
Tác giả: Hạ Vũ
Ngày cập nhật: 03:30 22/12/2015
Lượt xem: 134631
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/631 lượt.
hoa lan xinh đẹp vô ngần; tiếp theo cây Nho thì đặt bên cạnh bàn đá cùng ghế đá mục đích để tiếp khách, đặt ở bàn nước sơn màu hồng là màu xanh của chung trà còn đang bốc khói nghi ngút.
Chim hót chiêm chiếp, lão thái gia chính là lấy bộ dáng cho chim ăn nắm chiếc bát màu đen cho thức ăn vào trong cái lồng kim cương nhốt chim anh vũ, hai gã hạ nhân giữ vững hơi thở tập trung tinh thần đứng ở dưới hành lang, lo sợ tiếng hít thở quá lớn có thể quấy rầy đến sự thanh cao của lão gia.
“Lão gia.” Lô quản gia cung kính từ bên ngoài tiến vào.
“Đã trở lại rồi à?” Lão thái gia đưa cái bát cho chim ăn đang cầm trên tay cho hạ nhân.
“Dạ phải.”
“Cái đồ ranh con kia hiện nay nó làm loạn đến mức như thế nào rồi?”
“Cùng với sự tiên đoán của ngài cũng không có khác biệt lắm, buổi sáng hôm nay’Gia Tượng’ triệu tập họp cổ đông, lần này xem ra Đường thiếu gia là muốn dồn ‘Gia Tượng’ tình thế bắt buộc, hơn nữa trong tay cũng nắm 32% cổ phần công ty, hơn lão gia 3% mười còn chiếm đa số, hẳn là xem như cổ đông lớn nhất ; Mặt khác còn có ba vị cổ đông khác có cổ phần tổng cộng chiếm 38%.” Lô quản gia kỹ càng tỉ mỉ bẩm báo tình thế phát triển, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt khó hiểu: “Có điều là, kết quả cuộc họp quả thật vượt ra ngoài dự kiến của mọi người nhiều lắm.”
“Ừ, tiếp tục nói đi.” Lão thái gia lững thững đi đến ghế đá ngồi xuống, nâng chung trà lên bát.
“Kỳ lạ ở chỗ là ba vị cổ đông kia ra mắt một lần cũng không có, chỉ ủy thác cho luật sư đại diện tham dự, càng kỳ lạ là bọn họ lấy danh nghĩa có cổ phần trong công ty, lại công bố toàn bộ cổ phần đều chuyển nhượng cho Nghiên thiếu gia.”
“Ha ha, như thế có ý tứ.” Lão thái gia uống một ngụm trà, ý bảo Lô quản gia cũng ngồi xuống, mạch máu nổi lên tang thương nhưng trên mặt lại lộ ra hứng thú mười phần.
“Tin tức truyền ra, mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, Nghiên thiếu gia không duy trì chống đỡ cho Nhị lão gia, ngược lại còn ra sức đi gạt ba vị cổ đông khác thu mua lại cổ phần của công ty, rốt cuộc là có mục đích gì?”
“Chuyện này đơn giản mà, A Nghiên muốn thắng Chi Đường, sẽ thắng được một cách đường hoàng đẹp mắt, nó sẽ không mượn dùng đến nhân lực của Quan gia, Chi Đường lớn tiếng hù doạ người, nó lại không nghĩ họa không đến trước mắt mà chậm rãi đến từ phía sau, cuối cùng sẽ ung dung mưu tính kế hay.”
“Dạ phải, ngài phân tích thật sự sâu sắc.”
“Như vậy chủ tịch mới của ‘Gia Tượng’, từ hôm nay trở đi chính là A Nghiên……” Có thể trong thời gian ngắn ngủi ba ngày kia thu phục được ba vị cổ đông nọ, làm cho bọn họ chuyển nhượng cổ phần công ty, người bình thường làm sao có thể làm ra sự tình như vậy?
Không ai biết hắn sử dụng a thủ đoạn gì, ba vị cổ đông kia không giàu có thì cũng phú quý, lúc trước cùng Quan gia hợp tác thành lập ‘Gia Tượng’, cho đến ngày hôm nay đã trải qua hơn mười năm, đối với công ty cảm tình thâm hậu, hơn nữa nhiều năm qua dựa vào ‘Gia Tượng’ buôn bán lời rất nhiều, rất nhiều tiền, ai mà chịu đem cái cây hái ra tiền này đưa qua tay người khác chứ? Hơn nữa nếu là thu mua, phải nên vận dụng nhiều người tâm huyết đi thay phiên nhau mà thuyết phục họ, lại phải tiêu phì ngân phiếu với con số vô cùng lớn mới có thể hi vọng thành công?
Nhưng Quan Chi Nghiên liền làm được, nhưng là tài năng ở chỗ có thể trong vòng bốn mươi tám giờ bên trong gom góp được tài chính khổng lồ như vậy, hành động này liền đủ để làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Lần này Quan Chi Đường dẫn đầu công ty làm ra một cuộc đấu tranh nội bộ, lão thái gia áp chế không tin cá nhân hắn lại không đi tìm ba vị cổ đông kia mời rượu để giao thiệp, nhưng mấy vị này lại hành động nhất trí duy trì cho xong việc trước đây không hề làm việc chung với Quan Chi Nghiên, thật sự là làm cho người khác kinh ngạc không thôi.
“Tiểu tử này quả nhiên là thâm sâu, thiếu chút nữa ngay cả ta đây thức không người nào tỉnh bằng chính là lão nhân gia ta đều đã bị lừa gạt.” Lão thái gia trên mặt biểu cảm thật là sung sướng, cười nói: “Lão Nhị kia bên trong có vài đứa con, xem ra cũng chỉ có đứa trẻ là không thể khinh thường, còn mấy đứa khác…… Ai, không cần đề cập tới cũng được.”
“Đúng vậy, lão gia, vị Nghiên thiếu gia này của chúng ta thật sự nhất định là nhân tài bày mưu nghĩ kế, suy nghĩ lại tinh tế kính đáo không giống các vị thiếu gia khác.”
“Không có cách nào khác a! Ai kêu bọn chúng đều sinh ra trong nhà phú quý này làm gì? Nhất định phải tranh giành, phải cướp đoạt, phải có mưu kế cùng hết sức tính toán thì mới có đủ bản lĩnh bảo vệ gia nghiệp tổ tiên để lại. Bên ngoài mọi người nói ‘ không ai giàu ba họ ‘ câu này vô nghĩa, cũng nghĩ xem Quan gia là trò cười, ta là già đi, không bao giờ có thể tiếp tục gánh vác được nữa, tương lai Quan gia thế nào, còn không phải phụ thuộc vào bọn họ.”
“Nhị lão gia bên kia bị chèn ép lâu lắm rồi, thật vất vả mới đảo ngược được tình thế, khẳng định sẽ thừa thắng xông lên, ngài chẳng lẽ không lo lắng Nghiên thiếu gia cậu ấy……” Sẽ đem Quan gia khuấy động đến long trời lở đất sao? Ngay cả người trung thành và tận tâm nhưng Lô