
Dấu Ấn Của Hoàng Tử Ác Ma (18+)
Tác giả: meomeoxinhxinh
Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015
Lượt xem: 1342350
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2350 lượt.
him thôi mà, nếu là ngoài đời thì chắc chắn cô ta sẽ sống hạnh phúc mà, nhỉ. Tôi nhìn Đình Phong, đưa tay lau nước mắt rồi gật đầu. Đúng lúc, Tú Giang chạy lại chỗ bọn tôi. _Hai người đi đâu đó, hay đi cùng với tụi này đi, nha. Nghe Tú Giang nói, tôi ngước lên nhìn như muốn hỏi ý kiến anh. Vậy mà Đình Phong lại hỏi tôi: _Vịt con, em có muốn vậy không? _Có ạ. – tôi cười. _Ừ, vậy thì đi. Vừa đúng lúc, Hạo Du cũng đi đến, thế là bọn tôi nhập thành một hội đi cùng nhau. Nơi mà Tú Giang muốn rủ bọn tôi đi là khu vui chơi. Bước vào cổng The land of dreams, tôi không khỏi phải reo lên vì thích thú. Chỗ này tôi đi nhiều lắm rồi nhưng đi buổi tối thì chưa bao giờ đấy. Ôi, trời tối nên đèn thắp khắp nơi, sáng lung linh đẹp lắm. Tôi đang mải ngắm xung quanh bằng đôi mắt háo hức thì Tú Giang đi vào trước liền vẫy bọn tôi đi nhanh vào để còn mua vé nữa. _Nhanh lên hai người, chúng minh đi tàu lượn trước nhé. _OK. – tôi cười tươi. Mua được vé rồi, bọn tôi vào ngồi luôn cùng một toa. Tú Giang ngồi ngoài, còn tôi ngồi giữa Hạo Du và Đình Phong. Tú Giang thật bạo quá mà, cứ đòi ở ngoài, còn tôi thì cứ phải ngồi giữa cho chắc ăn, hihi. Tàu bắt đầu chạy là chúng tôi bắt đầu hét, sợ nhưng vui lắm, tôi cứ bám suốt lấy tay Đình Phong, cảm giác rất an toàn. _Hihi, vui quá anh nhỉ. – tôi nhìn Đình Phong, cười hào hứng mặc dù người vẫn còn…quay quay. – Bây giờ mình đi đua xe nhé. – tôi đề xuất. _Ừ, được đấy, đi thôi. Đáp lại lời tôi, Tú Giang cũng rất hưởng ứng. Cô ấy kéo tay tôi rồi hai bọn tôi chạy vào thuê xe trước, đông người chơi lắm, may vẫn đủ xe cho chúng tôi thuê. Tôi đứng chờ Tú Giang thuê, tay vẫy vẫy Đình Phong. Hạo Du vẫn đang đi lững thững ở phía sau, không có vẻ gì là hào hứng với trò này cả. Cuối cùng thì chỉ có ba xe được thuê thôi, Hạo Du không muốn chơi. Lên xe một cái là chúng tôi bắt đầu đâm nhau. Bãi xe tuy rộng nhưng đông xe nên cứ đụng nhau chan chát, hehe, vui cực luôn ý. Mỗi tội là Hạo Du không chơi, nhưng cũng không sao, không có anh bọn tôi vẫn rất vui vẻ mà, hihi. Đua xe xong rồi, bọn tôi bắt đầu đi loanh quanh chụp ảnh “tự sướng” (thực ra là có tôi với Tú Giang thôi^^). Đến lúc thấm mệt, cả bọn liền rủ nhau đi ăn kem. Ăn kem mát lạnh, cảm giác rất sung sướng nhưng bốn người ngồi với nhau mà chủ yếu chỉ có tôi và Tú Giang nói chuyện hoặc tôi với Đình Phong, Tú Giang với Hạo Du. Cũng thấy hơi chán chán. Nhưng dù sao buổi đi chơi cũng rất là thú vị, lâu lắm rồi tôi không được thoải mái như hôm nay, tất cả cũng là nhờ Đình Phong, hihi. Vui chơi thỏa thích rồi, bọn tôi mới đi về. Vừa đi còn vừa nói chuyện rôm rả, cười nói…toét toe luôn^^ (chủ yếu vẫn là tôi và Tú Giang, nhưng Đình Phong cũng thỉnh thoảng pha chuyện cười nữa cơ nhé, còn Hạo Du thì không nói lời nào cả). Rồi Hạo Du lai Tú Giang về còn Đình Phong lai tôi. Đến lúc phải xuống xe, tôi cười với anh, vui lắm. _Đình Phong, hôm nay em rất vui, cám ơn anh. _Ngốc ạ – lại gọi tôi là ngốc, lại xoa đầu tôi – có em đi cùng nên anh mới có một ngày vui như thế. _Hì, vậy em về nha, bye anh. _Bye, ngủ ngon nhé vịt con. Tôi vẫy chào anh rồi quay đi, bất chợt anh gọi tôi. _Đợi đã, vịt con. _Gì thế ạ? Tôi đứng yên rồi quay lại chưa hiểu chuyện gì. Đình Phong chống xe rồi chạy luôn đến trước mặt tôi. _Anh quên mất, tí anh có thể gặp em được không? _Tí? Làm gì ạ, có gì anh cứ nói luôn bây giờ đi ạ. – tôi nhìn đồng hồ, đã mười giờ kém rồi. _Không, tí nữa cơ, nhé! Anh quay lại ngay thôi, bao giờ ra anh gọi. _Ơ, vâng. Nói rồi Đình Phong lên xe đi luôn, không kịp chào tôi nữa. Tôi nhìn theo anh một tẹo rồi cũng đi về nhà. Vừa đi vừa thắc mắc không biết anh đi đâu mà tý muốn gặp tôi làm gì nữa. Vừa hay đến cửa thì thấy Hạo Du về. _Sao còn chưa vào nhà đi, còn định đi đâu nữa. _À, không ạ. Tôi cười rồi vội mở cửa to cho Hạo Du dắt xe vào. Tôi đi phía sau anh, cười nhưng có phần gượng gạo: _Hôm nay vui nhỉ, anh nhỉ! _Vui cái gì mà vui, tự dưng có hai người đi theo, làm mất cả riêng tư. – nói rồi anh vào ngay sofa ngồi. Hic, nghe anh nói kìa, đó là Tú Giang rủ bọn tôi đi cùng chứ bộ, hic, ai biết đâu là anh không thích chứ. Tôi phụng phịu: _Em đâu biết là anh không thích, xin lỗi. Nếu anh nói không thích thì chắc em đã cùng anh Đình Phong đi chơi riêng rồi. _Anh Đình Phong – Hạo Du nói kéo dài, đầy vẻ chế giễu – quen không biết được bao lâu rồi mà đã gọi anh ngọt xớt rồi. _Ơ, đâu có, mà chẳng gọi anh thì gọi là gì nữa ạ. Tôi nói xong rồi, bỗng Hạo Du nhìn tôi rất…đểu, hic, tôi nói sai gì đâu chứ. Đúng lúc đấy thì điện thoại của tôi rung lên bần bật. Biết là Đình Phong gọi nên tôi tắt luôn, bảo Hạo Du: _Em ra ngoài tí nha. _Mấy giờ rồi còn đi, mà lại đi gặp cái tên Đình Phong kia chứ gì. _Vâng ạ, em đi tí thôi, sẽ về ngay. Tôi nói rồi toan đi ra cửa ngay, nhưng bỗng Hạo Du lại kéo tay tôi lại, hình như anh không muốn để tôi đi. _Vừa gặp xong, mà mười rưỡi hơn rồi đó, còn làm gì nhau giờ này nữa mà gặp. _Oái, hic, gặp nhau chứ làm gì là làm gì ạ. _Không đi nữa, muộn rồi, tôi khóa cửa rồi. _Tí thôi mà anh. – Đình Phong lại gọi tôi tiếp rồi. _Kệ cô đấy, tôi…tôi…đói rồi. Anh bỗ