Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưới Chui Với Trung Tá

Cưới Chui Với Trung Tá

Tác giả: Ám Dạ Lưu Tinh

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 1341324

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1324 lượt.

Lưu Vũ, anh còn muốn loại nào? Quá soi mói, có phải trong lòng có ai rồi không?"
Lưu Vũ lại phản bác: "Nói bậy, cái gì trong lòng có ai, tôi làm gì có tinh lực để yêu đương chứ."
"Chị dâu, em đồng ý liên lạc, nhưng đợi em hoàn thành công việc trong tay rồi hãy nói." Anh vừa nghe, vừa đang nhìn chằm chằm máy vi tính, trong lòng vẫn nghĩ chuyện chiêu binh.
"Vậy không được, hôm nay cậu phải gọi điện thoại cho cô ấy, thời gian không thể kéo qua buổi trưa hôm nay, nếu không cậu đừng tới gặp tôi nữa." Chị Chu nói xong liền cúp điện thoại cái cạch
"Chị dâu, em. . . . ." Lưu Vũ còn muốn nói gì, nhưng điện thoại bên kia truyền đã "Tút tút tút", anh lắc đầu thở dài, lại bắt đầu làm việc.
Vừa mới để điện thoại xuống, điện thoại di động lại vang lên, bấm nghe, vẫn là chị Chu: "Đúng rồi, tôi đã gửi hình tiểu Nhan qua tin nhắn cho cậu, cậu xem hình lại nói, chị dâu sẽ không khiến cậu thất vọng, Tiểu Nhan là mỹ nhân khó được."
"Không cần đâu chị dâu, đợi em về rồi hãy cho xem hình, hiện tại em rất là bận, không có. . . . . ." Còn chưa nói hết, chị Chu bên kia lại cúp.
Chị Chu luôn hùng hùng hổ hổ, tính tình vội vàng, nhưng anh không hề biết chính là bởi vì nguyên nhân này, cho nên dù chị Chu hơn Từ Nhan mười tuổi, lại có thể trở thành bạn bè tốt không gì giấu nhau, bởi vì tính tình tương tự.
Nhìn cái điện thoại lặng yên, Lưu Vũ kinh ngạc trong phúc chốc, tiếp đó hết cách nở nụ cười, lại bắt đầu bắt tay vào chuyện tân binh. Thành phố anh đang chiêu binh nằm ở ven biển, đời sống vật chất ở thành phố này này khá cao, muốn cho thanh niên ra ngoài làm lính, thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng. Anh là nhân viên làm công tác chính trị, trước kia lại có kinh nghiệm cầm binh ở cơ tầng, cho nên cũng khá hiểu tâm sự của họ, đây cũng là nguyên nhân tại sao lần này trong đoàn cho anh đi chiêu binh.
Lúc anh lên xe lửa, đoàn trưởng còn nắm tay của anh nói: "Tiểu Lưu à, nhiệm vụ của cậu lần này rất quan trọng, năm trước đưa đến đều là mấy người lính không có văn hóa, lần này cậu phải chiêu về cho tôi một số người có trình độ cao mới được."
"Yên tâm đi đoàn trưởng, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, nhất định giúp đoàn tìm lính có trình độ học vấn cao." Lúc ấy anh đã bảo đảm như vậy.
Đúng, nhiệm vụ lần này của anh rất nặng, đoàn bộ đã ra lệnh, không thể chiêu về mấy người lính như trước, phải nghĩ cho tương lai của đoàn sau này, cho nên lần này cần phải chiêu người có trình độ học vấn cao, nhưng người chân chính có trình độ học vấn cao thì sẽ không đi bộ đội, vì người ta có trình độ học vấn, tốt nghiệp có thể có không gian phát triển tốt hơn, sao có đi bộ đội chịu khổ?
Anh mới vừa đến thành phố này, thì trước tiên không tiến hành quan sát thành phố giống những cán bộ khác, mà là vội vã tiến hành tất cả công việc điều tra, rất nhanh đã có một số danh sách, sau đó tiến hành nghiên cứu, tự tay đưa từng dữ liệu vào máy vi tính, rồi lại tiếng hành nói chuyện riêng với từng người trong danh sách, chỉ hy vọng bọn sinh viên có thể gia nhập vào trong đội ngũ vinh quang thần thánh này.
Mà chị Chu lại gọi điện tới ngay lúc này, sau khi ra lệnh cho anh thì biến mất.
Lưu Vũ cũng không để chuyện này trong lòng, xem mắt thì anh sẽ xem, nhưng thà thiếu chớ lạm, đây là quy tắc sống của anh, cũng là nguyên tắc tình yêu của anh.
Đang đánh tên, thì tin nhắn điện thoại di động vang lên, thấy có một tin nhắn, anh liền không yên lòng mở ra, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, tiếp tục nghiên cứu những danh sách, trong khoảng thời gian ngắn cũng quên mất vụ hình. Lần này anh tính toán đi thăm hỏi một học sinh giỏi ưu tú ở đại học kia, tranh thủ tận lực khiến cậu ta tham gia bộ đội.
Đang suy nghĩ, điện thoại lại vang lên, lại là chị Chu, anh vừa bấm nghe liền nghe được âm thanh của chị: "Tiểu Lưu à, chị gửi hình cho cậu rồi, cậu xem chưa?"
"Thật xin lỗi, chị dâu, em bận việc, còn chưa xem đấy." Lưu Vũ lộ vẻ áy náy, mặc dù biết chị dâu nhất định sẽ nổi giận, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói.
"Nói cho cậu biết Lưu Vũ, cậu có cần cơ hội xem mắt lần này nữa không, có muốn gặp con gái người ta không? Không muốn thì sớm nói thẳng với tôi, tôi không có thời gian lãng phí với cậu, cậu không cần người khác cần, cả đội ngũ xếp hàng chờ đấy, cậu phải hiểu rõ ràng, đến lúc đó đừng nên hối hận." Chị Chu nói chuyện dứt khoát, cậu mà không cần, thì tôi sẽ tìm người khác.
"Đừng, chị dâu, em xem, em lập tức xem." Lưu Vũ vội vàng nói.
Khi mới vừa vào đại học quốc phòng, huấn luyện viên nói với anh: "Chúng ta làm lính, thì phải không được từ bỏ, mặc kệ là cơ hội nào, chỉ cần cậu cảm thấy được, thì không thể bỏ qua, đây mới là quân nhân."
Điều này cũng giống như tìm người yêu, mặc kệ đối tượng hẹn hò của mình có để mắt hay không, tựa như chị Chu nói, cứ chung đụng trước xem, cảm thấy không hài lòng có thể rút lui mà, nhưng chưa thử đã buông tha rồi, thì thật là đáng tiếc. Cho nên, anh quyết định mặc kệ công việc bận cỡ nào, cũng muốn thử qua lại xem sao.
Anh mở điện thoại di động ra, bấm xem hìn


Lamborghini Huracán LP 610-4 t