80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Boss Cùng Tôi Vui Buồn

Đại Boss Cùng Tôi Vui Buồn

Tác giả: Vitamin ABC

Ngày cập nhật: 04:34 22/12/2015

Lượt xem: 1341290

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1290 lượt.

on bé còn bệnh, đau đầu nhức óc, tránh không nên đụng vào. [*Vanila: "k nên đụng vào", câu nói đầy ẩn ý =))'>”
Tôi khúm núm gật đầu.
Người nào đó thờ ơ đi ra ngoài.
Uống xong canh thuốc đắng, tôi nhanh chóng rơi vào trạng thái buồn ngủ.
Còn một chút mơ hồ.
“Vì sao anh luôn xụ mặt vậy, có phải cả thế giới này đều thiếu tiền anh đâu!” Tôi dũng cảm nhổ răng trong miệng con hổ.
“Ít nhất cô thiếu.” Hắn nhìn mà như không nhìn tôi, chỉ chú ý đến tình hình giao thông phía trước.
… Tử huyệt…
Hôm nay tôi mới thấy được chiếc RL này được người đời ca ngợi cao thấp như thế nào, màu trà tao nhã hào phóng, ngọn đèn ở hai bên ngã tư đường chiếu rọi xuống thân xe tạo ra những ánh sáng lung linh tràn ngập màu sắc, giống như một khối hổ phách nhàn nhạt.
Không lâu trước kia, nhận thức của tôi về xe đắt tiền cùng lắm cũng chỉ dừng lại ở Mercedes-Benz, BMW, từ khi được “gả” vào nhà giàu có, tôi đã học đủ mọi bài học, giờ đây gần như tất cả các loại xe trên đường đều đã trở nên quen mắt.
Nhưng mấy thứ này vẫn không bì kịp được cái tên Trúc Diệp thích khoe khoang, luôn mắng tôi ngu ngốc đâu.
“Việc này, tôi muốn hỏi anh, chuyện này đã được hoàn thành rồi sao?” Tôi khó khăn mãi mới dám mở miệng.
Hắn không đáp lại, không hiểu đang nghĩ ngợi điều gì.
Tôi tự động cam chịu bổ não: “Tôi muốn ra ngoài ở vài ngày, tôi có một người bạn đại học muốn tìm chỗ ở, tôi nghĩ sẽ cho cô ấy thuê phòng trọ trước kia…”
“Trọ ở cái chỗ âm u ẩm ướt dưới tầng hầm đó?”
Tôi gắng sức xem nhẹ, trào phúng nói: “Chỗ đó chính là tầng một, chỉ là không thấy được ánh mặt trời mà thôi…”
“Sau đó thì sao? Muốn tôi ngày nào cũng ăn cơm bên ngoài? Hay là ăn tại căng tin của công ti, toàn những thứ không nuốt nổi?”
Làm gì có chuyện đó? Cái căng tin ấy, không phải có món thịt bò thăn xào ớt rất ngon sao, còn có món trứng cà chua, so ra còn tốt hơn ở trường học nhiều…
“Ngày nào tôi cũng sẽ đến đúng giờ, nấu cơm, giặt quần áo cho anh”. Tôi vội vàng giơ tay đề nghị.
“Tôi cưới vợ hay lấy về một người làm công theo thời gian vậy?”. Hắn dùng một câu đẩy tôi xuống mười tám tầng địa ngục…
Cũng may, cuối cùng hắn không hoàn toàn mất đi nhân tính, động lòng trắc ẩn túm lấy tôi đang sắp rơi xuống vực sâu: “Để cô ta đến ở nhà mình đi.”
Trong khoảng khắc ấy, tôi gần như mừng đến phát khóc, đột nhiên tăng thiện cảm với hắn thêm gấp bội.






Mỹ nữ như mây . . .
Nhà Trúc Diệp có hẳn một công ty trang sức, cha cô ấy kiếm được rất nhiều tiền, hơn nữa cô ấy lại là con gái độc nhất nên được chiều chuộng hết mực, coi như bảo bối.
Nhưng cô ấy không vì vậy mà thuộc dạng tiểu thư yếu ớt, ngang bướng kiêu kỳ.
Tôi và Trúc Diệp cùng làm tình nguyện viên ở viện dưỡng lão, chăm sóc những người già cô đơn. Công việc này vừa bẩn vừa mệt nhưng cô ấy không phàn nàn một lời nào. Xem ra cô ấy đúng là người có trái tim đá quý!
Tuy cô ấy có được một dáng người vô cùng nóng bỏng, nhưng tính tình cũng nóng nảy chẳng kém…
« Cô ấy tên là Lã Tang Tang, là thạc sỹ chuyên ngành thiết kế »
Ặc, lời giới thiệu kia xém chút nữa làm tôi bất tỉnh nhân sự!
Bản năng tò mò lại nổi lên, tôi túm lấy Lôi Thần lắp bắp ; « Vị này chính là … là …là … bạn gái cũ mà « người kia » vứt bỏ ? » m thanh nghẹn lại trong cổ họng không thoát ra được.
Lôi Thần gật đầu rồi quay ra giới thiệu tôi : « Vị này chị dâu của tôi, vợ mới của lão quan »
…Vợ mới ? Lôi Thần có ý gì vậy?
Tôi nhiệt tình bước tới trước mặt cô ấy: « Đã nghe đại danh cô từ lâu, tên tôi là Mạc Nhan Hinh »
Tôi quả nhiên nên bán mồm miệng đi cho xong.
Cô ấy cười rạng rỡ : « Xin chào, bọn họ chỉ quá lời thôi, cứ gọi tôi là Lã Tang Tang »
… Tốt lắm, để xem bọn họ giải thích như thế nào?
Trúc Diệp không cam lòng chịu yên lặng, cô chen vào : « Thì ra là tất cả mọi người đều quen biết nhau, vị này chính là người mà Lôi đại soái đã kể từ lâu »
Rồi lại quay về phía Tang Tang : « Nghe danh đã lâu, cô là Tang Tang, nhưng khi nhắc đến cô tâm trí tôi thường hướng về … »
Lã Tang Tang bất chợt biến sắc di di gót giày, ừ hữ cho qua chuyện. Cảm xúc của Trúc Diệp từ ái muội chuyển sang vặn vẹo …
Tôi cố gắng giữ im lặng, vừa xuống máy bay thì sao? Sẽ phát sinh quan hệ ngay tức thời sao?
Bốn người đều chậm rãi mà đi, hôm nay Lôi Thần không dùng xe thể thao Ferrari, nếu không chả biết chúng tôi sẽ đi theo cái kiểu gì ?
Anh ta chở tôi và Trúc Diệp về trước, Trúc Diệp nhìn theo bóng xe ngày càng xa của anh ta, khẽ thở dài : « Quả nhiên là rất xinh đẹp, khó trách cứ nhớ mãi không quên »
Tôi huých huých tay cô ấy : « Không cần nhìn, cậu mà trang điểm ăn mặc đẹp như thế thì đến tớ còn mê »
Đang chờ Trúc Diệp tắm rửa, Đại Boss gọi điện thoại đến : « Ở đâu ? »
« À, hôm nay Trúc Diệp đang ở đây, tôi vừa tan làm, hiện đang ở nhà »
“Lá gan không nhỏ nhỉ, vẫn đang trong thời gian thực tập mà dám về sớm. Tôi hôm nay không về nhà ăn cơm tối, cô không cần chuẩn bị .”
Ha ha, ruột gan tôi như nổi lên tiếng