Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đánh Cắp Tình Yêu

Đánh Cắp Tình Yêu

Tác giả: Tuyết Mặc

Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015

Lượt xem: 134548

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/548 lượt.

bác, xin hãy cho cháu thời gian, cháu nhất định sẽ làm hai bác tin rằng anh ấy chọn cháu không hề sai”.
Trong chốc lát, cả hai đều im lặng.
Ba Phương Khiêm tung hoành trong giới kinh doanh nhiều năm, lăn lộn nhiều trên thương trường nên có thể nói đã luyện thành mình đồng da thép. Nhưng cô gái trước mặt này lại làm trái tim sắt đá của ông tan chảy. Không phải vì lời hứa của cô, không phải vì sự kiên cường của cô, mà vì đôi mắt trắng trong, thuần khiết của cô.






Vĩ thanh
Edit: Chibi
Beta: Bi

Ở đại sảnh, tiếng nhạc nhẹ nhàng thanh thoát, người người lả lướt khiêu vũ. Giản Tình đi cùng với bác Phương vào trong, ở đó, Phương Khiêm và mẹ đã thôi đấu khẩu, nhịp nhàng chuyển động theo điệu nhạc du dương.
Phương Linh thấy họ xuất hiện, vội vàng đi đến bên cạnh Giản Tình, nháy mắt với cô, “Ban nãy có rất nhiều người muốn khiêu vũ cùng anh trai em, thế là anh ấy dứt khoát nhảy mở màn với mẹ”.
Giản Tình lắc đầu, ghé vào lỗ tai anh đáp: “Bác trai không nói gì cả, nhưng em sẽ cố gắng chứng minh cho họ xem, anh lựa chọn em là chính xác”.
Phương Khiêm nghe xong lời của cô, nhướn mi, “Cần gì phải chứng minh nữa, lựa chọn của anh luôn luôn là tốt nhất”.
Nghe anh nói vậy, Giản Tình chỉ mỉm cười. Cô hiểu anh là người ưu tú nhất, cũng biết bản thân mình chẳng hề kém cỏi. Chung sống với một người xuất sắc đến vậy, cô hiểu mình cần phải học hỏi nhiều điều hơn nữa. Bác Phương nói không sai, đứng sau Phương Khiêm, một người phụ nữ dịu dàng đảm đang là chưa đủ, cô cần phải kiên cường hơn nữa.
Dù anh mạnh mẽ thế nào, sẽ vẫn có lúc mệt mỏi. Cô phải ở bên anh những lúc đó, giúp đỡ anh, chăm sóc anh. Việc này không phải hễ nghĩ tới là sẽ làm được, cho nên cần phải có thời gian học tập, rèn luyện. Một ngày nào đó, Giản Tình ở bên cạnh anh, sẽ là một Giản Tình hoàn mỹ nhất.
Bên này bọn họ tình cảm, bên kia ba mẹ Phương Khiêm cũng khiêu vũ, mỗi bước chân đều uyển chuyển hơn, mỗi vòng quay đều chuẩn xác, ba Phương Khiêm nhìn vợ, cười lơi lả: “Hai ta tuy đã già, nhưng thân thể vẫn còn dẻo dai lắm”.
Mẹ Phương Khiêm xoay tròn một vòng trở lại trong lòng chồng mình, phản đối, “Chúng ta đâu có già”. Bà nghếch mắt nhìn con trai cách đó không xa, rồi nói thêm: “Ban nãy anh ra oai với con bé phải không?”.
Ba anh nhíu mày, không vui đáp: “Em xem anh là cái gì, ông ba bị chuyên dọa dẫm trẻ con à?”.
Mẹ Phương Khiêm không để ý, tiếp lời: “Lúc trước chúng ta đi gặp con bé, anh đâu có hài lòng. Sao lại đột ngột thay đổi thái độ?”.
“Trước thì rất không hài lòng, chỉ có điều bây giờ anh đã nghĩ thông. Giúp Tiểu Khiêm tìm được người vợ tốt nhất, không bằng tìm cho nó người vợ thích hợp nhất. Con trai chúng ta trước giờ rất thông minh, nó tự hiểu rõ bản thân mình muốn gì, hơn nữa, nếu quan hệ của em và con trai trở nên bất hòa, phải có một người ở giữa khuyên giải, con bé này làm được điều đó”.
Mẹ Phương Khiêm nghe chồng nói, cũng đành gật bừa, không thể tìm ra lý do phản bác ông. Bà mím môi, liếc mắt nhìn Giản Tình cách đó không xa, cô sẽ là một người hòa giải tốt ư? Thôi, dù sao mình cũng không thể thay đổi quyết định của con trai, nó yêu ai thì cho nó lấy người đó vậy.
Nhảy một lúc, chân Giản Tình hơi mỏi, hơn nữa Phương Khiêm đã bị người khác kéo đi, Giản Tình bèn tìm cái ghế dựa ngồi xuống nghỉ ngơi, được một lát thì bụng réo ùng ục.
Hai người họ vừa tan tầm đã đến đây, cơm chiều cũng chưa ăn, thử quần áo, làm kiểu tóc mất không ít thời gian, lại còn bỏ lỡ bữa tối ở nhà Phương Khiêm. Vừa rồi anh đang định mang cô đi ăn, nào ngờ lại bị vài người kéo đi, mãi chưa thấy quay lại.
Đang suy nghĩ có nên qua bên kia tìm chút thức ăn bỏ bụng không, nhưng chưa kịp đứng dậy, dì Tề đã đi đến. Giản Tình đã gặp dì ấy vài lần, trước sau vẫn là khuôn mặt vô cảm, nghiêm túc tuân lệnh chủ nhân.
“Cô Giản, cậu chủ dặn tôi đưa cô đi dùng cơm trước, còn cậu ấy sẽ ăn sau”. Dì Tề không chỉ có dáng vẻ nghiêm túc, ngay cả cách nói chuyện cũng đơn giản, không thể hiện cảm xúc.
Giản Tình giật mình gật đầu, rồi đứng dậy theo dì ấy rời khỏi đại sảnh, nghĩ bụng dì Tề quả nhiên là người tốt.
Vừa vào nhà ăn, đã thấy Phương Linh ngồi ở trước bàn ăn hình chữ nhật, còn người đàn ông ngồi bên cạnh cô bé Giản Tình cũng không xa lạ gì – Viên Dịch.
Anh ta cũng tới dự tiệc?
Phương Linh nhìn thấy cô, liền vẫy tay gọi cô đến ngồi bên cạnh, “Chị dâu, dì Tề tự tay làm món sở trường nhất là cơm rang hải sản, chị mau tới nếm thử. Nhẽ ra dì Tề đặc biệt làm riêng cho chị, không ngờ lại bị con mèo tham ăn này xơi trước”.
Viên Dịch đang vùi đầu ăn, nghe thấy Phương Linh nói hắn là mèo tham ăn thì khẽ nhíu mày, giận dỗi nói: “Em có thấy con mèo tham ăn nào đẹp trai thế này chưa?”.
“Hừ, đồ kiêu căng”. Phương Linh cười hì hì mắng anh ta.
Nhìn hai người trêu ghẹo nhau, Giản Tình chỉ mỉm cười. Tuy cô thấy họ nói chuyện quá tự nhiên thì hơi kinh ngạc, nhưng không biểu hiện gì ra ngoài mặt.
Nhận lấy đĩa cơm rang từ tay dì Tề, ăn một miếng, quả n


Teya Salat