Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Tác giả: Hạ Vũ

Ngày cập nhật: 03:30 22/12/2015

Lượt xem: 134628

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/628 lượt.

quản gia không khỏi dâng lên một trận lo lắng.
“Không cần lo lắng, hắn không phải còn có nhược điểm ở Quan gia sao? Huống chi đúa nhỏ kia cũng không phải là người không có chừng mực.” Đứa bé gái mồ côi tên Niên Nhược Nhược đã cho lão thái gia ấn tượng sâu đậm, năm đó nghe được lời giới thiệu của cô thì vui vẻ rất lâu, không nghĩ tới tự nhiên có hứng thú với một cô bé con, thế nhưng cô bé ấy lại có thể chặt chẽ mang A Nghiên buộc chặt như vậy.
“Đường thiếu gia lần này tấn công rất mãnh liệt, thiếu cảnh giác quá mức mới có thể thua một ván, đả kích phải nhận sợ là không nhỏ, ngài không lo lắng sao?”
“Hắn sẽ không dễ dàng nói bại là bại được, đứa nhỏ này rất giống ta.” Lão thái gia thở dài thật sâu, đứng lên, đi đến đầu cành đám cây mình khởi điểm lay nhẹ nhụy hoa như hạt gạo lớn chính là cây hoa quế trồng phía trước, cúi đầu nhìn sắc xanh biếc của lá cây, hoa vàng óng ánh, thật lâu không mở miệng.
Lô quản gia nhìn chủ tử vẫn như cũ thân thể cường tráng bóng lưng cao ngất, trong mắt đột nhiên dâng lên một trận chua xót, ai có thể nghĩ đến lão gia đã bị bệnh lâu ngày quấy nhiễu thân thể nhiều năm, lại dựa vào nghị lực hơn người, không chỉ có cứng cỏi sống, lại thêm như cũ mang thương trường cùng giang hồ khuấy đảo làm nức tiếng xa gần.
Bên dưới con cháu nhiều, có người phóng đãng chính là bất tài, cũng có người vươn lên ham học hỏi là người con có hiếu, người cháu có tài.
Đường thiếu gia tính cách bản tính giống như chừng lão thái gia. Nghiên thiếu gia thật là làm lão thái gia nhìn với cặp mắt khác xưa. Biểu thiếu gia giống như cũng không phải là hạng người hời hợt. Nhưng lão thái gia lại không an tâm, thậm chí lúc đầu đến vẫn còn là một cậu ấm cựa kỳ hiếu thắng.
Theo năm tháng qua đi, làm mưa làm gió từng là ông chủ một thế hệ xí nghiệp giờ cũng đến lúc già đi, ông lãng phí tâm huyết cả đời sáng tạo ra gia nghiệp, đế quốc, đến tột cùng đem cho ai tiếp nhận, mới không phụ hắn cả đời dạy dỗ?
Ngày hội đoàn viên chính là Trung thu sắp đến, cành hoa quế cũng nhanh nở rộ một cách mạnh mẽ, nhưng ở bên trong nhà Quan gia, bởi vì hai phương thế lực xung đột, vầng trăng kia mỗi lúc một tròn lại càng tỏa bóng sáng tỏ, giống như bị quên lãng hoàn toàn.
Mà thương chiến, mới vừa bắt đầu.






Quan Chi Quất lúc này đây, hoàn toàn bị đả kích nặng nề, quan hệ thông gia giữa hai nhà Quan – Uông, xem chừng dĩ nhiên là chuyện chắc chắn xảy ra.
Hai tháng qua đi, theo thời gian mỗi ngày qua đi càng đến gần với lễ thành hôn hơn, Quan Chi Quất giống như kiến bò trên chảo lửa, gấp đến độ xoay như chong chóng.
Lần gần đây nhất khi cô nghĩ đến việc mình phải gả cho tên biến thái tâm địa ác độc kia, lòng cô lại dâng lên cảm giác buồn nôn, ăn không ngon, ngủ không yên giấc, nhất là khi nhắm mắt lại thì ác mộng liên tiếp kéo đến, không cần đến mấy ngày, một người Thiên kim tiểu thư hoạt bát tốt lành lại nhanh chóng biến thành một người cực kỳ tiều tụy.
Chẳng lẽ chạy đến trước mặt Lão thái gia mà phản đối sao? Cô thật sự không đủ can đảm! Người ông này là một nhân vật với thủ đoạn mạnh mẽ nhưng cũng rất cứng rắn, trong mắt ông chỉ có lợi ích của Quan gia là trên nhất, quyết định chuyện tình cảm cũng không hề xem thường mà thay đổi được, từ nhỏ đến lớn, cô chỉ cần nhìn thấy ông là cả người sợ hãi đến phát run lên, cô nào dám chạy đến chỗ ông mà trách móc này nọ?
Chạy đến khóc lóc kể lể trước mặt cha mẹ, vô dụng thôi! Dù là ở công ty hay là ở nhà đi nữa cũng chỉ có người đó mới có quyền, ngay cả Đại ca Quan Chi Phương cũng bị giáng cấp mất rồi, lại phái đến miền Nam làm chủ quản phụ trách tiêu thụ sản phẩm ở một công ty nhỏ, không những thế mà còn bị giao trách nhiệm trong vòng một tháng phải thanh toán toàn bộ nợ công bằng không sẽ dùng việc công để giải quyết.
Nghe Niên Nhược Nhược nói như vậy, Nhị phu nhân cùng với Chi Quất nhất thời cũng không biết nói gì, nhất là Nhị phu nhân, nghĩ rằng đứa con này tuy không phải do chính mình sinh ra, nhưng cùng ở chung trong một mái nhà nhiều năm như vậy, cho dù thế nào cũng không nhìn ra nó lại có ác tâm như vậy, vậy mới nói nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài!
Niên Nhược Nhược trông đến tình cảnh trước mắt, cũng cùng chung bộ dáng buồn rầu, còn nói thêm vài câu, không có biện pháp nào khả thi cả mấy người phụ nhân mắt to nhìn mắt nhỏ, cũng không nghĩ ra ý kiến gì hay.
“Các con đi đi, để cho ta yên tĩnh một chút.” Nhị phu nhân bị nữ nhi đang khóc làm cho một trận đau đầu bủa vây, khoát tay ý bảo các cô hãy đi đi. Nghĩ sẽ lên lầu trở về phòng mình Niên Nhược Nhược vừa đứng lên, đột nhiên cảm giác một trận choáng váng mắt hoa hung hăng đánh úp nàng.
“A!” Quan Chi Quất sợ hãi kêu.
“Nhược Nhược? Cô làm sao vậy?” Chi Quất hô.
“Làm sao mà đột nhiên lại ngất đi như vậy? Có phải tuột huyết áp hay không?” Má Quế nghe tin cũng một mặt lo lắng chạy tới.
“Nhanh chút phái người đi gọi bác sĩ Từ đến…… Còn nữa mau gọi điện thoại báo tin cho A Nghiên trở về!” Nhị phu nhân lòng như lửa đ