The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưới Chui Với Trung Tá

Cưới Chui Với Trung Tá

Tác giả: Ám Dạ Lưu Tinh

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 1341307

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1307 lượt.

Ở nhà họ Từ, người khiến người khác nhức đầu nhất chính là yêu nữ Từ Nhan.
Từ Nhan vốn không phải sinh ra đã phản nghịch, nghe bà cụ Từ nói, đứa nhỏ này từ nhỏ đã khéo léo hiểu chuyện, tính tình dịu dàng.
Nhưng đột nhiên có một ngày, cô rời xa đại viện nhà họ Từ, một mình ra ngoài thuê nhà ở. Anh cả Từ Lỗi đã từng đi gọi cô về nhà, cô lại lạnh lùng chặn anh bên ngoài, một câu nói bay tới qua khe cửa: "Tôi đã không còn quan hệ với nhà họ Từ."
Đối với cô em gái này, Từ Lỗi vừa thương vừa yêu vừa hận lại vừa tức.
Quan hệ này từ sau khi biết Đồng Diệp mới chậm rãi cải thiện.
Lúc này Từ Nhan thật giống cái ống khói, đang không ngừng tóe ánh lửa.
"Tiểu Nhan, anh đã an bài cho em và cậu ta xem mắt." Bên tai càng không ngừng vang lên lời nói trong điện thoại của anh cả, khiến cô cắn răng nghiến lợi.
Chiếc điện thoại di động đáng thương bị chia năm xẻ bảy, cô đơn nằm trên đất, thật giống như đang dùng ánh mắt đáng thương của nó nhìn cô.
Từ Nhan suy nghĩ một lát, lại nhặt điện thoại di động lên, lắp ráp trở lại, mở máy, lại vẫn có thể sử dụng, cái này quả thật là cục gạch.
Vừa mới mở máy, điện thoại di động liền đột nhiên vang lên, nhìn thấy số, vẫn là anh cả. Cô liền không chút suy nghĩ cúp máy, nhưng điện thoại lại gọi tới, rồi cô lại cúp. Cứ lặp lại rất nhiều lần, thì một tin nhắn được gửi tới: Nghe!
Từ Nhan nhắn lại: anh đừng dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi, tôi không phải Đồng Diệp của anh!
Mới vừa gửi xong, điện thoại di động lại gầm to, Từ Nhan bị làm phiền không còn bình tĩnh, cô liền bấm nghe rồi nói: "Ông anh, anh rốt cuộc muốn thế nào? Còn gì nói nữa."
"Bé à?" Bên kia điện thoại lại truyền đến một giọng nói có phần dò xét.
"Đồng Diệp? Tại sao là chị?" Cô thật không ngờ lại là Đồng Diệp, còn tưởng rằng ông anh gọi tới làm phiền nữa.
"Bé à, sao lại tức giận thế? Ai chọc em?" âm thanh của Đồng Diệp vĩnh viễn đều dịu dàng thế này.
Từ Nhan đột nhiên nghĩ, cũng chỉ có Đồng
Chương 01
Diệp mới xứng với anh cả hung dữ của cô, đối với người nào cũng dữ dằn, nhưng gặp Đồng Diệp thì lại giống như con mèo.
Cúp điện thoại rồi, cô rất phiền não mở máy vi tính ra rồi cũng không biết mình nên làm gì, cô đột nhiên nghĩ đến diễn đàn mà Đồng Diệp nói. Diễn đàn đó cô cũng từng đăng kí, chính là lúc còn yêu đương với tiểu Triệu, nhưng vật đổi sao dời, tất cả đều không phải mình muốn thì có thể được. Nhàm chán đi dạo một lúc, không gửi bài nào mà chỉ xem, rồi nhớ tới trước kia mình tích cực và hứng thú với sự nghiệp trên diễn đàn cỡ nào.
Trước kia khi tham gia diễn đàn này, đều sẽ gặp phải một người đàn ông tên Cây Con Xiêu Vẹo, mỗi lần anh ta đều có thể kích thích sự tức giận và dữ dằn của cô, khiến cô mắng to trong bài viết, vì vậy cô cũng có một biệt hiệu là “Hỏa Tiễn Cô Cô”. Khi đó anh ta từng mắng cô: “Chưa gặp người phụ nữ nào nóng tính như cô, ai cưới cô thì quả là gặp ác mộng.” Cô lập tức trả lời: “Đâu có bắt anh lấy tôi, anh sợ cái gì.” Nhưng đối phương lại nói một câu lập lờ nước đôi: “Tôi thì lại muốn thử xem.”
Trước khi tán gẫu trên diễn đàn cũng nhiều, nhưng chỉ ở mức có hảo cảm thôi. Khi nào thì không còn viết bài trên diễn đàn nữa. Từ Nhan không biết, có lẽ do bận, có lẽ vì người đàn ông tên Cây Con Xiêu Vẹo kia đã không còn ở đây, cũng có thể do những nguyên nhân khác.
Tình cảm của ông anh và Đồng Diệp nhìn như một đuổi một chạy, nhưng có biết hai người kia là trời sinh một đôi, kết hôn là chuyện sớm hay muộn. Đột nhiên nghĩ đến mình, cũng nên tìm một người đàn ông để kết hôn rồi.
Từ Nhan, cho đến giờ em cũng chưa quên thằng nhóc đó sao? Nói cho em biết, em dám liên lạc với thằng nhóc đó, thì đừng có nhận anh là anh. Thạch Lưu đang ở thành phố em ở, anh đã gọi điện cho cậu ta, ngày mai hai người hãy gặp một lần. Điện thoại di động chớp nháy tin nhắn, mở ra lại xuất hiện hàng chữ này.
Từ Nhan không chút suy nghĩ trả lời, anh đừng có dùng giọng điệu của anh cả ra lệnh cho tôi, một người đàn ông bị mấy người lựa tới xem mắt không lọt nổi vào mắt của tôi. Muốn xem mắt thì tự bản thân mình tự đi, đừng lấy tôi khai đao! Anh dám dùng tôi khai đao, thì tôi sẽ khai đao với Đồng Diệp của anh!
Tin nhắn này vừa gửi, điện thoại của Từ Lỗi lại tới. Từ Nhan nhìn dãy số kia, cô đột nhiên nở nụ cười lạnh, bấm nghe, bên kia lại truyền đến tiếng hô của anh: “Em dám!”
Từ Nhan nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười xinh đẹp, đột nhiên âm thanh liền mềm xuống: “Ông anh thân yêu của em, em gái rất hiền lành, chỉ cần anh không buộc em quá đáng, thì mọi việc đều dễ thương lượng.”
“Em dám nói hươu nói vượn trước mặt Đồng Diệp, xem anh có lột da em không.” Bên kia Từ Lỗi đã giận đến nói thô tục rồi.
Từ Nhan cười lạnh: “Em có thể tác hợp hai người thì cũng có thể chia rẽ hai người. Anh, anh cần phải biết rằng, bây giờ Đồng Diệp có vẻ chăm sóc anh, nhưng đừng tưởng rằng lấy được mỹ nhân là có thể muốn làm gì thì làm. Từ Nhan em cũng không phải dễ trêu.” Nói xong, cụp một tiếng, cúp điện thoại, cũng không quản Từ Lỗi bên kia đang giận đến muốn điên.