trong không có bồn tắm, nhưng lại có cái so với bồn tắm càng thú vị hơn.
Chiếc ghế gỗ dựa vào tường, trên tường còn có hai vòng gỗ, Lý Túc đến giờ vẫn cò mơ hồ về công dụng của chiếc ghế và hai vòng gỗ này? Để ngồi tắm, hay để thuận tiện trong sinh hoạt vợ chồng?
Nhưng giờ phút mà anh bế Nguỵ Mễ Miễn vào phòng nhìn thấy chiếc ghế và hai vòng gỗ, trong đầu anh đột nhiên hiểu ra công dụng của chúng, đã hiểu!
Nguỵ Mễ Miễn cứng người ngồi trên ghế.
Lý Túc toàn thân đã không còn vải che thân, nhưng anh vẫn không hề động đến một mảnh vải nào trên người Nguỵ Mễ Miễn cả, ngay cả, ngay cả quần lót cũng không chạm tới.
Anh điều chỉnh cho nước vừa đủ ấm, thử mấy lần, cuối cùng cũng hài lòng, sau đó đi vòng ra phía sau của Nguỵ Mễ Miễn, cẩn thận làm ướt tóc cô, nhẹ nhàng thoa dầu gội đầu cho Nguỵ Mễ Miễn, bắt đầu gội đầu cho cô.
“Em, em… tự mình làm…” Nguỵ Mễ Miễn run rẩy lên tiếng.
Cô ngước nhìn vào trong gương, gặp được nét mặt cưng chiều của Lý Túc, miệng hơi hé ra, lộ ra mấy chiếc răng trắng bóng.
Lưng cô dán hẳn vào người trần như nhộng của Lý Túc.
Đột nhiên, một cái gì đấy cứng rắn nóng bỏng, ở sau lưng cô trượt trượt, cọ cọ, cử động.
Mặc dù Ngụy Mễ Miễ đơn thuần, nhưng dạo này, ở cùng với người nào đấy, đầu óc về phương diện này cũng mở ra hẳn, thân thể Lý Túc trần truồng như thế, sao cô lại không ý thúc được, cái đang đâm trên lưng cô, cái khiến cô chảy mồ hôi lạnh tột cùng là gì kia chứ.
Màu đỏ lan từ tai đến mặt cô, khiến nó phút chốc đã đỏ bừng lên.
Lý Túc đem một thân cao thấp vân vê nhào nận đưa cô ra ngoài, anh cũng không đứng phía sau cô, mà lại chuyển đến đứng trước mặt cô, để thân người mềm nhũn của cô tựa hẳn vào tường, ít nhất cũng không làm cô bị trượt từ trên ghế xuống đất.
Anh ở trước người Ngụy Mễ Miễn, mở rộng chân quỳ xuống, sau đó tách chân cô ra, vừa móc một bên hông anh, một tay nâng chân của Ngụy Mễ Miễn, bắt đầu cọ rưa cho từng ngón chân của cô, rất kỹ lưỡng, đến đầu ngón chân cũng không bỏ qua.
Từ lúc sinh ra đến nay, Nguỵ Mễ Miễn chưa bao giờ được phục vụ như vậy, quả thực, lòng tràn đầy sợ hãi.
Lý Túc ấn ấn khiến cô hết sức thoải mái, cô căn bản không nhịn được rên rỉ, thở dốc thoả mãn, tiếng rên cứ phiêu đãng trong căn phòng tắm hết sức mập mờ này. “Ừ a a.”, “Không được, nhẹ một chút.”, quả thật không chỉ là mập mờ.
Cái này có gọi là tắm không, tắm mồ hôi, đỏ mặt nóng tai.
Cô thực sự không dám ngước lên nhìn mặt Lý Túc, người đàn ông này đang ngồi cạnh cô, đưa chân ra, thứ giữa hai chân của anh ta vô cùng chói mắt, cô chỉ sợ, chỉ cần cô sơ ý một chút là phải đi rửa mắt rồi.
Nét mặt Lý Túc không có biểu hiện gì không ổn cả, bàn tay lại càng ổn hơn, nếu không phải thứ bên dưới phản ứng quá rõ ràng, người khác cũng sẽ nghĩ anh là thật tâm không làm loạn.
Một thân Nguỵ Mễ Miễn toàn bọt là bọt, cả người như một con thỏ xù lông.
Lý Túc cọ rửa sạch sẽ cho cô, sau đó lấy sữa tắm hương mạt dược đánh cho lên bọt, rồi lại đưa cái bọt ấy cho cô.
“Tới em!” Hai chữ kia, giọng trầm thấp, khan khan, vô cùng hấp dẫn.
Nguỵ Mễ Miễn muốn khóc rồi.
Lý Túc đứng dậy, cương trực đứng thẳng, cũng không cho Nguỵ Mễ Miễn trèo lên ghế, cao thấp chênh lệch như thế, Nguỵ Mễ Miễn cũng chỉ còn cách phồng mang trợn mắt mà thôi, thắt lưng Lý Túc hẹp như vậy, nó đẹp mắt đến nỗi Nguỵ Mễ Miễn phải nuốt nứoc miếng ganh tị, thèm thuồng, tay cô run run, dùng bọt biển cọ xát hai cái một cách cẩn thận.
Lý Túc cũng không hề thúc giục cô.
Nguỵ Mễ Miễn đánh bạo, cọ xát thêm một tí, hai cái nữa.
Lý Túc đanh mặt, chỉ khép mắt nhìn cô.
Đánh chết thì Nguỵ Mễ Miễn cũng không chịu ngẩn đầu lên nhìn Lý Túc, nên dù sắc mặt anh có thế nào, cô cũng không biết, đướng nhiên cũng chẳng có áp lực.
Cô trái một cái, phải một cái, sờ sờ khắp nơi, còn đi vòng ra sau lưng, len lén nhéo nhéo cái mông thịt của anh một cái, cổ tay thì cứ dính vào cái xương hông, cảm giác được các cơ bắp đang căng cứng của anh.
“Trước mắt anh muốn tắm một cái.” Lý Túc nghiến răng phân phó.
Chuyện này rất công bằng, cho dù cách lớp quần áo, Lý Túc cũng là quỳ xuống, lau đôi gò tư mật của cô một cái rất cẩn thận nha, một lần rồi lại một lần. Ở nơi này của cô, Lý Túc lau đặc biệt mất thời gian, tắm cho cô cực kì sạch sẽ.
Nguỵ Mễ Miễn bị khi dễ, nghe mà muốn mềm cả người, đến tiếng khóc than cũng trà