
Tác giả: meomeoxinhxinh
Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015
Lượt xem: 1342323
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2323 lượt.
hẳn với nhà trước kia Tiểu Minh có đến một lần. Thế rồi không ngờ cô lại bắt gặp Tú Giang ở đây.
Hóa ra phu nhân của thầy Tử Nam không ai khác lại chính là bà chị Gia Nhi ghê gớm của Tú Giang – bạn thân cô.
_Không ngờ lại trùng hợp thế nha Tiểu Minh. _Hóa ra là cùng một nơi cả.
Hai người nhìn nhau cứ cười mãi.
Gặp lại Gia Nhi sau một thời gian rất dài, phải nói là quá dài, thật cũng không ai muốn nhắc lại chuyện xưa. Mấy “cô gái” tíu tít cười nói, một lúc mới vào xem em bé mới sinh được gần hai tháng.
Là một cặp sinh đôi một nam một nữ, hai đứa nhỏ dễ thương vô cùng, lại còn ngoan nữa chứ, nựng nựng vài cái là theo ngay. Tiểu Minh thích thú bế ngay thằng bé vào lòng, Tú Giang cũng ôm đứa còn lại lên xuýt xoa. Thật trẻ con sao mà đáng yêu thế chứ. Chân tay mặt mũi cái gì cũng nhỏ xíu hết.
Cuối buổi sáng hôm ấy, trên đường về, Tiểu Minh quay sang hỏi Tú Giang:
_Tú Giang, thầy với chị Gia Nhi cưới nhau lâu rồi mà giờ mới sinh em bé nhỉ. _Ừ, là hai người kế hoạch đấy. _Vậy sao, thế cậu với anh Nhất Thiên thế nào hả Tú Giang, có kế hoạch gì không?
Tú Giang nghe Tiểu Minh hỏi mặt bỗng đỏ bừng lên:
_À ừ thì…bọn tớ cũng chưa nghĩ tới chuyện sinh em bé.
Tiểu Minh cũng chẳng hề để ý đến sắc mặt cô bạn, chép chép miệng, đôi mắt bỗng mơ mơ màng màng:
_Tớ với Hạo Du thì định cưới một năm rồi mới tính đến chuyện sinh con. Ấy thế mà đã hơn một năm rồi kia đấy. _Vậy còn không mau sinh một đứa. – Tú Giang nhìn Tiểu Minh khích lệ.
Tiểu Minh nghe Tú Giang nói thì chỉ cười một cái đáp trả, không nói thêm gì.
Về nhà hôm ấy, Tiểu Minh nấu ăn trong bếp mà không hiểu sao miệng cứ tủm tỉm cười mãi. Cô nghĩ đến hai đứa trẻ con thầy Nam. Nghĩ rồi không khỏi…thèm thuồng. Thì ra cảm giác có một đứa trẻ trong nhà, cảm giác được ôm ấp chúng trong vòng tay và nuôi nấng chúng lớn lên từng ngày lại thích đến như thế. Rồi cô lại chợt nghĩ đến con của mình và Hạo Du trong tương lai mà bỗng chốc nóng bừng hai má.
Tiểu Minh nấu gần xong bữa cơm thì Hạo Du về. Vừa về đã gọi toáng lên “Vợ ơi” từ ngoài cửa, không biết anh định khoe gì với cô đây.
_Vợ ơi, vợ ơi. _Có gì mà anh có vẻ vui mừng thế. Chưa nhìn thấy mặt mà đã nghe thấy tiếng rồi. _Hì, vợ yêu à. _Sao thế?
Tiểu Minh nhìn Hạo Du đầy nghi vấn. Rõ là anh cười rất gian. Không lẽ là làm sai điều gì với cô nên định nịnh nọt?
Hạo Du phấn khích đưa tay ôm lấy eo vợ, cười tươi nói:
_Tháng này em chưa có đúng không vợ yêu? _Có g… À, chưa, sao anh hỏi thế? _Thì anh chưa thấy nên hỏi thôi. Bao lâu rồi ý nhỉ.
Tiểu Minh thấy Hạo Du có vẻ hỏi thật nên cũng ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ, mấy giây mới nói:
_Một, hai tuần gì đó. Mà anh để ý ghê, em cũng quên mất. _Hihi, quên thế nào được chứ. Vậy chiều nay mình đi viện khám nha.
Nghe Hạo Du nói, Tiểu Minh phản ứng nhanh lẹ gạt ngay đi:
_Đến hiệu thuốc hỏi mua thuốc điều hòa là được mà, đi viện làm gì ạ?
Chợt thấy Hạo Du xoa xoa bụng Tiểu Minh, khẽ thơm lên trán cô, còn nói như trách yêu:
_Vợ ngốc này nữa.
Đến lúc này Tiểu Minh mới hiểu Hạo Du muốn nói gì.
_Ý anh là có em bé sao? _Chứ còn gì nữa. _Nhưng lần nào cũng dùng biện pháp mà? _Anh tính cả rồi, vậy nha, chiều anh đưa em đi khám.
Hạo Du lại gian tà cười, khẽ cúi xuống hôn lên bờ môi ngọt ngào của Tiểu Minh một cái. Anh thấy thật vui mừng quá đỗi khi nghĩ đến chuyện sắp sửa được làm bố. Ở văn phòng luật sư của anh, anh là người trẻ nhất, ai cũng lên bố cả rồi…
Chiều hôm ấy, Tiểu Minh vừa mới ngủ dậy đã bị Hạo Du giục đi cho sớm. Hai vợ chồng lật đật chuẩn bị rồi lên xe đi ngay. Hạo Du có vẻ như rất…thông thạo đường đến phòng khám, đưa thẳng Tiểu Minh đến đó, không hề cần có người chỉ đường. May là phòng khám lúc này chỉ có một chiếc xe máy để ở ngoài thôi, chứng tỏ đang vắng người.
Hạo Du dựng xe xong là dắt vợ vào ngay. Tiểu Minh đi bên cạnh anh từ chỗ lấy hồ sơ vào trong mà không khỏi tủm tỉm cười một mình khi nghĩ thầm: hóa ra Hạo Du cũng mong có con đến thế.
Bất ngờ đôi vợ chồng vừa đi vào thì bắt gặp Tú Giang đi ra từ đó. Bên cạnh là Nhất Thiên. Thảo nào mà cái xe bên ngoài nhìn quen thế. Tiểu Minh tròn mắt nhìn, Tú Giang sau mấy phút ngạc nhiên thì mặt cứ đỏ bừng lên.
_A, Hạo Du, cũng đưa vợ đi khám em bé hả? – Nhất Thiên đưa tay ra bắt tay Hạo Du, cười cười hỏi.
Hạo Du rất tự hào trả lời:
_Ừ, Tiểu Giang cũng có rồi hả? _Ba tuần rồi ạ.
Tú Giang ngượng nghịu nói, hai má đỏ hồng, lập tức sắc mặt Tiểu Minh đang tươi tỉnh rớt luôn một cái xuống thành u ám:
_Tú Giang, rõ là sáng nay cậu…cậu… _Hihi Tiểu Minh à – Tú Giang cười cười – bận quá nên tớ cũng đâu biết, thôi hai người vào khám nhanh nhé, xem kết quả thế nào. _Ừ thế hai người đi cẩn thận nhé.
Hạo Du chưa kịp để Tiểu Minh trả lời gì đã nhanh nhảu tiếp lời, rồi nháy mắt một cái đã đưa vợ mình vào trong, mặt hớn hớn hở hở.
Sáu rưỡi chiều, Hạo Du đã ở nhà ngồi vắt chân lên ghế sofa, tay cầm chắc tờ giấy ghi kết quả. Mắt anh cứ chòng chọc nhìn vào đấy không rời, miệng thì cứ lẩm bẩm, vẻ mặt vô cùng ngốc nghếch khiến người ta nhìn một cái đã khô