XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đặc Quyền Của Giáo Sư

Đặc Quyền Của Giáo Sư

Tác giả: Dư Lạc Thuần

Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015

Lượt xem: 134769

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/769 lượt.

túng thiếu?" Còn cười đểu "Nếu nghèo thì em nuôi."
"..."
-----
Hưởng tuần trăng mật, Cố Thanh Vũ quyết định đi biển Phuket, vì ở đó rất đẹp, thời điểm hiện tại là tháng 11 nên rất thích hợp để đến thăm vùng đất xinh đẹp này. Vừa đến, Cố Thanh Vũ đã trầm trồ, đây đúng là biển xanh cát trắng. Nhìn trên hình cô còn tưởng là photoshop thái quá nhưng không ngờ ở ngoài cũng lộng lẫy như vậy.
Lục Tử Ngạn thuê xe hơi đưa cô đến resort, sắp xếp đồ xong mới quay lại bãi biển. Cô đi trước anh đi sau, miệng lẩm bẩm “Ý kiến đi biển thật không tồi.”
Cố Thanh Vũ mặc chiếc váy màu xanh biển, bên ngoài khoác áo voan, tóc thả tung bay trong gió, còn anh mặc áo sơ mi tay ngắn, quần sort, đeo kính râm, ngồi trên cát hưởng ánh nắng dịu nhẹ, quay sang hỏi cô “Thanh Vũ, sao em không mặc bikini?”
Cố Thanh Vũ đáp “Em không bơi, mặc làm gì?”
“Thế sao đòi đi biển?”
“Cho mát.”
Anh bĩu môi “Đáng lý ra em nên mặc bikini mới phải, như thế chuyến du lịch này anh mới có hứng thú.”
“Ở đây có rất nhiều cô gái xinh đẹp mặc bikini gợi cảm, anh thích thì cứ nhìn.”
Lục Tử Ngạn cau mày, lắc đầu “Anh không dám nhìn.”
“Tại sao?”
Ai đó cười tươi như hoa, giật lấy ly nước ép trên tay cô, nhẹ nhàng đáp “Anh sợ vợ.”….
***
Đi chợ đêm, người đông như kiến, Cố Thanh Vũ lo sẽ bị móc túi nên đưa hết tiền bạc cho anh giữ, vì dù sao anh an toàn hơn cô, chưa kịp đụng vào đã bị anh phát hiện, ngừơi đâu mà nhạy như thế, chẳng bù cho cô.
Lục Tử Ngạn nắm tay cô đi xem những món đồ lạ mắt mà Trung Quốc không có, cẩn thận dặn dò "Em phải nắm chặt tay anh đấy, nếu lạc thì khổ."
Cố Thanh Vũ cất tiếng "Em là trẻ lên ba à?"
Anh thở dài trêu chọc "Anh chỉ lo thôi, khả năng định vị phương hướng và trí nhớ của em đều rất tệ, đường từ nhà đến trường em còn bị lạc huống chi là nơi xa lạ này, nhỡ bị lạc lại phải nhờ người chỉ đến đồn cảnh sát thông báo tìm người đấy...haha..."
Cố Thanh Vũ mím môi, có cần phải sỉ nhục cô thế không? Cô vươn tay nhéo hông anh, Lục Tử Ngạn la ầm ĩ "Đau anh, em bạo lực gia đình à?"
"Chưa đánh anh bầm dập là may rồi đấy."
"Luật pháp cấm bạo hành gia đình đấy."
"Có giỏi thì anh kiện đi." Cố Thanh Vũ hất mặt quay đi, anh vội đi theo, tay xoa xoa hông, ngắm nghía một chút, Lục Tử Ngạn kéo tay cô đứng lại "Vợ, mua áo đôi mặc đi."
Cô nhìn anh, hỏi "Áo thun à?"
"Ừ. Cái này nhé." Anh chỉ tay vào cái áo phun hình Tatoo hiện đang rất thịnh hình của giới trẻ ở trong gian hàng gần đó. Cô cảm thán "Anh còn trẻ lắm à?"
Anh đáp "Chỉ mới 27."
"Không hợp với anh đâu."
"Vậy cái này?" Anh chỉ tiếp vào cái bên cạnh, chiếc áo này màu trắng đơn giản hơn cái trước, chỉ in dòng chữ "#Catch me", cô gật đầu. Ai đó hí hửng chỉ tay vào cái áo, hỏi ông chủ...bằng tiếng anh(?) "Hey, how much?"
Ông chủ lắc đầu không hiểu, nói một tràng tiếng Thái, anh ngây người một lúc, mỉm cười nhìn cô "Vợ, mai thuê người phiên dịch nhé."
Cô nhịn cười...
Sau một hồi lảm nhảm cái gì đó, Lục Tử Ngạn cầm túi áo, mặt đầy mệt mỏi "Khác biệt ngôn ngữ và IQ thật khổ."
Cô tò mò hỏi "Anh làm sao mà mua được thế?"
"Anh lên mạng dùng google dịch ấy mà." (Lục Tử Ngạn mở google dịch rồi mở chức năng giọng nói)." Sau đó thở dài "Sau này có đi du lịch ở nơi nào, anh phải học vài từ mới được nếu không thì sao có thể kêu cứu?!"
"..."
Trở về resort, Lục Tử Ngạn đứng dưới quầy dặn dò gì đó, còn cô thì lên phòng đi tắm. Khi anh lên phòng không thấy cô đâu ,mắt nhìn thấy váy ngủ để trên giường, anh thở dài “Đây là quyến rũ bất hợp pháp…”
Tiếng của Cố Thanh Vũ đột nhiên vang lên trong phòng tắm “Ngạn tử, anh có ngoài đó không? Em quên mang đồ rồi, lấy giúp em, ở trên giường ấy.”
Lục Tử Ngạn hai mắt sáng rực, lắc đầu vài cái “Còn cố tình dụ dỗ?!” - -!
“Ngạn tử, mau lên, em rất lạnh.”
Anh : “Cô ấy đang rất nôn nóng?!..haiz…”
Lục Tử Ngạn tự kỷ ngồi xổm nhìn váy ngủ của cô, lẩm bẩm một mình. Cuối cùng chịu lạnh không được, cô quấn khăn tắm quanh người, đẩy cửa đi ra, rõ ràng lúc nãy cô có nghe giọng anh, còn tưởng là nghe lầm không ngờ người nào đó đang ngồi bên giường nhìn váy ngủ của cô chằm chằm… Cô cau mày “Anh ở ngoài sao không đưa đồ cho em, lạnh chết mất!”
Lục Tử Ngạn đứng lên, bước đến gần cô, Cố Thanh Vũ đang định mở miệng, anh đột nhiên vòng tay ôm lấy cô, cất tiếng “Vợ, em đang quyến rũ anh đấy à?”
Cô thẳng thừng đáp “Anh bị ảo tưởng sao?” sau đó đẩy anh ra, cầm lấy váy ngủ đi vào phòng tắm.
“Thanh Vũ, em rõ ràng đang muốn quyến rũ anh. Đừng chối.” Lục Tử Ngạn vươn tay chặn ngay cửa phòng tắm, cười tươi.
Cô nhăn mặt “Anh muốn em bị cảm lạnh?”
“Vợ, hay em cứ như thế này mà hành hạ anh đi.”
Anh còn từ nào bỉ ổi, lưu manh hơn không? Cố Thanh Vũ đấm mạnh vào bụng anh, Lục Tử Ngạn ôm bụng la hét ầm ĩ “Đau…em bắt đầu bạo hành gia đình lúc nào thế?”
Cố Thanh Vũ lạnh lùng đáp “Chính anh nói em hãy hành hạ anh đi mà.” Đóng cửa lại đi vào phòng tắm, còn ai đó thì mặt mày ửng đỏ, buồn bã trèo lên giường “Tổn thương bật khóc..”
Mặc đồ xong, Cố Thanh Vũ chạy nhanh lên giường,