
Tác giả: Mễ Nhạc
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 134590
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/590 lượt.
cô sẽ không quên, cô sẽ không để chị cô phải lo lắng.
Trưa hôm nay, Thừa Diệp mang cô và Lam Lam trở về Lục gia để chính thức giới thiệu với cha mẹ. Tả Tử Quân rất hồi hộp, anh dịu dàng hôn lên gương mặt cô, ôm Lam Lam, dắt tay cô, một nhà ba người đi vào nhà.
Cha Lục vui vẻ hoan nghênh bọn họ, Trương Ngọc Tuyết mặc dù không phản đối bọn họ nữa nhưng thấy Tả Tử Quân giống hệt nàng dâu trước kia thì không thể nào để sắc mặt tốt mà tiếp đãi được, nhưng có lẽ thời gian có thể làm biến mất những vướng mắc trong bà, bà chỉ là nhất thời không cách nào thản nhiên mà thôi.
“ Lam Lam, biết con đến, ông nội đã mua chút đồ chơi tặng cho con đây.”
Lam Lam thấy bên cạnh đặt đồ chơi, kinh ngạc oa một tiếng, mà Tả Tử Quân cũng ngây ngẩn cả người, này không phải một chút, căn bản là một đống, xem ra bác trai còn thích đứa bé hơn cả Thừa Diệp.
“ Cảm ơn ông nội.” Lam Lam cười ngọt ngào nói, mẹ nói có người tặng quà thì phải cảm ơn.
“ Thật ra thì bà nội cũng có đi mua cùng đó.” Cha Lục nói đồ chơi đó là do ông và vợ mình cùng đi mua.
“ Thật sao?” Mặc dù Lam Lam cảm thấy bà nội giống như là không quá thích bé, nhưng bé vẫn lễ phép nhìn bà cảm ơn.” Bà nội, cảm ơn bà.”
“ Không cần khách khí.” Trương Ngọc Tuyết gương mặt không được tự nhiên, thiệt là, chồng bà nói ra làm gì chứ.
Trương Ngọc Tuyết đã không phản đối con trai kết hôn cùng Tả Tử Quân, trừ vì con trai ở trong bệnh viện đau lòng rơi lệ, còn có Lam Lam thật sự là cháu gái Lục gia. Bà đã lén xét nghiệm DNA rồi, xác định đứa cháu gái này cũng rất đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn nói năng ngọt tai, bà liền nhắm một mắt mở một mắt là được rồi.
Bữa trưa đi qua, Lục Thừa Diệp mang mẹ con Tử Quân muốn rời khỏi, chỉ là Lam Lam muốn ở lại chơi với ông. Dĩ nhiên cái này là do bé muốn lấy cớ, ai cũng hiểu bé bị đống đồ chơi kia hấp dẫn rồi, cha Lục liền để họ về trước, tối anh lại đến đưa Lam Lam về.
Sau khi hai người về nhà, Lục Thừa Diệp lo lắng vết thương của cô mới khỏi không bao lâu, thể lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục liền dụ dỗ cô đi ngủ trưa, điều này làm cho Tả Tử Quân vừa bực mình vừa buồn cười.
“ Em không phải trẻ con, còn nữa, em đã khỏe rồi, anh không cần lo lắng nữa.”
Nhưng anh vẫn ôm eo cô, dẫn cô về phía giường lớn.
“ Ban ngày lên giường, anh Lục, xin hỏi anh muốn làm gì vậy?”
“ Đừng dụ dỗ anh, chờ sau khi xác định thân thể em thật sự không có vần đề gì nữa anh nhất định sẽ bù lại, hiện tại lo ngủ một giấc đi, ngày hôm qua em ngủ không được ngon giấc đúng không? Gặp ba mẹ anh khiến em khẩn trương như vậy sao?”
Anh biết cô ngủ không ngon giấc? Cô làm ảnh hưởng đến anh sao? Nhưng anh không tức giận, mấy ngày nay anh đối với mẹ con cô rất tốt, cô thật sự cảm động.
“ Thừa Diệp, em có từng nói với anh em yêu anh chưa?”
Anh hơi ngạc nhiên lại hưng phấn nhìn cô.” Không có.”
Cô hôn gương mặt anh tuấn kia.” Em yêu anh.” Cô rốt cuộc có thể thản nhiên nói ra tình cảm của mình với anh, anh không phải đơn độc nữa, bởi vì cô cũng rất yêu anh.
Lục Thừa Diệp trả lại cho cô một nụ hôn nồng cháy, anh chờ những lời này tưởng như sắp một thế kỉ rồi.
“ Nếu đã nói yêu anh, vậy anh có thể hỏi em yêu anh từ lúc nào không?”
“ Anh đúng là được voi đòi tiên mà.”
“ Em không nói cũng không sao, để anh tự đoán, có phải hay không năm đó đứng ở bên đường vừa nhìn thấy anh đã yêu hay không?”
Mặt Tả Tử Quân hơi ửng đỏ.” Em thừa nhận ấn tượng đầu tiên với anh cũng không tệ lắm.”
“ Em liền thừa nhận đối với anh vừa thấy đã yêu đi!”
“ Khi đó còn chưa có…”
“ Đừng ngượng ngùng, bởi vì anh cũng thế.”
Cô khó nén kinh ngạc.” Anh nói cái gì?”
“ Nói cho em một bí mật, năm đó chị em hẹn anh cùng đi giải sầu, mặc dù anh đã đồng ý nhưng nghĩ lại vẫn thấy không ổn, ngày đó anh đúng hẹn lái xe đến nhà em thật ra là vì muốn từ chối.”
Dù sao lúc ấy quan hệ của anh và Tử Khiết còn không thân đến mức có thể qua đêm cùng nhau, vốn là anh muốn gọi điện thoại nhưng nghĩ lại gặp mặt nói rõ thì tốt hơn, còn có thể trịnh trọng nói xin lỗi.
Lần này ánh mắt cô mở càng lớn.” Nhưng sau đó không phải anh cũng mang em đến biệt thự của anh mà?” Cô hoàn toàn không nhìn ra lúc đó anh muốn cự tuyệt.
“ Đúng vậy, đó là vì lúc đang đợi đèn xanh, anh nhìn thấy một cô gái cầm túi du lịch trên tay, gương mặt khẩn trương, sau đó dùng sức hít thật sâu, đó là “ Tả Tử Khiết” mà anh chưa từng thấy qua, anh vẫn nghĩ cô ấy là một người làm việc rất khéo đưa đẩy, khi đó anh nghĩ thì ra cô ấy cũng có lúc khẩn trương như vậy. Sau khi nhìn thấy anh xuất hiện, em giương mắt ngơ ngác nhìn anh, ở trong mắt em không có một tia tạp chất thoạt nhìn rất hồn nhiên, rất vô tư đáng yêu khiến anh bị mê hoặc, cho nên anh quyết định cùng em đến biệt thự thư giãn.” Anh cũng không cố ý giấu giếm chuyện này, chỉ là có thể nói ra cảm giác cũng không tệ.
Tả Tử Quân thật sự rất kinh ngạc, thì ra khi ấy còn có một ẩn tình như vậy, như vậy người anh yêu từ lúc bắt đầu chính là cô? Hiện tại cô rốt cuộc hiểu những lời nói kia của chị mình.
Cô ôm lấy anh thật chặt, vô vàn lời