XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Tác giả: Hạ Vũ

Ngày cập nhật: 03:30 22/12/2015

Lượt xem: 134649

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/649 lượt.

bước chân bên ngoài giàn hoa, cô tưởng là khách đi ngang qua nên không để ý. Ai mà biết tiếng bước chân kia đột nhiên dừng lại, tiếng nói chuyện vang lên.
Giàn hoa thật sự thấp, hơn nữa còn có những cây con rủ xuống, rậm rạp bao trùm không gian nhỏ hẹp, vô cùng bí mật, nên người bên ngoài rất khó phát hiện đằng sau còn có người, bởi vậy nói chuyện không cảnh giác chút nào.
Trong đó một âm thanh thật xa lạ của người đàn ông, ngữ điệu có chút xa lạ, có vẻ đã sống ở nước ngoài rất lâu, hắn nói: “Gần đây tình hình không được an toàn, giá cổ phiếu của vài công ty bị giảm, có nhà bị viện tư pháp mời đi hỗ trợ điều tra, có ngôi sao nữ….Tình hình hiện tại như vậy, cậu có dự tính gì không?”
Nghe lén người ta nói chuyện không có gì hay ho, Niên Nhược Nhược đang chuẩn bị đi ra ngoài thì nghe đến một âm thanh khác, đột nhiên đứng lại.
“Không có.” Trả lời cực kỳ ngắn gọn, so với người người đàn ông vừa rồi thì âm thanh hiện tại này lại rất quen thuộc.
Là…… Quan Chi Nghiên? Niên Nhược Nhược ngẩn ra, nghe thấy người đàn ông kia kêu tên tiếng Anh của Quan Chi Nghiên, lại nói: “Tôi phải nhắc nhở cậu, Lorry, anh họ hành động rất nhanh, để loại bỏ mọi trở ngại tuyệt đối sẽ không giữ lại tình cảm, không chừng bước tiếp theo chính là nhắm đến ba anh em các cậu, chẳng lẽ cậu không lo lắng……”
“Không có gì phải lo lắng, hắn muốn như thế nào thì tùy hắn.”
“Sự tình sẽ không đơn giản như vậy, hiện tại không chỉ có 『 cây sồi 』đã bị hắn khống chế, ngay cả trong hội đồng quản trị ở 『 lệ phong 』, cổ phần của hắn so với ba người còn nhiều hơn 15%, quả là cái gai trong mắt.”
Quan Chi Nghiên cười nhạt, “Không ai lại ngại chuyện có nhiều quyền hạn và lợi ích, huống chi là hắn…… Bất quá, cho dù có làm nhiều hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ sẽ là vì hắn nhân làm giá y, bạch bận một hồi thôi.”
“Nói vậy có ý gì?”
“Người mà Lão thái gia nhìn trúng, không phải là hắn.”
“Đó là ai?”
“A Kì.”
“A Kì?”
“Ừ, người thừa kế tương lai của Quan gia, chắc chắn là A Kì.”
“Nếu vậy, Lorry, có biện pháp nào để ngăn chặn chưa?”
“Bây giờ không cần, phe cánh của hắn chưa gây gì bất lợi, hơn nữa, phẫn trư ăn con hổ này là chiêu thứ nhất, chiêu này học được chứ thật ra cũng không khả dụng.”
Nghe vậy, kia cười ra tiếng, “Đúng vậy, nghe nói cuộc thi sát hạch vừa rồi, nó lại đứng cuối.”
“Đừng có coi thường nó. Nó hiểu trong cái nhà này, chỉ có bản thân mới có thể bảo vệ được chính mình .”
“Ngươi không phải cũng giống như vậy?” Quan Chi Nghiên không trả lời, ngầm thừa nhận. Sau đó, người đàn ông kia vừa cười vừa hỏi: “Vậy, vừa rồi ngươi chúc mừng là thật tâm hay là giả ý?”
“Đương nhiên là thật.”
“Why? Em dâu của cậu, chị dâu của tôi, không phải bạn gái trước của cậu sao? Người ta kết hôn, cậu hẳn là phải đau lòng mới đúng.”
“Đã là bạn gái cũ, bây giờ không liên quan nữa.”
“Cậu đối với người yêu cũ đúng là vô tình.”
“Không nói nữa, đi thôi, có thể bác lại đang tìm cậu.” Tạm dừng một chút, lại dặn dò: “Nhớ kỹ lời của tôi, không cần làm gì cả, xem náo nhiệt là tốt rồi.”
“Biết rồi.”
Sau khi người đàn ông nói giọng lạ lùng kia rời đi, Quan Chi Nghiên cũng không đi ngay, ngược lại nhàn nhã ấy ra một điếu thuốc và bật lửa trong túi áo, đứng đó châm lửa, nhả khói thuốc ra.
Niên Nhược Nhược trong lòng chỉ mong Quan Dạ Kì mau trở lại, liền nín thở, mắt xuyên qua khe hở đằng kia để nhìn trộm, căng thẳng nhìn hành động của Quan Chi Nghiên.
Ai mà biết hắn hút hết một điếu thuốc, lại lấy thêm một điếu, đang hút được một nửa thì đột nhiên đốt ngón tay cứng lại, dập tắt điếu thuốc, mắt sắc bén nhìn đến chỗ cô, âm thanh âm vừa trầm vừa lạnh lùng, chỉ nói hai chữ: “Đi ra!”
Niên Nhược Nhược bị hoảng sợ như bị sét đánh, cắn răng một cái, toàn thân cứng ngắc đi ra ngoài.
Vì là tiệc cưới, các thiếu gia và tiểu thư đều mặc lễ phục, Quan gia đã mời một nhà thiết kế nổi tiếng ở Pháp đến làm lễ phục, má Quế cũng tìm cho nàng một bộ lễ phục thời học sinh của tiểu thư Quan Chi Quất.
So với trang phục lúc đầu để hở phần lớn lưng của Quan Chi Quất, thì sau khi được chỉnh sửa, khoảng hở này đã dùng vải chiffon màu ngọc trai che phủ, chỉ hơi để lộ chút vai. Bộ quần náo này cũng xem như có chút kín đáo.
Cô hơi cúi thấp thân mình, hai tay chống trên mặt đất, lúng túng bò ra ngoài, lộ ra một mảng da trước ngực trắng như tuyết, cho dù ở không tính ánh đèn rất sáng trên con đường nhỏ, cũng có thể nhìn thấy những đường cong mềm mại, váy dài tới đầu gối, một đôi chân trắng nõn cân xứng, đùi nhỏ nhắn và xinh đẹp, đang lảng tránh ánh mắt sắc bén của người đàn ông.
“Cô làm gì ở đây?” Quan Chi Nghiên búng tàn thuốc, mắt trừng nàng.
Cô từ dưới đất đứng lên, xoa xoa bàn tay nhỏ bé, không tình nguyện đứng trước mặt Quan Chi Nghiên, ánh mắt trốn tránh, không dám nhìn người đàn ông trước mặt, “Tôi đang đợi Kì thiếu gia.”
Hắn nheo mắt, “Hẹn hò sao?”
“Không phải, hắn đi lấy đồ ăn……” Cô giải thích, đôi bàn tay nắm chặt để phía sau, hơi cúi đầu, lộ ra cái cổ trắng ngần, mắt cúi nhìn đôi giày của mình, trong lòng như có